Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 797: Khu Vực Quản Lý

Chỉ hai ngày ngắn ngủi, tuyến đường phi hành giữa thành Hoàng Sa và vương đô đã được mở rộng thành công.
Trong hai ngày này, Lâm Hữu vội trước vội sau, một mực lo liệu các loại hạng mục công việc sau khi thăng cấp lãnh địa.
Giữa lúc ấy, còn có không ít lãnh chúa đi tới bái phỏng, chúc mừng hắn tiến cấp.
Trong những vị khách, thậm chí còn có hai lãnh chúa cấp chín, đi tới lăn lộn cho quen mặt.
- Lãnh chúa đại nhân, trải qua công tác thống kê lễ gặp mặt do những người đó đưa tới, tổng cộng có 80 triệu ma tinh, 236 ngàn cân lương thực, còn vô số kể các loại tài liệu trân quý, xin ngài xem qua.
Bên trong lãnh địa, Tiết Trường Quý vừa báo cáo vừa chuyển quyển sổ chuyên về công tác thống kê đưa cho Lâm Hữu.
- Nhiều như vậy?
Lâm Hữu kinh ngạc tiếp nhận quyển sổ.
Hai ngày này, ngoại trừ hai vị cấp chín kia, những người tới đây chúc mừng nhiều nhất vẫn là lãnh chúa cấp bảy, cấp tám.
Đối với lãnh chúa cấp bậc như những người kia, 80 triệu ma năng cũng không phải con số nhỏ.
Dù là cả đám góp vào nhưng vẫn có chút nằm ngoài dự đoán của hắn.
Vừa lúc hiện giờ hắn thiếu tiền, coi như tạm thời giải quyết vấn đề khẩn cấp.
- Đi, để 50 triệu vào vốn lưu động, chuyên môn dùng để xây dựng thêm khu vực trong thành chiêu nạp dân cư, còn lại những thứ khác, ngươi xem rồi xử lý đi.
Lâm Hữu chuyển 50 triệu ma năng vào bên trong vốn lưu động thành Hoàng Sa, bản thân hắn để lại 30 triệu dự phòng.
Hiện tại, là thời điểm thành Hoàng Sa đang xây dựng thêm bốn phía, chỉ sợ chút tiền ấy cũng chẳng chống đỡ được bao lâu.
Dù sao hắn cũng có một lãnh địa cấp chín, còn đã kết nối được mậu dịch với vương đô, kiểu gì cũng phải nhanh chóng phát triển thành thành thị mấy triệu dân, hiển nhiên, không thể thiếu được tiền kiến thiết.
- Đúng rồi, những người do quốc vương phái tới hôm nay đã nói gì?
Lâm Hữu nghĩ đến cái gì, lại hỏi tiếp.
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, là chuyện khu vực quản lý.
Tiết Trường Quý cung kính ôm quyền.
- Khu vực quản lý?
- Đúng vậy, mỗi vị lãnh chúa cấp chín bên trong công quốc chúng ta, đều có quyền lợi quản lý khu vực xung quanh. Hiện giờ, tất cả thành thị trong phạm vi 500 dặm, đều đã quy về thành Hoàng Sa chúng ta quản lý.
Khi Tiết Trường Quý nói những lời này, âm thanh rõ ràng có chút run rẩy.
Nhớ ngày đó, bọn họ bên này vẫn là khu vực biên thùy cằn cỗi nhất, còn không có nổi một lãnh chúa cấp tám.
Hiện giờ, nơi này của bọn họ không chỉ một lần nhảy vọt thành lãnh địa cấp chín, còn có được quyền quản lý khu vực này.
Có thể nói đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Lâm Hữu cũng từng nghe nói tới chuyện này.
Chính là quốc vương phát quyền lợi, cho lãnh chúa cấp chín hỗ trợ quản lý khu vực xung quanh.
Mà 5% thu nhập từ thuế của tất cả lãnh địa trong khu trực thuộc hội bày sẽ được dâng lên cho lãnh chúa cấp chín, sau đó công quốc lấy đi một nửa, một nửa còn lại thuộc về lãnh chúa cấp chín.
Sở dĩ bọn họ bên này không có thu thuế, vì nơi này quá nghèo, căn bản không thể nào thu thuế.
Hiện giờ, thành Hoàng Sa quật khởi, dần dần kéo lên cả nền kinh tế xung quanh, khiến cho phiến thổ địa này không còn cằn cỗi nữa, tự nhiên thu nhập từ thuế của công quốc cũng thuận theo đó mà xuất hiện.
Nói gì thì nói, nơi này cũng nằm trên lãnh thổ của công quốc.
- Được, giao cho ngươi tới bố trí chuyện giao thiệp này, nếu thành thị nào không muốn phối hợp, cứ trực tiếp nói với ta.
- Hiểu được!
Tiết Trường Quý cung kính đáp lại.
Ngay sau đó, lão lại lấy ra một cuốn sổ khác, tiếp tục báo cáo.
Ngay lúc này, bên trên đài cao hư không dùng để mời chào lãnh chúa mới.
Liên hợp mời chào ba tháng một lần cũng vừa vặn bắt đầu, khắp nơi trên cả đài cao đều là lãnh chúa cấp sáu mới.
Lúc này, người nhận nhiệm vụ phụ trách mời chào của công quốc Đại Hoang, là một lãnh chúa cấp tám thuộc hạ của quốc vương, đang bình chân như vại, ngồi bắt chéo chân tựa vào trên ghế ở vị trí chủ thẩm.
Bỗng nhiên, một người phụ trách cấp bảy bên dưới từ xa xa vội vàng chạy tới.
- Chủ thẩm đại nhân, bên trên có gửi mệnh lệnh mới đến đây!
Người này vừa la lên vừa giơ cao một tờ công văn màu vàng trong tay.
- Mệnh lệnh gì?
Lãnh chúa cấp tám kia lập tức ngồi thẳng dậy, cũng khiến nhóm lãnh chúa mới đang xếp hàng trước đài thí nghiệm tò mò nhìn qua bên này.
Người phụ trách kia không chút che giấu, đã nói thẳng:
- Đại nhân, vừa rồi cấp trên phát chỉ lệnh tới, nói cấp bậc bình xét những lãnh địa ở 500 dặm xung quanh thành Hoàng Sa đều trực tiếp tăng lên cấp S, bởi vì tin tức lãnh địa còn chưa kịp sửa đổi, cho nên bên trên để chúng ta chú ý một chút, đừng phân phối dựa theo cấp bậc bình xét ban đầu.
- Thành Hoàng Sa? Ngươi nói tới lãnh địa của vị Lâm đại nhân kia?
Lãnh chúa cấp tám lập tức tỉnh táo tinh thần, vội vàng tiếp nhận công văn.
Mở ra vừa thấy, quả nhiên bên trên có dấu ấn ngọc tỉ của quốc vương.
- Xem ra đã bị vị kia ảnh hưởng, nên những lãnh địa này tạm thời bị thay đổi cấp bậc bình xét. Nhóm các ngươi cũng nghe rồi đó, tất cả những lãnh địa vốn bình xét là cấp E cấp F xung quanh thành Hoàng Sa, đều trở thành cấp S để phân phối.
Âm thanh của người này không lớn, nhưng lại rõ ràng rơi vào trong tai của mỗi một người phụ trách, ngay cả đám lãnh chúa mới đang xếp hàng thí nghiệm cũng nghe rõ mồn một, một đám lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc, bắt đầu bàn tán xôn xao.
- Tiền bối, vì sao cấp bậc bình xét lãnh địa lại đột nhiên từ cấp F thăng lên đến cấp S?
Một lãnh chúa mới không nhịn được hỏi người phụ trách chuyên môn bản ghi chép số liệu gần đó.
Lời này vừa nói, lại dẫn tới những người mới khác nhìn qua bên này, tất cả đều lộ vẻ mặt tò mò.
- À, ngươi nói mấy lãnh địa kia ư? Bởi vì bên cạnh có một vị lãnh chúa cấp chín vừa tấn chức, ai được chia tới đó tương đương được vị lãnh chúa kia che chở, đương nhiên cần phải đề cao cấp bậc bình xét.
Người phụ trách cũng không ngẩng đầu lên nói, hiển nhiên người nọ đã sớm dự đoán được loại tình huống này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận