Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1542: Quân thanh vào ải (6)

“Ừm, cùng với phe phái kia sau lưng hắn. Nếu như vậy, thật ra tôi căn bản không cần thiết là địch với toàn bộ gia tộc Miller, chị Quan Nhã, đá chặn đường trước mặt chúng ta không tính là lớn. Hơn nữa tôi sẽ cố gắng tích góp mạng lưới quan hệ, xây dựng phe phái của mình.”
Phe phái của hắn thật ra đã chậm rãi hình thành.

Trên tầng diện Ngũ Hành minh, Phó Thanh Dương cùng Linh Quân, tiểu đội tuần tra, cùng với Thánh Giả ở trong phó bản giết chóc từng nhận ân huệ của hắn.

Tổ chức dân gian, Chỉ Sát cung chủ ở Tùng Hải, còn có đoàn đội của Vô Ngân đại sư.

Phương diện Thái Nhất môn, Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng, Âm Cơ mấy vị Tinh Quan địa vị cao này.

Trong linh cảnh thế gia, thì có Tạ Linh Hi cùng Hạ Hầu Ngạo Thiên.

Trương Nguyên Thanh chậm rãi mang mạng lưới quan hệ mình kết bạn, lần lượt nói cho Quan Nhã nghe. Nói thì kỳ quái, Linh Quân bình thường dốc túi truyền thụ, dạy kỹ xảo yêu đương đối với hắn.

Nhưng thật sự đến đêm nay, hắn lại không truyền thụ kỹ nghệ, ngược lại nói một câu:

Chân thành là được.

Vì thế Trương Nguyên Thanh ngửi mùi thơm mát trên mái tóc Quan Nhã, mang suy nghĩ của mình, một năm một mười nói cho cô:

“Tôi có thể cảm giác ra, chị cực độ thiếu cảm giác an toàn, tôi thử dùng cam đoan cùng lời thề đả động chị, nhưng tựa như trừ hành động chân thật, cái khác chị đều không tin.

Chẳng qua tôi quả thật không làm được đáp chuyến bay bay đi nước ngoài, xông vào gia tộc Miller nói cho vị hôn phu kia của chị: Ngươi con mẹ nó cách Quan Nhã xa một chút.

Dù sao hắn cách chị quả thật rất xa, xa đến mức chia ra ở hai đầu của tinh cầu.

Chị Quan Nhã, chị từ đầu tới cuối, đều chưa từng có lòng tin đối với đoạn quan hệ này của chúng ta, đúng không? Chị đang sợ cái gì, Phó gia cùng gia tộc Miller, tôi sẽ gánh vác.”

Trong lòng Quan Nhã bỗng nhiên cực kỳ mềm mại, cô nhớ tới lời buổi sáng hôm qua Phó Thanh Dương nói:

Chia tay thì chia tay, không có Nguyên Thủy, chị còn có thể gả đến gia tộc Miller, chưa hẳn không phải một lựa chọn tốt. Mà Nguyên Thủy lại phải bởi vì chị trực diện một linh cảnh thế gia khổng lồ, chia tay rất tốt.

Đúng vậy, cô cho dù gả đến gia tộc Miller, nhiều lắm chỉ là phương diện cảm tình u ám, nhưng cô vẫn là hào môn phú bà, hưởng dụng vinh hoa phú quý, hưởng dụng tài nguyên của Phó gia cùng nhà Miller.

Nguyên Thủy thì sao, thật muốn so đo, đoạn cảm tình này thiệt thòi nhất là hắn, phiêu lưu cùng áp lực hắn gánh vác, hơn xa cô “vật hi sinh của đám cưới” lui một bước liền thành phu nhân hào môn này.

Mà trong đoạn cảm tình lợi ích cùng phiêu lưu không tỉ lệ thuận này, hắn nghĩ là như thế nào mở rộng mạng lướt quan hệ, kết giao trợ thủ, tương lai có một ngày có thể dẹp yên Phó gia cùng vị hôn phu còn chưa xem bát tự kia.

Tuy hắn tự giễu là cỏ cây ven đường, là thư sinh nghèo trong câu chuyện tình yêu máu chó.

Nhưng điều hắn làm so với những thư sinh nghèo chỉ biết giựt giây thiên kim tiểu thư theo mình bỏ trốn kia mạnh hơn nhiều.

Nhưng cô thì sao, cô cảm thấy tất cả cái này đều là theo lý thường phải làm, kỵ sĩ dũng cảm nên đánh bại kẻ địch, bế công chúa mình yêu về nhà.

Cô cảm thấy mình cần cảm giác an toàn, cho nên Nguyên Thủy phải trưởng thành thật tốt, như vậy có thể vinh quang cưới cô đi, khiến cô không có băn khoăn nữa.

Cho nên không thể dễ dàng bị hắn đạt được như vậy, quá dễ dàng hắn liền không cố gắng nữa.

Nhưng thật ra, cô chỉ là đang vẽ cái bánh mà thôi.

“Nguyên Thủy, xin lỗi...”

Trong căn phòng tối truyền đến một tiếng lẩm bẩm nghẹn ngào.

Quan Nhã sụt sịt mũi, giọng điệu rất nhanh hồi phục bình thường, nhẹ nhàng nói:

“Không phải vấn đề của cậu, là vấn đề của chị, chị quá mềm yếu rồi.”

Cô trầm mặc một phen, nói:

“Tuy cậu ngày hôm qua khiến chị rất tức giận, nhưng chị cũng bởi vậy nghĩ thông một số việc, người yêu với nhau thẳng thắn thành khẩn cực kỳ quan trọng.

“Cậu nói không sai, chị trước kia, quả thật khá bi quan đối với tương lai của chúng ta, vấn đề không ở chỗ cậu, mà ở chị.

“Cậu đừng thấy chị bình thường biểu hiện kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm phong phú, đó chỉ là chị dùng để che giấu bản thân yếu đuối mà thôi. Chị còn chưa từng nói cậu chuyện ba mẹ chị nhỉ.”

Biết một chút, lệnh đường cùng gia mẫu giống nhau, đều là từ mẫu thủ trung kiếm, du tử thân thượng tích loại hình đó... Trương Nguyên Thanh thầm nghĩ.

Phòng tối đen, Quan Nhã không nhìn thấy khuôn mặt bạn trai, cho nên không thấy rõ diễn biến tâm lý của hắn lúc này, cô cắn môi:

“Ba mẹ chị là đám cưới ích lợi, ba ba là kiểm sát trưởng của Thiên Phạt, lúc ấy ông cánh chim chưa cứng cáp, cần tư bản ở sau lưng ủng hộ, mà Phó gia cũng cần một vị kiểm sát trưởng ở trong Thiên Phạt thay mình làm việc, vì thế liền có hôn sự này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận