Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 273: Hoàn Thành Nhiệm Vụ

Lãnh chúa Huyễn Thú hung hăng nhủ thầm. Sau đó, hắn ta thừa dịp Lâm Hữu vừa mới bay lên, một cỗ khủng bố năng lượng từ trong miệng binh chủng bên người hắn ta nhanh chóng ngưng tụ, rồi đột nhiên bắn ra một chùm tia sáng thẳng tắp bay lên không trung.
Lâm Hữu ngồi ở trên lưng Rồng Yêu Vương, thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì, đã bị chùm tia sáng nọ đâm thủng ngực, cả người như bao cát bị đánh bay đi, té vào bên trong núi rừng phía ngoài đồn biên phòng.
Cả Rồng Yêu Vương dưới thân hắn cũng hóa thành nhiều điểm tinh quang, biến mất không thấy.
- Rơi xuống tay ta còn muốn trốn? Đi, mang thi thể của hắn về cho ta!
Lãnh chúa Huyễn Thú hừ lạnh một tiếng, nói với đám binh sĩ đế quốc vừa chạy tới.
Binh lính này thu được mệnh lệnh, lập tức rời khỏi đồn biên phòng, vội vàng chạy tới phương hướng Lâm Hữu rơi xuống đất, để lại đám lãnh chúa khác đang bàn tán xôn xao.
Nhưng không một ai biết, lúc này bên trong núi rừng phía ngoài đồn biên phòng, Lâm Hữu lẽ ra đã chết lại đột nhiên đứng lên từ mặt đất.
Thậm chí thương thế trên ngực cũng biến mất không thấy, hoàn toàn không nhìn ra hắn vừa bị trọng thương.
Đúng vậy!
Ngay lúc vừa rồi, Hình Nộm Thế Thân vẫn được hắn mang theo bên minhd đã thay hắn đỡ một kích trí mạng kia, mới khiến hắn có thể không thương tổn một sợi tóc như lúc này.
Đồng thời hắn lại cảm giác vô cùng may mắn.
Nếu không phải hắn đã có dự kiến trước, chỉ sợ hôm nay thật sự sẽ chết ở trong này. Quả nhiên thực lực của lãnh chúa cấp tám rất khủng bố.
Nhưng đối phương tuyệt đối sẽ không nghĩ đến.
Vừa rồi ở khi hỗn chiến, hắn đã lén lút để Thanh Đằng chôn sâu viên Thủy Tinh Truyền Tống kia dưới mặt đất, còn sử dụng phế tích che giấu.
Cứ như vậy, nhiệm vụ của hắn coi như đã hoàn thành.
Tới đây, hắn không dám tiếp tục dừng lại, chỉ trực tiếp lấy ra Thủy Tinh Truyền Tống từ trong không gian cá nhân.


Vị trí khu vực hiện tại của ngài không thuộc đại lục Nguyên Thủy, thời gian chuẩn bị truyền tống sẽ tăng lên gấp đôi, xin hỏi có tiếp tục hay không?

- Hả? Tăng gấp đôi thời gian?
Động tác của Lâm Hữu dừng lại một chút, trong mắt toát ra kinh ngạc nhè nhẹ.
Chuẩn bị thời gian tanwgl ên gấp đôi, cũng chính là mười giây đồng hồ.
May mắn hắn vừa rồi không nghĩ tới chuyện dùng cách này chạy đi.
Dù sao trong tình huống vừa rồi, đừng nói là mười giây, kể cả năm giây hắn cũng không thể rút ra nổi.
Hơn nữa khi sử dụng Thủy Tinh Truyền Tống lại không thể di động, bằng không sẽ khiến không gian bất ổn dẫn tới truyền tống thất bại.
Không chút do dự, Lâm Hữu trực tiếp lựa chọn sử dụng, sau đó thủy tinh trong tay hắn bộc phát ra một cỗ bạch quang chói mắt.
- Mau, ngay tại phía trước.
Đúng lúc này, từ xa xa đột nhiên truyền đến vài tiếng hô hoán.
Chắc là truy binh của thế giới Nguyên Sát bên kia.
Nhưng thực đáng tiếc, còn không chờ bọn họ đuổi tới, Lâm Hữu đã bước vào truyền tống trận rời đi, thân hình biến mất tại chỗ.
Bá! Ánh sáng hiện lên.
Ngay khi Lâm Hữu lấy lại tinh thần, hắn đã xuất hiện bên trên quảng trường truyền tống của chủ thành Đôi Cánh Thiên Sứ.
Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc chung quanh, thân thể căng thẳng của hắn cuối cùng cũng hoàn toàn được thả lỏng, trong miệng không khỏi thở ra một ngụm trọc khí.
Nhiệm vụ lần này, có thể nói là hung hiểm dị thường.
Hơi sơ suất một chút còn có thể vứt bỏ tánh mạng.
Nếu không phải có một người khác giúp hắn hấp dẫn hỏa lực, phỏng chừng hắn cũng không thể hoàn thành.
Xem ra về sau phải càng thêm cẩn thận một chút mới được.
Nghĩ đến đây, hắn rời khỏi quảng trường, vội vàng chạy tới biệt phủ của Tần Lễ.
Vận khí không tồi.
Khi hắn đuổi tới nơi đó, Tần Lễ đang ở trong viện nghe thuộc hạ báo cáo tin tức.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, đối phương lập tức đứng dậy từ chỗ ngồi.
- Lâm Hữu? Ngươi đã trở lại từ đại lục Nguyên Sát?
- Đúng vậy, may mắn không làm nhục mệnh.
Lâm Hữu mỉm cười.
- Nói như vậy, ngươi đã thành công bỏ thủy tinh định vị vào?
Nghe hắn trả lời, Tần Lễ lập tức cả kinh, nhưng ngay sau đó đã mừng rỡ nói.
- Ha ha ha, tốt! Ta còn nghĩ mình sẽ bị hoàng huynh hoàng tỷ giành trước một bước, không nghĩ tới cuối cùng ngươi lại hoàn thành. Quả nhiên ta không nhìn lầm người, lần này thật sự phải cám ơn ngươi!
- Đừng nhiều lời khách sáo như vậy, cũng đừng quên chuyển những thứ ngươi đã đáp ứng cho ta. Lần này ta qua bên đó thiếu chút nữa đã đánh mất cả mạng rồi.
Lâm Hữu liếc mắt nhìn Tần Lễ một cái thật sâu.
- Dĩ nhiên rồi. Bây giờ ta lập tức đi bẩm báo phụ hoàng, chờ sau khi xác nhận được chuyện này, sẽ phái người chuyển những thứ đó cho ngươi.
- Được, vậy ta đi về trước.
Lâm Hữu không nói chuyện thêm với Tần Lễ, hắn trực tiếp rời khỏi biệt phủ.
Lần này vì hoàn thành nhiệm vụ, hắn đã tổn thất lượng lớn binh chủng.
Tuy chúng đều là binh chủng sinh sản thêm, nhưng muốn khôi phục trở lại cũng phải cần một đoạn thời gian rất dài.
…………
Thời gian vội vàng như nước chảy.
Đảo mắt một cái chỉ còn nửa tháng nữa, Chiến Trường Vạn Giới sẽ mở ra.
Sau khi Lâm Hữu nhận được mười viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy và 100 ngàn điểm tích luỹ vinh dự từ tay Tần Lễ, hắn cũng không tham gia chiến đấu nữa, càng không tiếp tục lăn lộn ở chủ thành.
Ngược lại, hắn chỉ vẫn luôn tu sinh dưỡng tức (phục hồi sau tổn thất trầm trọng) ở bên trong lãnh địa và tiếp tục phát triển lãnh địa.
Hắn dùng ma năng vừa kiếm được để triệu tập công tượng kiến tạo tường thành, mở rộng kênh mương mới, cũng thuận tiện mời chào thêm dân cư.
Mà thành Hoàng Sa, cũng từ một tòa thành nhỏ ban đầu đã phát triển thành một thành thị trung cấp loại nhỏ, dân cư cũng thuận lợi đột phá cửa ải mười ngàn.
Nếu tính thêm nhất tộc người lùn, dân cư đã đạt tới hơn 13 ngàn, hơn nữa mỗi ngày đều không ngừng gia tăng.
Không ít người coi trọng tốc độ phát triển mạnh mẽ của thành Hoàng Sa, thậm chí còn có nhiều người dựa vào con đường thông thương với công quốc Lưu Hỏa mà di chuyển tới thành Hoàng Sa định cư.
Thương nhân và tu luyện giả đi ngang qua nơi này nhiều vô số kể. Bọn họ đều bị điều kiện tài nguyên được trời ưu đãi của thành Hoàng Sa hấp dẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận