Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 901: Trợ Giúp!

- Lên cho ta!
- Giải quyết bọn họ!
Cùng với tiếng hét lớn của hai lãnh chúa cấp chín, binh chủng Dã Thú và binh chủng Côn Trùng hung hãn hóa thành thủy triều đi tới vây quanh ba người, khởi xướng công kích mãnh liệt về phía hai người Viêm Vũ.
Trong khoảng thời gian ngắn, binh chủng của bọn họ không ngừng ngã xuống, đều bị làn sóng dã thú và côn trùng xông lên bao phủ.
Hai người đau khổ chống đỡ, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn binh chủng của mình không ngừng giảm bớt, cuối cùng phòng tuyến bị phá vỡ, một con hắc báo cấp chín hóa thành tàn ảnh, chồm về phía Bạch Hải Đường.
- Cẩn thận!
Viêm Vũ kinh hoàng hô to, trực tiếp rút ra vũ khí, lắc mình một cái che ở trước mặt Bạch Hải Đường.
Phanh!
Va chạm kịch liệt, đánh bay cả người Viêm Vũ đi ra ngoài.
Vũ khí trong tay hắn cũng kêu lên một tiếng rồi đứt đoạn, trước ngực xuất hiện mấy vết móng vuốt, sâu đến mức nhìn thấy cả xương, máu tươi như điên cuồng phun ra.
- Viêm Vũ!
Bạch Hải Đường kinh hoảng quay đầu lại.
Không ngờ, cô lại lưỡi đao gió trên bầu trời lao xuống, trực tiếp cắt qua vùng eo bụng, chỉ có thể kêu lên một tiếng đau đớn rồi quỳ rạp xuống đất.
Cơn đau đớn truyền đến kịch liệt, khiến cho tầm mắt của Bạch Hải Đường đều trở nên mơ hồ.
Chưa đến một phút đồng hồ, hàng phòng thủ của bọn họ đã hoàn toàn tan rã, không thể phản kháng!
Sắp phải chết rồi ư…?
Bạch Hải Đường không cam lòng muốn đứng dậy, nhưng tinh thần tan nát rã rời, khiến cho cô không cách nào đứng dậy nổi.
Trong tầm mắt mơ hồ đều là binh chủng đang bao vây mấy người bọn họ, và sắc mặt hung ác của hai lãnh chúa cấp chín kia.
Cuối cùng, cô chấp nhận số phận, yên lặng nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện lên đủ loại tình huống mình đã trải qua từ lúc đầu tới nay, chờ đợi tử vong tiến đến.
Ngay lúc đó, dị biến đột nhiên sinh ra!
Bên trong rừng cây tối đen, đột nhiên xuất hiện một luồng dao động vô hình, bao phủ ba người bọn họ vào bên trong.
Những công kích kia sắp rơi xuống trên người bọn họ, cũng tiêu tán trong nháy mắt dưới luồng dao động ấy, giống như từ trước tới giờ chúng chưa từng xuất hiện.
- Ai!
Một màn quỷ dị này, lập tức khiến hai người trên bầu trời biến sắc, bọn họ vội vàng nhìn về phía trung tâm của luồng dao động kia.
Ở nơi đó, vừa xuất hiện một gốc cổ thụ cao lớn cả người tản ra khí tức tự nhiên, cùng một bóng dáng cao ngất đang đứng bên cạnh cổ thụ.
- Người Liên Minh Giới Vực cũng dám chạy đến nơi này, lá gan không nhỏ.
Ánh mắt Lâm Hữu đầy lạnh nhạt, nhìn hai người trên bầu trời, và ba người Viêm Vũ đang nằm trên mặt đất ở cách đó không xa.
Vừa rồi nếu không phải hắn nghe được tiếng hô to của Bạch Hải Đường, chỉ sợ hắn còn không biết người đang bị đuổi giết chính là bọn họ, cũng sẽ không nhanh như vậy đuổi tới nơi này.
Lâm Hữu không chút do dự, trực tiếp lệnh cho Linh Tịch mang theo quân đoàn hoa tinh tiến hành trị liệu khẩn cấp cho bọn họ, sau đó ánh mắt lại rơi xuống hai người trên không trung.
- Ta cứ tưởng là kẻ nào, hóa ra lại thêm một kẻ tới chịu chết.
- Tiểu tử, chỉ dựa vào một mình ngươi lại muốn ngăn cản hai người chúng ta? Sợ là ngươi không biết chữ chết viết như thế nào rồi.
Hai lãnh chúa cấp chín nọ thấy Lâm Hữu chỉ có một mình, tâm trạng vốn còn có chút khẩn trương lập tức buông lỏng xuống, sau đó không kiêng nể gì bắt đầu cười nhạo.
Mà binh chủng của bọn họ cũng dần dần khuếch tán ra ngoài, bao vây Lâm Hữu ở bên trong.
- Nếu đã đến đây, vậy để mạng lại luôn đi!
- Lên! Xé hắn thành mảnh nhỏ cho ta!
Trong tiếng hét vang, binh chủng của hai người ấy đột nhiên lao ra, khởi xướng công kích Lâm Hữu.
Binh chủng Dã Thú trong rừng lại lên tiếng rống giận dữ khắp bốn phía, một đám nhanh chóng đánh về phía Lâm Hữu.
Vẻ mặt hai người trên không trung cũng càng trở nên dữ tợn, giống như đã nhìn thấy hình ảnh Lâm Hữu người đầy máu tươi, gục ngã tại chỗ rồi.
Nhưng giây tiếp theo, biểu cảm dữ tợn ấy lập tức đọng lại trên mặt bọn họ.
Chỉ thấy vô số dây leo thật lớn đột nhiên xuất hiện trong mảnh rừng cây tối đen, giống như từng con trăn lớn màu đen điên cuồng vặn vẹo trong rừng.
Những binh chủng dã thú vừa xông lên kia trực tiếp bị dây leo cuốn lấy, sau đó trong một tiếng hét thê lương thảm thiết chúng nó bị hút thành thây khô.
Ngay sau đó, mảng lớn cái nấm màu lửa đỏ từ trên trời cao rơi xuống đàn côn trùng.
- Rầm rầm oanh ——
Nổ mạnh kịch liệt khiến cả không trung đều hung hăng chấn động một cái.
Uy thế khủng bố hóa thành làn sóng, bao phủ tất cả đám côn trùng, thi thể như mưa không ngừng rơi xuống, hai đại quân binh chủng lại không ngăn nổi một kích.
- Làm sao có thể!?
Sắc mặt hai lãnh chúa kia điên cuồng biến đổi, trong lòng nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn.
Vừa đối mặt một cái mà binh chủng của bọn họ đã tổn thất hơn phân nửa?
Đến cùng bọn họ đụng phải quái vật yêu nghiệt gì đây?
- Chạy mau!
Lãnh chúa hệ côn trùng kinh hoàng hô to, không chút nghĩ ngợi đã xoay người bỏ chạy, muốn điều khiển binh chủng côn trùng thoát khỏi nơi này.
- Phanh!
Ngay lúc đó, một chuỗi hoa lửa nổ tung ra.
Một luồng lưu quang màu đỏ được rót vào long viêm khủng bố bắn khỏi rừng cây, lãnh chúa hệ côn trùng còn chưa kịp sử dụng thủ đoạn bảo mệnh, trước ngực đã bị trực tiếp xỏ xuyên qua, một mảng mưa máu nổ tung.


Đánh chết lãnh chúa cấp chín của vị diện khác, đạt được 200 triệu ma năng, công huân chiến trường 10 điểm, tinh hoa lãnh địa cấp chín x1

Cùng với tiếng nhắc nhở vang lên, binh chủng côn trùng còn lại cũng theo đó mà mất mạng toàn bộ, từ không trung rơi xuống dưới.
- Không!
Lãnh chúa hệ Dã Thú sợ hãi hô to.
Không có phi hành tọa kỵ, hắn ta cũng từ không trung rơi xuống, sau đó trực tiếp bị đám thực vật tuôn ra bao phủ, xé thành mảnh nhỏ.


Đánh chết lãnh chúa cấp chín của vị diện khác, đạt được 300 triệu ma năng, công huân chiến trường 10 điểm, tinh hoa lãnh địa cấp chín x1

Trong nháy mắt, hai lãnh chúa cấp chín đã bị đánh chết, cung cấp cho Lâm Hữu 500 triệu ma năng và 20 điểm công huân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận