Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 508: Thành Lập Truyền Tống Trận Giữa Vương Đô Của Tộc Người Lùn Và Thành Hoàng Sa?

Lâm Hữu kinh hãi không thôi.
Chỉ một thoáng vừa rồi, hắn đã cảm nhận được một cỗ uy thế khủng bố vô biên trên người lão Người Lùn này, thậm chí còn không kém gì Thánh Diệu Vương lúc còn chưa thành Đế!
- Ra mắt quốc vương, ra mắt cha.
Lúc này, Lôi Triết cũng đi lên, hành lễ với Mạch Cách n và Lôi Khẳng.
- Cha?
Lâm Hữu sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn Lôi Triết.
- Chắc ngươi còn không biết? Lôi Triết là con trai của Lôi Khẳng, cũng chính là tộc trưởng của bộ tộc Ám Mâu.
Mạch Cách n mỉm cười đi tới giải thích.
Lâm Hữu nghe vậy lập tức giật mình.
Khó trách Lôi Triết tuổi không lớn mà thực lực lại mạnh như thế, hoá ra là con trai của tộc trưởng bộ tộc.
Nói như vậy, vị lão Người Lùn có thực lực khủng bố này, chính là tộc trưởng bộ tộc Ám Mâu?
Người Lùn Ám Mâu cấp mười một.
Dưới tình huống lực lượng Chiến Thần rót vào, có thể phát huy ra thực lực cấp mười hai trong khoảng thời gian ngắn ngủi.
Bên trong tộc Người Lùn lại có tồn tại cường đại như thế!
Dưới khiếp sợ, hắn không nhịn được nói:
- Mạch Cách n, không phải ta nói ngươi, cái ghế quốc vương này, nếu ngươi không làm thì rất đáng tiếc.
Có thể không đáng tiếc sao?
Cấp mười một cường giả nha!
Nếu đổi lại là hắn, hắn đã sớm tự nguyện không một lời phản đối, chạy tới tòa nhà này, ỷ lại nhất quyết không đi.
Kết quả Mạch Cách n này lại muốn quẳng gánh mặc kệ?
- Bệ hạ, ta cảm thấy vị khách nhân nhân tộc này nói đúng.
Lôi Khẳng nghe Lâm Hữu nói, lập tức gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn Lâm Hữu cũng trở nên hòa nhã hơn không ít.
- Làm quốc vương có gì tốt? Ta không hứng thú.
Mạch Cách n thổi râu nói:
- Dù sao ta chỉ nhận lời với bọn họ làm quốc vương một đoạn thời gian thôi, chờ ổn định, ta sẽ rời đi.
- Điều này sao được! Bệ hạ, nếu ngài đi rồi, vương quốc Người Lùn chúng ta phải làm sao bây giờ?
Lôi Triết đứng một bên vội vàng nói.
Nếu tộc Người Lùn không có vương, sớm hay muộn cũng sẽ rơi vào trong náo loạn.
Bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy tình trạng này.
Hơn nữa đường đường là vương tộc Người Lùn, sao có thể sống bên trong lãnh địa của một nhân tộc?
Chưa nói tới chuyện bị người cười nhạo, lỡ như gặp nguy hiểm thì làm sao bây giờ?
Ngay cả Vua Người Lùn cũng bảo vệ không tốt, bọn họ sẽ không xứng được Chiến Thần che chở.
- Bằng không cứ như vậy, chúng ta thành lập một cái Truyền Tống Trận siêu cự ly xa nối liền giữa vương đô của tộc Người Lùn và bộ tộc của bệ hạ, như vậy ngài sẽ không cần phải chạy khắp nơi nữa.
Lúc này, đột nhiên Lôi Khẳng đề nghị.
Hay thật.
Thành lập Truyền Tống Trận giữa vương đô của tộc Người Lùn và thành Hoàng Sa?
Đây chính là khoảng cách cơ hồ kéo dài qua nửa đại lục, kể cả dùng Truyền Tống Trận siêu cự ly xa cũng phải hao phí tài nguyên cực kỳ khổng lồ.
Người Lùn nhất tộc cũng quá cmn có tiền rồi?
…………….
Lâm Hữu khiếp sợ không thôi, nhưng đồng thời lại cực kỳ kích động.
Nếu có thể thành lập Truyền Tống Trận giữa vương quốc Người Lùn và thành Hoàng Sa, dù là Truyền Tống Trận siêu cự ly xa, ý nghĩa cũng hoàn toàn khác biệt.
Tương đương với hắn cùng với vương quốc Người Lùn, thành lập mối liên kết ràng buộc, làm gì còn loại tài nguyên hay ma năng nào trân quý hơn?
Hơn nữa cứ như vậy, Mạch Cách n cũng không cần chạy đi chạy về hai đầu lo lắng cho tộc nhân của hắn, thậm chí còn hấp dẫn một đám Người Lùn qua lãnh địa của hắn định cư.
Về sau, khi hắn đạt tới cấp mười thành lập công quốc.
Công quốc của hắn sẽ là một quốc gia chuyên rèn danh xứng với thực, hấp dẫn bốn phương!
Chỗ tới mang đến cho hắn tuyệt đối là không thể đo lường.
- Thật sự có thể thành lập Truyền Tống Trận?
Hình như Mạch Cách n cũng có chút động tâm, hắn chần chờ hỏi.
Nếu có thể thực hiện được, vậy hắn làm Vua Người Lùn, cũng có chỗ tốt để thúc đẩy tộc nhân của mình phát triển.
- Đương nhiên là có thể.
Lôi Khẳng thấy hắn không còn quá kiên quyết nữa, vội vàng trả lời:
- Chỉ cần bệ hạ nguyện ý, tùy thời đều có thể thành lập!
Vô nghĩa.
Chỉ cần Vua Người Lùn nhất tộc chịu ở lại, thành lập Truyền Tống Trận có khó khăn gì chứ?
Huống chi Người Lùn nhất tộc nổi tiếng cả đại lục về nghề rèn, mỗi ngày đều có nhiều vô số kể người đến cầu trang bị, sẽ thiếu chút tiền ấy ư?
Cho nên khi Lôi Khẳng trả lời cơ hồ là chẳng thèm nháy mắt lấy một cái.
Trực tiếp khiến Lâm Hữu thấy mí mắt mình giật giật.
Phải biết rằng, dù là Truyền Tống Trận của lãnh địa hắn, truyền tống một km cũng cần 500 ma năng.
Hắn không rõ lắm khoảng cách nửa đại lục rộng lớn bao nhiêu, nhưng chắc chắn là không nhỏ.
Tài nguyên tiêu hao cho một lần truyền tống tuyệt đối là con số trên trời.
Mà đứng trước con số trên trời như vậy, lại có thể không thèm nháy mắt, rốt cuộc tộc Người Lùn này giàu có đến loại trình độ nào?
- Lâm Hữu, ngươi cảm thấy thế nào?
Lâm Hữu đang suy nghĩ, đột nhiên Mạch Cách n nhìn về phía hắn, trưng cầu ý kiến.
- Ta sao? Đương nhiên là ta không có ý kiến, chỉ cần đừng bảo ta ra tiền là được.
Lâm Hữu nhún vai, hiện giờ hắn là kẻ siêu nghèo, không có tiền thành lập Truyền Tống Trận.
Hơn nữa hắn cũng không biết phải thành lập truyền tống cự ly xa như thế nào.
- Không sao hết, phương diện Truyền Tống Trận này sẽ do tộc Người Lùn chúng ta bao toàn bộ, chỉ cần bệ hạ có thể ở lại, cái gì cũng dễ nói.
Lôi Khẳng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng trên mặt cũng một lần nữa treo ý cười.
Lão có cảm giác, nhân tộc này quả thực chính là phúc tinh của tộc Người Lùn.
Vừa tới đã giải quyết một chuyện lớn làm đau đầu vương quốc Người Lùn bọn họ, khiến cho ánh mắt lão nhìn Lâm Hữu đều trở nên thuận mắt hơn những nhân tộc khác.
- Được, nếu đã quyết định, vậy làm đi, đến lúc đó cho người đi cùng Lâm Hữu tới lãnh địa của hắn thành lập Truyền Tống Trận, lại phái người qua đó hỗ trợ trông nom.
Mạch Cách n thấy không ai có ý kiến, trực tiếp hạ mệnh lệnh.
Hiện giờ, thân phận của hắn là Vua Người Lùn cao quý, đã sớm khác xưa, trên người cũng có thêm một cỗ uy nghiêm vương giả.
Hai cha con Lôi Khẳng nghe vậy, sắc mặt bọn họ lập tức vui vẻ, vội vàng nhận mệnh mà đi, bắt đầu ra tay sắp xếp chuyện thành lập Truyền Tống Trận.
Đợi cho bọn họ đi xa, trong đại sảnh chỉ còn lại hai người hắn và Lâm Hữu, sắc mặt uy nghiêm của Mạch Cách n đã sụp đổ trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận