Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1545: Quân thanh vào ải (9)

Điều hòa thổi gió lạnh vù vù, lại không thổi khô được mồ hôi trên thân hai người.

Quan Nhã bị ép đối phó với địch, cũng toát mồ hôi đầy người, thân thể càng lúc càng nóng bỏng, trong bụng tựa như có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.

Một ngày này, Quan Nhã biến thành lạn nhã, lại biến thành M nhã, lại biến thành Z nhã, tiếp theo biến thành U nhã, cuối cùng lấy tống nhã chấm dứt, ngắn ngủn một đêm, đã trải qua biến hóa cuộc đời phức tạp đa dạng.

Hôm sau, Quan Nhã chỉ ngủ một giờ, đã bị tiếng chuông đồng hồ báo thức đánh thức.

Cô vẻ mặt mỏi mệt mở mắt ra, có chút tức giận tắt đi đồng hồ báo thức, phát hiện người bên gối đã không thấy, mở ra phần mềm chat nhìn thoáng qua.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Anh buổi sáng có việc, ra ngoài một chuyến, em nghỉ ngơi cho khỏe. Hề hề, Thần Dạ Du là nghề nghiệp đỉnh phong có thể một ngày một đêm, biết lợi hại rồi chứ.”

Quan Nhã nhất thời an lòng, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:

“Chòm sao Bò Cạp! !”

Cô tối hôm qua khóc hai lần, bị ép bù nước mấy lần, đồ chó kia long tinh hổ mãnh, sức khôi phục lại mạnh, suốt đêm không biết mỏi mệt.

Quan Nhã chỉnh điện thoại di động thành yên lặng, đang muốn tiếp tục ngủ, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, khuôn mặt ửng đỏ ngồi dậy, gắt nói:

“Bẩn chết rồi !”

Ôm chăn, cúi người nhặt lên váy ngủ rơi rải rác ở trên mặt đất, vội vàng trùm lên trên người, cau mày, tư thế quái dị chạy bước nhỏ vào phòng tắm.

Thành phố Kim Sơn.

Ở cửa một cửa hàng bán đồ ăn sáng, hai người trẻ tuổi mặc đồng phục shipper, ngồi xổm trước xe điện gặm bánh bao.

Một người khuôn mặt mũm mĩm, một người tuấn tú gầy gò.

Khấu Bắc Nguyệt liên tiếp nhìn về phía điện thoại di động, lại liên tiếp nhìn về phía cuối con đường, nhíu mày nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn sao còn chưa đến, thế này không phải chậm trễ hai ta kiếm tiền sao?”

Hắn mặt mày kiệt ngạo cường thế, như một con chó săn nhỏ sắc bén, giọng điệu cùng vẻ mặt khi nói lời này tràn ngập tự tin, không biết còn tưởng hắn một phút đồng hồ thu nhập hơn vạn.

“Tùng Hải tới đây khẳng định cần thời gian, phải hơn bốn mươi phút đó, đợi một chút nữa đi.” Nhóc mập trấn an lão đại một câu.

Hắn biết lão đại thật ra là muốn sớm một chút gặp được Nguyên Thủy Thiên Tôn, cho nên không kiên nhẫn chờ. Nguyên Thủy Thiên Tôn nói muốn tới thành phố Kim Sơn, hẹn hai người bọn họ gặp mặt, lão đại liền lập tức dừng nhận đơn.

Cũng tới địa điểm hẹn nhau chờ.

Kết quả chờ một lần là nửa tiếng.

Nguyên Thủy Thiên Tôn một đoạn thời gian rất dài chưa tới khách sạn Vô Ngân, lão đại nhắc tới không ít, nhất là mấy ngày hôm trước, sau khi vượt qua một lần phó bản cảnh giới Thánh Giả, hắn càng một ngày phải nhắc Nguyên Thủy Thiên Tôn ba lần.

Loại cảm xúc thi được thành tích tốt sốt ruột muốn được khen ngợi này, quả thực tràn ra vẻ mặt lời nói.

Đương nhiên, bản thân Khấu Bắc Nguyệt không cho rằng như vậy, bởi vì hắn là lẩm bẩm như vậy:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng chỉ có vậy mà thôi”, “Hắn khẳng định không dám coi khinh tôi nữa”, “Nguyên Thủy Thiên Tôn, hừ hừ!”

“Cảm giác đến sớm rồi...” Khấu Bắc Nguyệt hồ nghi nhìn chằm chằm nhóc mập: “Sao cậu không nhắc nhở tôi?”

“Tôi có nhắc nhở cậu mà, chỉ là cậu chưa nghe mà thôi.” Nhóc mập thở dài:

“Lão đại, cậu là Yêu Mê Hoặc đó, Yêu Mê Hoặc dũng mãnh hiếu chiến, khát máu tàn nhẫn, lại không mất mưu kế đó, đừng có coi mình là Hỏa Sư nha, ngẫu nhiên cũng nghe nghe lời trung thành từ tiểu đệ tâm phúc của ngài nha.”

Khấu Bắc Nguyệt đã hướng ánh mắt về cuối con đường.

Lại không nghe vào... Nhóc mập lắc lắc đầu.

Đợi một lát, mắt Khấu Bắc Nguyệt sáng lên, ánh mắt tập trung một chiếc xe taxi chậm rãi đỗ ở ven đường.

Cửa xe đẩy ra, Nguyên Thủy Thiên Tôn đeo khẩu trang cùng mũ lưỡi trai bước ra khỏi thùng xe.

“Bắc Nguyệt, đã lâu không gặp.” Trương Nguyên Thanh phất tay chào: “Chờ rất lâu rồi nhỉ?”

Khấu Bắc Nguyệt không nhanh không chậm đứng dậy, trầm ổn gật đầu:

“Vừa tới!”

Dừng một chút, hắn mang lời thoại đã sớm chuẩn bị sẵn nói ra:

“Tôi đoạn thời gian trước lại vào một lần linh cảnh, rất dễ dàng, 20% kinh nghiệm.”

Trương Nguyên Thanh đã nhìn về phía Lương Thần Chọn Chủ Mà Thí, nói:

“Nam phái gần đây có Huyễn Thuật Sư, Chưởng Mộng Sứ ly kỳ mất tích, tử vong hay không?”

Vẻ mặt nhóc mập bỗng nhiên ngưng trọng: “Có, hơn nữa số lượng không ít.”

“Tôi giá trị kinh nghiệm 20% rồi.”

Quả nhiên, Thuần Dương chưởng giáo đã khôi phục đến giai đoạn Thánh Giả, quá nhanh rồi... Trương Nguyên Thanh suy tư vài giây, nói:

“Cao tầng nam phái đối với chuyện này có ý thế nào?”

“Đã chứng thật là Thuần Dương chưởng giáo làm, trung hạ tầng trong tổ chức bây giờ lòng người hoảng sợ, cao tầng cũng muốn xử lý, nhưng thử vài lần đều chưa thành công, nguyên nhân cụ thể tôi không biết.”

“Tôi giá trị kinh nghiệm 20% rồi.”

Có bí ẩn che chở, lại nào có khả năng bắt được hắn chứ! Trương Nguyên Thanh nói:

“Thái Nhất môn đang truy tung Thuần Dương chưởng giáo, nếu có thể, tôi hi vọng có thể liên thủ với nam phái.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận