Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 837: Khúc Nhạc Đệm

Hiện tại, sức mạnh tín ngưỡng của hắn đã đạt tới yêu cầu ngưng tụ Thần Cách, cũng góp nhặt trên vạn bộ thi thể rồi.
Chỉ cần làm thêm chút chuẩn bị, là có thể thử đi chiến đấu một hồi với ma thú cấp mười cấp thấp nhất, kiếm được một loại tài liệu cuối cùng để ngưng tụ Thần Cách, mảnh nhỏ quy tắc.
Cho nên thứ hiện tại hắn còn thiếu, chỉ là một con ma thú cấp mười thích hợp mà thôi.
Tốt nhất là ma thú cấp F, cấp thấp nhất, như vậy hắn sẽ nắm chắc lớn hơn một ít.
Nghĩ vậy, hắn không khỏi hơi chờ mong.
Mà phần chờ mong này, vừa vặn rơi vào trong mắt Đại Đế Thánh Diệu, khiến chân mày hắn nhíu lại:
- Tiểu tử Lâm Hữu kia, không phải ngươi lại đang có ý tưởng lệch lạc gì chứ?
Đại Đế Thánh Diệu đã sớm không còn cảm thấy ngạc nhiên vì Lâm Hữu này sẽ thường xuyên gây ra một đống chuyện lớn.
Cho nên hắn vừa nhìn thấy Lâm Hữu lộ ra vẻ mặt như vậy, lập tức đã biết đối phương đang mưu đồ kế hoạch to gan lớn mật gì rồi.
Lâm Hữu cũng không nghĩ tới, Đại Đế Thánh Diệu lại đột nhiên điểm danh hắn như vậy.
Lập tức, ánh mắt mọi người bên cạnh đều tụ tập qua, lòng đầy kinh ngạc rơi xuống trên người hắn.
Dù sao có thể làm Đại Đế tự mình điểm danh, không phải vinh hạnh đặc biệt mà ai cũng có được.
Lâm Hữu đối mặt với ánh mắt của bọn họ, đành phải xấu hổ cười cười:
- Không, không có gì, ta rất sợ chết, nào có ý tưởng lệch lạc gì?
-...
Lời này vừa nói, Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm bên cạnh đều hết chỗ nói.
Nếu ngươi sợ chết, thì ai vừa thăng lên cấp tám không bao lâu đã muốn đi vây sát lãnh chúa cấp chín?
Nếu không phải bọn họ đã sớm rõ tính cách của Lâm Hữu, suýt chút nữa cũng bị vẻ mặt vô tội của hắn lừa gạt.
Ngay cả Kỷ Vân Sương bên kia cũng cho hắn một cái nhìn đầy giận dữ, suýt chút nữa cô cũng bị lời hắn nói làm tức cười.
- Bớt giả vờ cho ta.
Đại Đế Thánh Diệu hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Hữu một cái:
- Ta còn không biết tiểu tử ngươi là dạng người gì ư? Gọi ngươi đến làm người thừa kế của ta, ngươi không chịu, cho nên lần sau đừng có ra ngoài chạy loạn, ta không đi cứu ngươi nữa đâu.
!!!
Người kế thừa??
Một câu này lập tức khiến tất cả mọi người bị dọa sợ, vẻ mặt ai nấy đầy kinh hãi nhìn Lâm Hữu, còn có Đại Đế Thánh Diệu.
Thậm chí cả mười vị quốc vương công quốc bên cạnh, cũng không khỏi biến sắc.
Đại Đế Thánh Diệu lại muốn cho Lâm Hữu làm người thừa kế?
Còn bị từ chối?
Đó chính là người thừa kế Đại Đế nha!
Trong tương lai có cơ hội trở thành Đại Đế đó!
Vậy mà Lâm Hữu kia từ chối??
Phải biết rằng, dù là bọn họ cũng khát vọng không thôi với vị trí người thừa kế Đại Đế Thánh Diệu, thậm chí nằm mơ cũng muốn đạt được!
Hiện giờ, lại nghe nói Lâm Hữu từ chối vị trí kia, khiến bọn họ còn suýt chút nữa tưởng mình nghe lầm.
Nhưng trong lời trách cứ của Đại Đế Thánh Diệu lại mang theo một chút khó chịu, làm cho bọn họ không thể không tin tưởng đây là thật sự, sau đó, ánh mắt nhìn Lâm Hữu cũng trở nên khác biệt.
Bởi vì bọn họ rất rõ tính tình của Đại Đế Thánh Diệu, tuyệt đối sẽ không lấy loại chuyện này ra nói lung tung.
Nói cách khác…. Hắn thật sự rất xem trọng Lâm Hữu!
- Ta chỉ muốn dựa vào lực lượng của mình thử xem sao thôi mà.
Lâm Hữu thầm kêu khổ không ngừng, việc này có thể nói trước mặt mọi người sao?
Hắn dám từ chối vị trí người thừa kế Đại Đế, chỉ sợ về sau những người này sẽ coi hắn là một thằng ngốc, hoặc cảm thấy hắn không biết trời cao đất rộng là gì.
May mắn lúc này tựa như Đại Đế Thánh Diệu nhận ra được tác động của chuyện ấy, vội xua tay nói:
- Quên đi, ngươi thích thế nào cũng được, nhớ đừng khiến đế quốc mất mặt. Ta có việc phải xử lý trước, các ngươi cứ tự hoạt động đi.
Nói xong, đối phương trực tiếp biến mất tại chỗ, đến không trung tập hợp cùng những Đại Đế khác.
Mà mấy người Nghiêm Liệt trong đội ngũ lại lộ ra vẻ mặt hoài nghi đánh giá Lâm Hữu, giống như đây là ngày đầu tiên quen biết hắn.
- Lâm Hữu, ngươi thật sự từ chối vị trí người thừa kế Đại Đế?
Nghiêm Liệt nhanh mồm nhanh miệng, trực tiếp lên tiếng hỏi.
- Coi là vậy đi.
Lâm Hữu bất đắc dĩ nhún vai.
Nghiêm Liệt Tư Đồ Kiếm còn có Kỷ Vân Sương nghe vậy, lập tức há miệng thở dốc, một câu cũng không nói được.
Cuối cùng, vẫn là Nghiêm Liệt giơ lên ngón tay cái với hắn.
- Ngươi thật mạnh!
- …
Cứ như vậy, một khúc nhạc đệm tạm thời kết thúc tại đây.
Nhưng cũng vì chuyện này, Lâm Hữu trực tiếp trở thành người nổi tiếng trong Đế Quốc Thánh Diệu, thậm chí có không ít người còn đặc biệt đi tới chào hỏi, tạo mối quan hệ với hắn.
Dù sao cũng là người được Đại Đế nhìn trúng.
Tuy bây giờ chỉ là lãnh chúa cấp chín, nhưng thành tựu tương lai nhất định không tầm thường.
Bọn họ cực kỳ rõ ràng chuyện này.
………
Kết thúc một đợt xôn xao của lãnh chúa các giới, rốt cuộc nhóm Đại Đế cũng hành động.
Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả lãnh chúa, bọn họ từ không trung chậm rãi rớt xuống, làm thành một vòng tại bình nguyên ngay vị trí lối vào.
- Bắt đầu đi.
Một vị Đại Đế trong đó thấp giọng nói, tiếp theo tất cả Đại Đế vươn tay, một luồng lực lượng cuồn cuộn đột nhiên bùng nổ.
Sau đó trong một chuỗi những tiếng nổ ầm vang, mặt đất chấn động, không gian vỡ ra từng lỗ thủng thật lớn, dần dần hiển lộ ra một mảnh kiến trúc bị màn hào quang phòng ngự bao vây ở bên trong.
- Đây là… Khu vực truyền tống vượt giới của Giới Quy Nguyên bên kia!
Lâm Hữu khiếp sợ không thôi, không nghĩ tới việc chuẩn bị như những Đại Đế nói, lại là trực tiếp chuyển cả khu vực truyền tống vượt giới từ bên kia qua đây.
Thậm chí cả trụ sở mỗi một giới vực của bọn họ và kiến trúc trên chiến khu, cũng đồng loạt xuất hiện, là bất ngờ xuất hiện ở mỗi một góc bình nguyên.
Đảo mắt một cái, đã cấu tạo nên một chiến tranh doanh địa thật lớn ở ngay trên bề mặt bình nguyên bao la này, cơ hồ có thể dung nạp tất cả lãnh chúa các giới vực cư trú.
Quả nhiên thủ đoạn cấp bậc Đại Đế thật khó lường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận