Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 864: Gặp Lại Kẻ Thù Cũ

- Cẩn thận! Gia hỏa kia lại tới nữa!
- Mau! Binh chủng hệ hỏa, mau ngăn cản hắn!
Hiển nhiên đã có một đống lãnh chúa Liên Minh Giới Vực nhận ra Lâm Hữu, bọn họ quá kinh hãi lập tức gọi người đi sắp xếp một đống lớn binh chủng hệ hỏa qua ngăn cản hắn tiến công.
Trong phút chốc, hỏa diễm đầy trời dâng lên, hóa thành từng đường parabol gào thét lao tới quân đoàn thực vật, khiến cho không khí chung quanh cũng trở nên vặn vẹo.
Vẻ mặt Lâm Hữu không thay đổi, binh chủng quả hạch trong đội ngũ bước ra khỏi hàng, xếp thành một bức tường ở phía trước.
- Thu!
Hắn ra lệnh một tiếng, tất cả binh chủng quả hạch trực tiếp phát động công kích hấp thu, thân thể vừa to vừa cứng trở nên to lớn hơn trong nháy mắt, một luồng dao động vô hình khuếch tán ra ngoài bốn phía.
Những ngọn lửa vừa rơi xuống, đã bị cưỡng chế chuyển dời đến trên người binh chủng quả hạch, nổ tung thành mảng lớn ánh lửa.
Nương theo cơ hội này, hàng đống những dây leo chi chít lao khỏi đội ngũ, giống như từng con rắn, bò lên thân thể binh chủng đối diện.
Không đợi chúng nó phản kháng, tất cả đã bị đại quân cổ thụ vừa xông lên đánh thành cặn bã.
- Thật mạnh.
Đám lãnh chúa bên cạnh nhìn Lâm Hữu dễ dàng ngăn cản thế công của nhiều người phe đối phương như vậy, không khỏi nhìn về phía hắn.
Mà dưới quá trình bọn họ hợp lực đánh sâu vào, cuối cùng đội ngũ Liên Minh Giới Vực bên kia cũng rơi vào hỗn loạn, bắt đầu xuất hiện dấu hiệu bại lui.
- Mau! Ngăn cản bọn họ!
- Bên này không chống nổi! Mau tới đây trợ giúp!
- Cẩn thận!
Liên Minh Giới Vực đã trở thành một mảnh hỗn loạn, từng đám lãnh chúa mang theo binh chủng không ngừng lui về phía sau.
Rốt cuộc Lâm Hữu đứng trong đội ngũ cũng bắt lấy cơ hội, khiến cho Vô Ảnh phát động kỹ năng tiềm hành lặng lẽ đi tới đám lãnh chúa phía sau.
Đây là thủ pháp đánh lén hắn thường dùng nhất trong khoảng thời gian này, về cơ bản mỗi lần đều có thể thành công lén lút đánh chết một hai lãnh chúa.
Nhưng điều hiến cho hắn không nghĩ tới chính là ngay thời khắc hắn chuẩn bị cho Vô Ảnh ra tay, một luồng cảm giác nguy cơ đột nhiên nảy lên trong lòng.
Bá!
Không gian vốn đang trống rỗng không có gì bên người lại có một con hung thú màu đen xuất hiện, móng vuốt sắc bén lấp lánh hàn quang xé rách không khí, vồ thẳng tới nơi yếu hại của hắn.
Thật nhanh!
Lâm Hữu kinh hãi không thôi, mặt đất dưới lòng bàn chân nổ vang một tiếng, cả người như mũi tên nhọn bạo lui ra ngoài, khó khăn lắm mới né tránh được một kích trí mệnh này.
Khi hắn vừa ngừng thân hình, thấy rõ hình dáng của hung thú màu đen kia, con ngươi chợt co rụt lại.
Hung thú hỗn độn!
Đây chính là binh chủng mà thanh niên có con ngươi màu đen hắn từng gặp phải ở trung tâm đế quốc Cơ Giới sử dụng?
Gia hỏa kia lại ở bên trong Liên Minh Giới Vực!
……..
Lâm Hữu tuyệt đối không nghĩ tới, hắn lại gặp được kình địch lúc trước, là vị lãnh chúa khống chế được Hung Thú Hỗn Độn kia, ở chỗ này.
Hắn vẫn còn nhớ cực kỳ rõ ràng.
Trái tim dơ bẩn bị phong ấn bên trong đế quốc Cơ Giới kia, ở ngay trên người kẻ này, hơn nữa nhóm Đại Đế vẫn còn đang truy tìm vị trí của đối phương.
Đến mức như vậy mà đối phương vẫn còn dám hiện thân?
Chẳng lẽ người này không sợ bị nhóm Đại Đế phát hiện?
Hắn đang mài suy nghĩ.
Hung Thú Hỗn Độn trước mắt đã nhanh chóng rút đi.
Mà thanh niên có con ngươi đen mang theo một đám Hung Thú Hỗn Độn cũng chậm rãi hiện thân ở giữa đội ngũ Liên Minh Giới Vực đối diện, ánh mắt hắn ta bình tĩnh nhìn chăm chú vào hắn.
- Chúng ta lại gặp mặt.
Giọng nói của thanh niên con kia vẫn như trước, không có chút dao động cảm xúc nào, tựa như không có bát kỳ chuyện gì có thể ảnh hưởng tới đối phương.
Nhưng Lâm Hữu lại cảm nhận được một luồng sát ý nhàn nhạt đang tập trung trên người hắn, trần trụi, không hề che giấu.
Đúng rồi, cả bên trong Vạn Giới, ngoại trừ Đại Đế, cũng chỉ có một mình hắn biết là ai đã cầm trái tim dơ bẩn kia đi.
Hiển nhiên đối phương cũng nhìn trúng điểm ấy, nên muốn giết người diệt khẩu.
- Cũng dám xuất hiện ở trong này, ngươi không sợ ta đi thông báo cho Đại Đế?
Sắc mặt Lâm Hữu trở nên ngưng trọng, hắn nhìn về phía binh chủng bên người đối phương.


Tên: Hung Thú Hỗn Độn ( lãnh chúa )



Chủng tộc: hỗn độn ( anh hùng )



Cấp bậc: cấp chín (ss)



Lực lượng:???



Thể chất:???



Nhanh nhẹn:???



Tinh thần:???



Kỹ năng: Hư Hóa, Thân Thể Hỗn Độn Chi, Trảm Hư Không



Hóa thân hắc ám:???



Giới thiệu: là hung thú được ngưng tụ từ khí hỗn độn, có được năng lực công kích cực kỳ dũng mãnh.

Cấp SS!
Ánh mắt Lâm Hữu đọng lại.
Quả nhiên vẫn giống như hắn từng ấn tượng, binh chủng của đối phương có được phần đính kèm giống ma thú, hơn nữa đã lên cấp SS, cũng chính là sở hữu thuộc tính bình quân gần 20 ngàn.
Tương đương với binh chủng vương tộc của hắn, và cao hơn rất nhiều so với binh chủng bình thường!
Đương nhiên, từ lâu rồi Lâm Hữu đã không còn là tiểu lãnh chúa sở hữu đám binh chủng cấp tám chưa được hoàn thiện trước kia.
Tuy thuộc tính kém một chút nhưng hắn lại có ưu thế thật lớn về số lượng binh chủng, kể cả khi chiến tranh, hắn cũng không sợ chút nào.
- Vô dụng, bọn họ không tìm thấy ta.
Thanh niên kia cất giọng bình tĩnh, ẩn chứa tự tin nồng đậm.
Lâm Hữu nghe vậy lại thêm kinh ngạc.
Trải qua một lần chiến đấu trước, hắn đã biết trái tim dơ bẩn kia sở hữu trứ năng lực ẩn nấp khí tức rất mạnh.
Nhưng không nghĩ tới năng lực này lại mạnh đến độ che giấu được Đại Đế tìm kiếm.
Khó trách đối phương lại không chút sợ hãi xuất hiện ở trong này, hiển nhiên là cực kỳ tự tin với năng lực ẩn nấp đào thoát của mình.
- Nếu đã như vậy, để ta đến giải quyết ngươi đi, ra tay!
Thù mới hận cũ, Lâm Hữu cũng không nhiều lời vô nghĩa.
Hắn hét lớn một tiếng, lệnh cho đại quân thực vật vừa rút về, hóa thành vòng vây, khởi xướng trùng kích về phía thanh niên con ngươi đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận