Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 267: Thu Thập Lấy Tinh Hoa Lãnh Địa Cấp 7

Dưới đất có binh chủng thực vật, thì trên bầu trời có quân đoàn cái nấm và binh chủng thiên sứ phát động công kích với đám người bên dưới.
- Rầm rầm oanh ——
- A ——
Nổ mạnh kịch liệt cùng với vài tiếng kêu thảm thiết thê lương cứ liên tiếp quanh quẩn bên trong rừng rậm dây leo.
Đồng thời, một tiếng nhắc nhở đã vang lên trong đầu đám người Lâm Hữu.


Đánh chết lãnh chúa cấp bảy của vị diện khác, đạt được 220 ngàn ma năng, 100 điểm tích lũy vinh dự, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x1



Đánh chết lãnh chúa cấp bảy của vị diện khác, đạt được 130 ngàn ma năng, 100 điểm tích lũy vinh dự, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x1


- Thật tốt quá! Ta giết chết một cái cấp bảy!
- Ta cũng vậy! Cướp được một đầu người!
Hai đồng đội của Kỷ Vân Sương kích động đến mức khuôn mặt đỏ bừng, không nghĩ tới lại có lúc bọn họ đánh chết được lãnh chúa cấp bảy.
Kỷ Vân Sương bên cạnh Lâm Hữu cũng lộ vẻ mặt vui mừng, xem ra cô cũng cướp được đầu người.
Mà Lâm Hữu đánh chết nhiều nhất, ước chừng giết được hai tên, lại đạt được hai viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy, tính thêm chỗ lúc trước, hắn đã có tổng cộng sáu viên rồi
Nhưng đúng lúc này, hiệu quả Dã Man Rít Gào biến mất, thuộc tính của nhóm binh chủng lại khôi phục về trình độ vốn có.
- Lui lại trước đi, hiện tại chúng ta quá huênh hoang.
Lâm Hữu quyết định thật nhanh, lập tức mang theo binh chủng rút về bên trong đội ngũ đại lục Nguyên Thủy.
Lúc này hắn mới kiểm tra, lập tức phát hiện trong chiến đấu vừa rồi, dây leo của Thanh Đằng đã bị nổ mất không ít, cũng may có kỹ năng chuyên chúc thêm vào, cho nên tốc độ khôi phục cực nhanh, chút tổn thất này không có gì đáng ngại.
Hơn nữa lúc này Thanh Đằng đang được Khát Máu Cuồng Loạn tăng thêm, thuộc tính của nó đã sớm vượt qua cấp tám bình thường, với nó, chút thương thế ấy không đáng là gì cả.
Cứ như vậy, sau khi trộm được mấy đầu người cấp bảy.
Lâm Hữu và mấy người Kỷ Vân Sương không tiếp tục đi lên đầu sóng ngọn gió nữa.
Mà mấy người bọn họ đều mang theo binh chủng của mình, vừa bảo dưỡng ở bên cạnh chiến trường, vừa ngăn cản công kích đến từ phía trước.
Càng ngày càng nhiều lãnh chúa nghe được tin tức cũng xông tới nơi này, gia nhập vào chiến đấu.
Ở bên trên mảnh đất trung lập dấy lên một hồi thủy triều đẫm máu.
Kéo dài tới hơn một tiếng đồng hồ nữa, lúc mặt trời dần dần hạ xuống, cuối cùng trên chiến trường mới “Răng rắc” một tiếng, xuất hiện từng đường từng đường vết nứt.
Ngay lúc này, nhóm lãnh chúa tưởng đã giết muốn điên rồi, lại lập tức bừng tỉnh, đều dừng tay lại.
Mắt thấy không gian sắp hỏng mất, ai còn dám dừng lại nơi này nữa? Tất cả đều lập tức giải tán, chạy về giới vực của mình.
Một hồi chiến tranh giữa hai giới, cũng hoàn toàn chấm dứt tại thời khắc này.
Nói tóm lại, hai bên đều có tổn thất, chẳng bên nào áp đảo được bên nào.
Kể cả khi đám người Lâm Hữu chém giết được mấy cấp bảy, vẫn không tạo ra ảnh hưởng quá lớn đối với chiến cuộc, dù sao lần này thật sự có nhiều người tham gia lắm.
- Đi thôi, chúng ta cần phải trở về, lần này thu hoạch cũng không tệ.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua ma năng của mình, lại tăng thêm hơn một triệu nữa, vừa vặn có thể thuê người đẩy nhanh tốc độ kiến tạo lãnh địa.
Phỏng chừng nếu có thêm vài lần chiến đấu kiểu này nữa, hắn cũng kiếm đủ Tinh Hoa Lãnh Địa thăng cho binh chủng của mình lên cấp tám.
- Sau khi trở về ngươi định làm gì?
Kỷ Vân Sương đã kiểm kê xong thu hoạch của mình, mới nhìn về phía hắn.
- Đương nhiên là trở về tiếp tục xây dựng lãnh địa, ngươi cũng biết hoàn cảnh lãnh địa của ta mà. Vì sao lại đột nhiên hỏi cái này?
Lâm Hữu nghi hoặc nói.
- Không có gì, chỉ là muốn thương lượng một chút, nếu về sau tiếp tục có chiến đấu dạng nào, chúng ta có thể tiếp tục hợp tác với nhau.
Sau khi trải qua trận chiến hôm nay, Kỷ Vân Sương phát hiện độ phù hợp giữa binh chủng Thiên Sứ của cô và binh chủng thực vật của Lâm Hữu thật sự rất cao.
Thực vật sợ hỏa, cô có thể hỗ trợ xua tan.
Số lượng thiên sứ khá ít, thực vật của Lâm Hữu vừa vặn có thể bù lại.
Hơn nữa hai binh chủng của bọn họ đều có năng lực trị liệu, hai bên hỗ trợ cho nhau, năng lực sinh tồn tuyệt đối không cần phải nói.
Lâm Hữu tự nhiên cũng phát hiện điểm này, sau khi suy nghĩ một chút, hắn cũng gật đầu đáp ứng:
- Được, về sau lại tiếp tục hợp tác cùng nhau.
- Một lời đã định!
Nói xong, bọn họ đều tự cưỡi lên binh chủng của mình, chạy trở về phương hướng chủ thành.
Đám lãnh chúa khác ở gần đó cũng nhanh chóng tản ra, không bao lâu tất cả đều rời khỏi mảnh đất trung lập.

Rất nhanh, Lâm Hữu đã trở về bên trong lãnh địa.
Nhìn thoáng qua mặt trời đã dần ngả về tây, hắn ấn mở giao diện lãnh địa, chuyển 500 ngàn ma năng thành ma tinh đặt vào tài chính dự phòng bên trong thành Hoàng Sa.
Sau đó hắn gọi Tiết Trường Quý tới, dặn dò lão chiêu mộ thêm nhân thủ xây dựng lãnh địa.
Hắn làm xong những chuyện này, mới nhớ tới cây Liễu Quỷ vừa chiêu mộ được mấy ngày hôm trước, dự định sẽ thử hiệu quả Đột Biến lên nó xem sao.
………..


Đột Biến cho đơn vị chiêu mộ cấp sáu cần tiêu hao 250 điểm ma năng, xin hỏi có tiếp tục hay không?

Lời nhắc nhở quen thuộc vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Lâm Hữu nhìn cây Liễu Quỷ đang đong đưa theo gió trước mắt, trực tiếp lựa chọn xác nhận.
Trong phút chốc, Liễu Quỷ đã bị một mảnh hào quang bao vây, nhánh cành trên cây bắt đầu nhanh chóng co rút lại, thân cây cũng dần dần biến hóa.
Đại khái qua chừng bảy, tám giây, một đại thụ cao hơn mười mét đã biến thành một cây hoa loa kèn cả người xum xuê rễ lá, không ngừng kéo dài ra bên ngoài.


Tên: Hồi Thanh Hoa



Chủng tộc: Thực Vật



Cấp bậc: cấp sáu (thăng cấp tùy thuộc vào lãnh địa)



Lực lượng:???



Thể chất:???



Nhanh nhẹn:???



Tinh thần:???



Kỹ năng: Quỷ Biến, Lưu Trữ âm Thanh (Đám Hồi Thanh Hoa có khả năng truyền lại âm thanh cho nhau, khoảng cách càng xa, tiêu hao tự nhiên lực càng nhiều), Sóng âm (phát ra sóng âm mãnh liệt, giết chết tất cả kẻ địch chung quanh.)



Giới thiệu: nghe thấy âm thanh trước mới nhìn thấy loại hoa này, nó là một loại thực vật nó năng lực khống chế âm thanh rất mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận