Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 544: Thăm Dò Xung Quanh

Lúc ấy, lãnh địa không bị công kích, nên hắn không để ý.
Nhưng bây giờ ngẫm lại, hắn mới cảm thấy có chút không thích hợp, vì vậy vội vàng đi tới bên cạnh lồng năng lượng bao trùm bốn phía lãnh địa để xem xét.


Tên kiến trúc: Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa



Cấp bậc kiến trúc: cấp tám ( tăng lên tùy theo lãnh địa)



Giới thiệu kiến trúc: Tự động mở ra bảo vệ khi lãnh địa bị công kích, độ bền tăng lên tùy theo cấp bậc lãnh địa, cần bổ sung ma năng.



Độ bền vòng bảo hộ: 0/10000



Bổ sung ma năng tiêu hao: 10 vạn ma năng



Khoảng cách bổ sung ma năng: 1 giờ

Quả nhiên không ngoài hắn dự đoán.
Sau khi truyền tống đến Chiến Trường Vạn Giới, hệ thống không chỉ xóa hết tài nguyên cơ sở của hắn, ngay cả độ bền vòng bảo hộ cũng thành số không.
Quả thực không để lại cho bọn họ chút tài nguyên nào.
Nhưng cũng may, hiện giờ với hắn, 100 ngàn ma năng chỉ là chút lòng thành mà thôi.
Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa lên tới cấp tám, hạn mức độ bền cao nhất cũng trở nên cao hơn rất nhiều, tương đương với hạch tâm lãnh địa.
Dựa theo kinh nghiệm phía trước, độ bền của vòng bảo hộ giảm bớt theo cơ chế tương tự với hạch tâm lãnh địa, coi như cho lãnh địa hai lần bảo đảm.
- Được rồi, xuất phát!
Lâm Hữu nạp đầy ma năng cho vòng bảo hộ rồi trực tiếp vung bàn tay to lên, mang theo nhóm thực vật rời khỏi lãnh địa.
…………
Bốn phía lãnh địa của Lâm Hữu, là một mảnh chiến trường mênh mông vô bờ, có thể rõ ràng cảm nhận được, nơi này từng trải qua một hồi chiến tranh cỡ lớn.
Bởi vì tùy ý có thể thấy vũ khí cũ nát cắm trên mặt đất, cả từng mảnh xương khô đã bị ăn mòn đến vỡ nát, ít nhất nơi này cũng có trên trăm năm lịch sử.
Chắc là từ rất lâu rồi, khí vận của giới vực này đã bị cướp đoạt sạch sẽ.
So với chiến trường cấp sáu lần trước hắn đi vào còn lâu hơn một ít.
Dù sao lần đó hắn gặp phải ma thú bên trong chiến trường, đều còn lưu lại một tia ý thức khi còn sống.
Mà ở giới này, ma thú đã hoàn toàn ma hoá, biến thành xương khô không có cảm tình, chỉ biết giết chóc.
Lâm Hữu vừa đi không quá xa lãnh địa, bốn phía đã bắt đầu dần dần xuất hiện lượng lớn ma thú khô lâu, khiến cho hắn không thể không vừa càn quét vừa thong thả tiến về phía trước.
Đám ma thú này có cấp bậc bằng thú triều, tất cả đều là cấp S trở lên.
Hơn nữa càng đi vào chỗ sâu trong chiến trường, ma thú càng xuất hiện dày đặc, thậm chí đã bắt đầu xuất hiện ma thú chủng loại khác.
- Xem ra ma thú lãnh chúa đang ở ngay bên trong.
Ánh mắt Lâm Hữu thâm trầm, hắn nhìn đám ma thú trải rộng chỗ sâu trong chiến trường.
Rõ ràng mấy tiếng gầm rú kinh thiên vừa rồi, được phát ra từ miệng ma thú lãnh chúa.
Mà muốn đạt được bảo vật chiến trường, nhất định phải đánh chết bọn nó.
Đây cũng là sự khác biệt giữa chiến trường cấp tám và chiến trường cấp thấp.
Ở chiến trường cấp thấp, tới thời gian nhất định là tự động nảy sinh bảo vật mới, nhưng nơi này thì không.
Thu hoạch bảo vật chiến trường cấp tám có khó khăn không nhỏ, còn có thể gặp lãnh chúa khác đánh lén, cần bàn bạc kỹ hơn mới được.
Phỏng chừng lãnh chúa khác cũng có cùng suy nghĩ với hắn, đều đang trong giai đoạn thăm dò, không hành động thiếu suy nghĩ ngay từ đầu.
- Ừm? Ngừng một chút.
Đột nhiên, ánh mắt Lâm Hữu, bị một đợt xôn xao trong đàn ma thú xa xa hấp dẫn, hắn vội kêu ngừng đội ngũ.
Chỉ thấy ở trong đàn ma thú cách hắn không đầy 1 km, một bóng người mang theo mảng lớn binh chủng côn trùng, đang dần dần ép về bên này.
Rõ ràng là lãnh chúa rời khỏi lãnh địa đi thăm dò xung quanh giống hắn!
Mà ngay khi Lâm Hữu phát hiện ra người nọ, người nọ cũng phát hiện ra Lâm Hữu. Đối phương lập tức ngừng lại, hướng vẻ mặt cảnh giác nhìn Lâm Hữu.
Hai người cứ như vậy cách một mảnh chiến trường, xa xa nhìn nhau, lại đều không lập tức ra tay.
Lâm Hữu bên này, là không muốn phát sinh đánh nhau nhanh như vậy, chủ yếu vẫn lấy thăm dò lãnh địa xung quanh là việc chính.
Lãnh chúa Côn Trùng bên kia, lại kinh hãi vì đám binh chủng bên người Lâm Hữu, con ngươi hơi hơi co rút lại, cũng không phải vì loại hình binh chủng của Lâm Hữu nhiều.
Dù sao có thể đạt tới lãnh chúa cấp tám, trong tầm tay ai mà không có hơn năm chủng loại binh chủng?
Khiến cho hắn ta khiếp sợ, là khí thế phát ra trên người thực vật này, kể cả cách rất xa vẫn có thể cảm nhận được một tia cảm giác áp bách.
Người này... Rất mạnh!
Không phải mạnh bình thường!
Lãnh chúa hệ Côn Trùng lập tức có kết luận, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Dù đứng cách quá xa, không nhận được tin tức đám thực vật kia.
Nhưng hắn ta vẫn có thể khẳng định.
Nếu mình và người đối diện đánh nhau, tuyệt đối không có bao nhiêu phần thắng, lựa chọn duy nhất chỉ là một đường chạy trốn.
Thế nhưng hiện giờ hắn ta lại không thể trực tiếp lui về hướng lãnh địa của mình.
Bởi vì làm như thế, không khác gì đã bại lộ phương vị lãnh địa, chỉ có thằng ngốc mới làm như vậy.
Cho nên dần dần, hắn ta vừa mang theo đại quân côn trùng chậm rãi lùi về một phương hướng khác, vừa gắt gao nhìn chằm chằm vào diễn biến của Lâm Hữu.
Mãi cho đến khi hai người biến mất giữa tầm mắt của nhau, cuối cùng lần chạm mặt ngắn ngủi này mới chấm dứt.
- Đi thôi, lại tới nơi khác dạo chơi.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua phương hướng lãnh chúa kia vừa rút đi, rồi tiếp tục mang theo nhóm thực vật thăm dò ở phụ cận.
Vị trí hiện tại của hắn, đã cách lãnh địa của mình 100 km.
Dù bị người phát hiện, cũng rất khó điều tra ra phương vị cụ thể của lãnh địa hắn trong khoảng thời gian ngắn, trừ phi cho hệ binh chủng phi hành tìm kiếm diện rộng.
Nhưng làm như vậy, đồng thời phát hiện ra vị trí của địch nhân, cũng đồng thời bại lộ vị trí của chính mình, cho nên bình thường không ai tùy tiện làm như vậy.
Rất nhanh, Lâm Hữu đã đi được một vòng trong phạm vi 100 km quanh lãnh địa của mình nhưng không phát hiện ra tung tích lãnh địa khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận