Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 676: Ma Thú Bạo Động Chấm Dứt

Nếu tính thêm các loại bảo vật và Không Gian Bản Nguyên tăng phúc, cứ cho là gấp ba lần thuộc tính đi, mới đạt tới 15 ngàn mà thôi, còn ma thú cấp F là 60 ngàn, chênh lệch đâu chỉ một chút?
Nói về bản thân hắn đi, sau khi lên cấp chín, dựa vào Rêu Cộng Sinh, thuộc tính cơ sở có thể đạt tới 10 ngàn.
Lại tăng lên gấp ba lần chỉ là 30 ngàn, miễn cưỡng vượt qua phân nửa thuộc tính cơ bản của ma thú cấp F.
Vậy cũng đủ hiểu, muốn đánh chết ma thú cấp F là bất khả thi tới cỡ nào.
Ngoại trừ cấp chín còn điều gì đó mà hắn không biết, hoặc còn biện pháp nào đó để tiếp tục tăng lên thực lực.
Nếu không cơ hồ con đường này đã bị bít kín, chỉ có thể thông qua các loại cơ duyên đạt được mảnh nhỏ Thần cách truyền thừa.
Ví dụ ba miếng trên người Lâm Hữu, có hai khối chính là quốc vương ngã xuống truyền thừa đưa cho hắn.
Hoặc giống Mễ Già Nhĩ đại lục Thánh Quang, đạt được Chủ Thần ban ân...
Nhưng nói gì thì nói, những đối tượng kiểu như vậy cực kỳ ít.
- Mau nhìn! Hình như chiến đấu đã xong rồi!
Lúc này, một tiếng thét kinh hãi vang lên trong đám người.
Nhóm lãnh chúa bên cạnh đang trong quá trình vừa ngăn cản hàn băng vừa tiêu diệt ma thú, đều ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
Chỉ thấy dưới thế công mãnh liệt của mấy vị cấp mười, thân thể tôn giả nguyên tố băng kia đã nát thành mảnh nhỏ, xuất hiện một đống chỗ hổng, chạy như trốn về phía đài cao, muốn thông qua cái khe rời đi.
- Ngăn nó lại!
Một vị quốc vương hệ Côn Trùng trong đám cấp mười hét lớn một tiếng, đại quân côn trùng đông nghìn nghịt giống như mây đen bên người đối phương lập tức từ trên trời giáng xuống, bao phủ hoàn toàn tôn giả nguyên tố băng.
Những vị quốc vương khác cũng không nương tay, đều xuất ra công kích mạnh nhất, ầm ầm rơi xuống người tôn giả nguyên tố băng, dẫn phát một đợt nổ mạnh kịch liệt trên không trung.
Trong nháy mắt, không gian sụp xuống, chòm sao đổi chiều.
Cuối cùng, tôn giả nguyên tố băng với thân chịu trọng thương đã không chịu nổi đòn tấn công nghiêm trọng ấy. Chỉ nghe một tiếng nổ “Ầm vang”, thân thể nó đã nổ tung thành vô vàn khối băng nhỏ.
Ma thú cấp mười.
Chết!
Đây là lần đầu tiên Lâm Hữu được quan sát chiến đấu giữa cấp mười ở khoảng cách gần như thế.
Hắn lập tức bị cảnh tượng vĩ đại kia làm kinh ngạc tới sững sờ tại chỗ, vẻ mặt đầy rung động.
Đám lãnh chúa bên cạnh còn trực tiếp dấy lên một mảnh kinh hô, ai nấy đều kích động đến đỏ mặt.
Tựa như người vừa nâng tay lên đã phá nát hư không chính là bọn họ vậy.
Nhưng bọn họ cũng không có nhiều cơ hội để nghị luận.
Ngay sau khi mấy vị quốc vương cấp mười thu lại thi thể tôn giả nguyên tố băng và mấy bảo vật phủ ánh sáng vàng vừa rơi ra trên người nó, thân hình bọn họ chợt lóe, đồng thời biến mất tại chỗ.
Phiến không gian đổ nát kia cũng dần dần được chữa trị, khôi phục đến bộ dáng bình thường.
Nguy hiểm bị xóa bỏ.
Không ít người trực tiếp truyền tống quay về lãnh địa, truyền tin tức này ra bên ngoài.
Phần còn lại tiếp tục tản ra từng nơi trên các hòn đảo trôi nổi, chặn đám ma thú bình thường vừa rời khỏi khe không gian.
Mọi việc lại bắt đầu tiến hành ngay ngắn có trình tự.
Lâm Hữu đang đứng trên đài cao biên giới, cũng trở về vị trí rất nhanh, tiếp tục săn giết ma thú, thu thập tài nguyên.

Cứ như vậy, mãi cho đến buổi chiều ngày thứ ba, rốt cục ma thú bạo động cũng chấm dứt, tất cả khe hở không gian đều bị đánh tan hoàn toàn và biến mất bên trên quần đảo trôi nổi, trên đảo vang lên một đợt hoan hô.
Lâm Hữu kiểm kê thu hoạch ba ngày qua, cộng cả ma năng lúc ban đầu là 230 triệu, lúc này hắn đã tích lũy được tổng cộng 500 triệu ma năng.
Trừ đi khoản tiền nợ Lê Kha là 400 triệu, vừa vặn còn 100 triệu.
May mà có ma thú bạo động, khiến cho hắn buôn bán lời một vố to.
………..
Khi Lâm Hữu trở lại lãnh địa đã là buổi tối.
Trải qua ba ngày liên tục chiến đấu, dù hắn đã đạt tới cấp tám, cũng mệt mỏi không chịu được.
Nhưng trước khi nghỉ ngơi, hắn vẫn phải xem xét một chút tình huống phát triển lãnh địa mấy ngày nay.
Bởi vì dân cư tăng trưởng và tuyến đường mở rộng, cuối cùng, doanh thu ròng mỗi ngày của thành Hoàng Sa cũng đột phá tới hơn 1 triệu, có thể nói là tăng lên gấp đôi.
Nhớ ngày đó, khi hắn vừa tới đại lục Nguyên Thuỷ, chỉ vì mấy ngàn ma năng mà phải bôn ba chung quanh.
Hiện giờ thì sao? Chỉ cần nằm im một chỗ cũng có thể kiếm được con số mà trước kia không dám tưởng tượng, chênh lệch không phải lớn bình thường.
Tiếp theo, Lâm Hữu còn nhìn một chút tình huống các kiến trúc.
Trải qua khoảng thời gian này tích lũy, lượng khoáng thạch dự trữ của hắn đã đạt tới trình độ cực kỳ khoa trương.
Hơn nữa tinh hoa cấp bảy có dư, hoàn toàn có thể nâng mấy kiến trúc lên cấp tám.
Suy nghĩ một lát, hắn tiện tay ấn xuống, nâng ba kiến trúc chủ yếu là Đấu Trường Tu Luyện, Thao Trường Luyện Binh, Tiệm Thợ Rèn lên tới cấp tám, tăng lên tốc độ tu luyện và hiệu suất tạo ra trang bị cho cư dân lãnh địa.
Đương nhiên, hắn cũng không quên kiến trúc quan trọng nhất là Bến Tàu Phi Hành, trực tiếp dùng hơn mười ngàn đơn vị quặng mỏ tài nguyên, ma năng và một viên tinh hoa lãnh địa cấp bảy, cho nó lên tới cấp tám.


Tên kiến trúc: Bến Tàu Phi Hành



Cấp bậc kiến trúc: cấp tám



Tốc độ tăng lên: 160%



Số lượng tọa kỵ: 700/800



Dụng cụ vận tải loại nhỏ: 341/400



Dụng cụ vận tải loại vừa: 96/200



Dụng cụ vận tải loại lớn: 30/80



Tiêu hao mỗi ngày: 12800 ma năng



Muốn thăng cấp cần: 25 ngàn tài nguyên gỗ, 25 ngàn tài nguyên đá, 10 ngàn quặng sắt, 10 ngàn quặng đồng, 500 ngàn ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám x1

Bến Tàu Phi Hành cấp tám cho phép tốc độ tăng lên 20%, hạn mức cao nhất về số lượng các loại dụng cụ vận tải đã gia tăng không ít.
Về phần vài số lẻ không đủ, phỏng chừng là khi cư dân lãnh địa nào đó sử dụng đã phát sinh nổ mạnh làm hỏng mất, vấn đề này không lớn, lại tạo thêm mấy cái là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận