Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1530: Bí pháp chủ tu (1)

Hạ Hầu Ngạo Thiên nheo mắt nhìn, nhãn lực xuyên thấu ảo thuật, thấy cảnh tượng bên trong cửa hàng.

Ảo thuật trước cửa hàng chỉ là giai đoạn Siêu Phàm.

Khi cấp bậc chênh lệch cách xa, mặc dù không hiểu ảo thuật, hắn cũng có thể bằng vào mắt thường nhìn thấu hư ảo.

“Chính là nơi này.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên lấy ra một tấm mặt nạ da người mỏng như cánh ve, nhẹ nhàng dán lên mặt, da người lỏng lẻo chạm đến trên mặt, nhanh chóng co lại, vặn vẹo đường nét khuôn mặt của hắn.

Cuối cùng biến thành một khuôn mặt bình thường.

Anh Gà Đỏ.

“Bình thường Anh Gà Đỏ đi đến nơi nào cũng sẽ không thu hút người ta chú ý, là vai phụ trời sinh.” Hắn hài lòng sờ sờ mặt, đang muốn vào nhà, bỗng nhiên nghĩ đến, Anh Gà Đỏ cũng tiến vào học viện Tần Phong.

Vì thế vội vàng vuốt ve da mặt, lại thay đổi một khuôn mặt.

Lần này là Hạ Hầu Thiên Vấn chết ở mấy tháng trước.

Người chết an toàn nhất.

Hạ Hầu Ngạo Thiên đang muốn vào cửa hàng, lại cảm thấy Hạ Hầu Thiên Vấn tuy là người chết, nhưng dù sao cũng là người Hạ Hầu gia, dịch dung thành gã, chẳng phải là giấu đầu lòi đuôi?

Vì thế lại chà xát mạnh da mặt, thay đổi dung mạo.

Nhưng hắn chà rồi chà, liền ngây cả người, dịch dung thành ai đây?

Hắn tựa như không có bạn bè gì.

Bình thường không cảm thấy có gì, nhưng khi ngươi cần dịch dung thành một người đường nét ngũ quan quen thuộc, mới phát hiện căn bản không nhớ nổi mấy người quen thuộc.

Nguyên Thủy Thiên Tôn gần đây trái lại ở trước mặt hắn quét mặt thường xuyên, nhưng làm một thành viên của tiểu tổ chia của, khẳng định không thể dùng mặt gã, đạo lý tương tự, ba người khác cũng thế.

Ngay tại lúc Hạ Hầu Ngạo Thiên trầm ngâm suy nghĩ, trong cửa hàng truyền đến giọng phụ nữ lười nhác:

“Người bạn bên ngoài, đừng chơi xiếc khỉ nữa, vào đi.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên đứng ở trước cửa hàng có chút xấu hổ.

Đã bị phát hiện, hắn cũng lười rối rắm nữa, dựa theo người hiện lên trong đầu lúc này, hung hăng chà mặt, hoàn thành dịch dung.

Hắn bước vào cửa hàng, ánh mắt đảo qua từng dãy giá hàng, đảo qua tài liệu cấp thấp bày hỗn độn trên mặt đất, lập tức xác nhận thân phận của Liên Tam Nguyệt.

Thật đúng là luyện khí sư, xác suất đại khái là người Triệu gia.

Tuy trước khi đến đã từ chỗ Anh Gà Đỏ nghe được bối cảnh của bà chủ Vạn Bảo Ốc, nhưng tận mắt nhìn thấy, hắn mới xác nhận đây là một vị luyện khí sư.

Phòng làm việc của mỗi một luyện khí sư, đều bừa bộn tựa như phân xưởng gia công máy móc nhỏ, hoặc cửa hàng ngũ kim bên đường.

Đương nhiên, Hạ Hầu Ngạo Thiên cũng không phiền não loại hỗn độn này, ngược lại có loại cảm giác trở về nhà.

Ánh mắt từ trên giá hàng dời ra, nhìn về phía bên trái, bên trái vị trí sát tường, có một cái quầy thu ngân, phía sau quầy thu ngân là một cô gái xinh đẹp mặc áo da màu đen, áo lót màu lam.

Ngón tay kẹp thuốc lá phụ nữ dài nhỏ, mặt mày lười biếng, khí chất quyến rũ, cực kỳ giống chị đại của băng nhóm trong phim.

“Cô chính là Liên Tam Nguyệt?” Hạ Hầu Ngạo Thiên đi đến trước quầy thu ngân.

Liên Tam Nguyệt ngạc nhiên nhìn hắn, trong lúc nhất thời quên hút thuốc, trợn mắt há hốc mồm nói: “Kakarot?”

Cô ôm bụng cười cười phá lên: “Tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người bóp mặt tạo thành nhân vật chính 2D, ha ha ha ha...”

Cô cười đủ chưa! Nhân vật chính chẳng phân biệt được mấy D... Trong lòng Hạ Hầu Ngạo Thiên kháng nghị một câu, hít sâu một hơi, nói:

“Nghe nói danh dự của cô rất tốt, vụ làm ăn nào cũng có thể làm, có vụ giao dịch, không biết có hứng thú hay không.”

Liên Tam Nguyệt thu hồi nụ cười, khôi phục tư thái lười nhác, mím đầu mẩu thuốc lá, trong đôi môi đỏ mọng như lửa cháy phun ra khói trắng, nói:

“Nói nghe một chút.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên lập tức từ ô vật phẩm lấy ra một bộ khôi giáp, một cái đỉnh đồng xanh, một chuỗi tiền đồng.

Liên Tam Nguyệt lập tức nheo mắt, “Đồ đời Tần?”

Văn vật đời Tần, lấy đồ đồng xanh, gốm sứ là chính, có khác biệt thật lớn với đời sau chơi đồ cổ tranh chữ.

Cô không nhìn tiền đồng, cẩn thận vuốt ve đỉnh đồng xanh cùng khôi giáp, đánh giá:

“Bảo tồn cũng không tệ, loại văn vật này cho dù là trong phó bản cấp Chúa Tể cũng hiếm thấy, còn phải là phó bản tương quan quan to hiển quý đời Tần, nhưng tôi không thu.”

Liên Tam Nguyệt cười nói:

“Văn vật với tôi mà nói không có ý nghĩa, giá lại cao ngất ngưởng, khách nhân đến Vạn Bảo Ốc tôi, chỉ chú ý tài liệu cùng đạo cụ linh cảnh, quần thể mục tiêu của cậu nên là các phú hào thích thu thập, đầu tư đồ cổ.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên như sớm có đoán trước, khuôn mặt Kakarot kiệt ngạo lạnh lùng, “Tôi hi vọng thông qua cô, bán đấu giá văn vật, cho cô 10%.”

Liên Tam Nguyệt lúc này mới gật đầu: “Được, mười hôm sau tới đây lấy tiền.”

Trong lòng Hạ Hầu Ngạo Thiên nhẹ nhàng thở ra, lại nói: “Tôi hi vọng cô giữ bí mật đối với giao dịch hôm nay, thu bao nhiêu tiền bịt miệng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận