Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 442: Bí Bảo Binh Chủng: Bảo Vệ Chữa Trị

Quả nhiên đúng như Lâm Hữu suy đoán, hai người này đều sắp đạt tới lãnh chúa cấp tám, khó trách thực lực lại khủng bố như thế.
Lâm Hữu đang suy nghĩ lại thấy Tư Đồ Kiếm nhìn qua phía hắn.
- Quên giới thiệu cho ngươi, ta tên là Tư Đồ Kiếm, hắn là Nghiêm Liệt, hôm nay mọi người cùng nhau hợp tác chiến đấu một trận, cũng coi như có duyên phận, tiện thì hãy kết giao bằng hữu, về sau có cơ hội có thể thường xuyên liên hệ.
Nói xong, hắn gửi cho Lâm Hữu một lời mời kết bạn.
Có như vậy, về sau này chỉ cần ở cùng khu vực là có thể thông qua tin nhắn riêng liên hệ.
- Được, ta đồng ý.
Lâm Hữu gật đầu, hắn chấp nhận lời mời kết bạn.
Sau đó hắn nhìn phía đằng sau tên của Tư Đồ Kiếm, có một phần đính kèm ghi “Đế Quốc Trường Phong”.
- Đế Quốc Trường Phong?
Hắn nhẹ giọng nỉ non.
- Sao vậy? Chưa nghe tới tên của hắn ư? Hắn chính là con trai độc nhất của Đại Đế Trường Phong.
Bên cạnh truyền đến âm thanh trêu chọc của Nghiêm Liệt.
Ai ngờ khi Tư Đồ Kiếm nghe thấy cái tên Đại Đế Trường Phong, sắc mặt đột nhiên trầm xuống:
- Ta nói rồi, đừng có nhắc tới người kia trước mặt ta, ông ta và ta không có quan hệ!
- Không có quan hệ cũng là cha ngươi.
Nghiêm Liệt nhún vai.
- Là cha ta thì sao? Ta có thành tựu hôm nay, tất cả đều do một mình ta cố gắng từng chút từng chút một. Ông ta không xứng. Hừ!
Tư Đồ Kiếm hừ lạnh một tiếng, sau đó không nói thêm gì nữa, trực tiếp xoay người bước đi, xem ra đã bị chạm tới chỗ đau trong lòng rồi.
Hình như trên người Tư Đồ Kiếm này cũng có một câu chuyện khó nói.
Lâm Hữu yên lặng nhìn bóng dáng đối phương rời khỏi, đăm chiêu suy nghĩ.
Lúc này, Nghiêm Liệt cũng đi tới, gửi cho hắn lời mời hảo hữu.
- Không cần quan tâm tới hắn, hắn chính là như vậy, thích giận dỗi, nhưng cách làm người coi như không tồi. Bây giờ chuyện đã giải quyết xong, ta cũng nên đi về. Người anh em, chúng ta có duyên gặp lại.
Hiển nhiên, hắn cũng nhìn ra tiềm lực của Lâm Hữu.
Tuy về sau chưa chắc đã có cơ hội gặp lại, nhưng kết giao bằng hữu luôn đúng đắn.
Sau khi nói xong, hắn cũng xoay người rời đi, đuổi theo phương hướng Tư Đồ Kiếm.
Lâm Hữu nhìn theo mãi cho đến khi bọn họ đều rời khỏi, lúc này hắn mới nhìn bốn phía, từ lâu đã không còn bóng dáng của đám lãnh chúa đoạt bảo rồi.
Phỏng chừng những người đó vừa thấy chiến đấu khủng bố bên này, đã nhanh chóng chạy trốn.
Vừa vặn nương theo cơ hội này, Lâm Hữu lấy ra bảo vật vừa cướp được.
Một viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám, hai viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy, còn có một bảo vật lóng lánh trứ hào quang, xuất hiện trên tay hắn.
Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy thì không cần phải nói.
Ngược lại Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám lại là thứ khiến hắn không nhịn được nhìn nhiều hơn vài lần.
Tuy bây giờ hắn còn chưa dùng được, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới chuyện hắn thu thập trước, làm chuẩn bị cho ngày sau.
Sau khi Lâm Hữu cất tinh hoa đi, hắn mới nhìn về phía bảo vật kia.
Một cái Bí Bảo Binh Chủng cấp S.


Bí Bảo Binh Chủng: Bảo Vệ Chữa Trị



Loại hình bí bảo: cường hóa



Đẳng cấp bí bảo: cấp S



Hiệu quả bí bảo: Khiến hiệu quả của kỹ năng trị liệu tăng lên 3%, cũng tạo nên một tầng lá chắn chữa trị cho đối tượng binh chủng đang được trị liệu, lá chắn này có khả năng triệt tiêu 30% thương tổn trong một lần công kích, mỗi 15 giây sẽ phát động một lần.



Giới thiệu: Đây là bí bảo dùng để cường hóa binh chủng, có thể sử dụng bên trong Căn Cứ Binh Chủng, tiến hành cường hóa cho một loại hình binh chủng.

Bí bảo cấp S, không được cường đại biến thái như cấp SSS.
Nhưng vẫn không phải cấp A bình thường có thể so sánh được.
Nó vừa tăng lên hiệu quả của kỹ năng chữa trị, vừa tạo nên lá chắn bảo vệ đối tượng được chữa trị.
Tuy lá chắn này là duy nhất, lại có hạn chế nhưng nó lại tương đương với một kỹ năng bảo mệnh, hơn nữa mỗi 15 giây có thể phát động một lần.
Nói vậy, chỉ cần buông xuống một kỹ năng trị liệu quần thể, sẽ khiến tất cả binh chủng trong phạm vi đạt được lá chắn giảm thương.
Quả thực là bí bảo phối hợp hoàn mỹ với Sứ Giả Tinh Linh.
Hơn nữa ở khi sinh mệnh của binh chủng bị đe dọa chỉ cần cho chúng nó uống một ngụm sữa, tuyệt đối có thể giảm bớt rất nhiều binh chủng tổn thất.
- Cũng không tệ lắm.
Lâm Hữu vừa lòng tắt đi giao diện, cất bí bảo đi.
Sau đó, hắn ngẩng đầu, nhìn về bốn phía xa xa.
Chỉ nửa ngày mà thôi, cột sáng màu đen phía bên ngoài chủ vị diện Ma Thú đã dần trở nên cực kỳ thưa thớt.
Dù có, cũng ở cách xa vị trí của hắn tới trăm km.
Chờ đến khi hắn đuổi tới, phỏng chừng nơi đó đã sớm người đi nhà trống, cặn bã không còn được một nhúm.
Hơn nữa không biết vì nguyên nhân gì, chấn động ở chỗ sâu trong vị diện cũng ngừng lại rồi, không còn nghe thấy nữa.
- Chẳng lẽ chiến đấu của nhóm Đại Đế đã xong rồi?
Lâm Hữu lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Cũng chỉ có cách giải thích này, mới có thể nói rõ vì sao số lượng hóa thân Thiên Ma lại nhanh chóng giảm bớt như vậy.
Nhưng bây giờ vừa tới buổi chiều, hắn cũng không định trở về nhanh như vậy.
Bởi thế, sau khi Lâm Hữu phân biệt rõ phương hướng một chút, hắn lại tiếp tục nhích người vào chỗ sâu hơn trong vị diện, xem có thể đụng phải ma thú lãnh chúa khác hay không, hoặc ma thú thủ lĩnh cũng được.
Bởi vì hắn muốn nhìn một chút xem sau khi thu thập đầy thanh tiến độ bản nguyên tự nhiên, sẽ xảy ra biến hóa gì.
Cho nên rất nhanh, hắn đã cưỡi Rồng Yêu Vương mang theo Linh Tịch, xẹt qua mảnh đất hồng hoang tối tăm bên ngoài, ném cửa vào vị diện lại đằng sau.

Bên kia, nơi cửa vào vị diện của đại lục Vô Vọng.
Cuối cùng, ba người Tô Ngọc Kiều vừa thoát khỏi thảo nguyên, đã thuận lợi trở lại nơi này.
Ngay khi nhìn thấy miệng vết thương thật lớn, còn cháy đen một mảnh do bị long viêm đốt cháy trên đùi Lý Niên, sắc mặt Tô Ngọc Kiều và lãnh chúa hệ Thiên Sứ kia đều biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận