Linh Cảnh Hành Giả

Chương 212: Bắt cóc (1)

Cô gái kia có thể tra được Hạ Hầu gia, sau lưng tuyệt đối có người.
Sự kiện lần này rất khó giải quyết, thủ đoạn cực đoan nữa cũng phải thử một lần.

Tạ Linh Hi thay bộ đồ tập, ở bên cửa sổ duỗi dáng người đẹp như cây liễu, tính đi phòng tập thể thao của khách sạn vận động nửa giờ.

Không có cách nào cả, gần đây ăn có hơi nhiều, thịt béo cá to, sau bữa ăn đồ ngọt, mà nhạc sĩ giai đoạn Siêu Phàm, ở phương diện tố chất thân thể tăng cường có hạn, nếu không thỉnh thoảng tập thể thao, cô vẫn sẽ có phiêu lưu béo phì.

Đương nhiên, béo không có gì không tốt, chỉ sợ nơi nên béo không béo, lại béo nơi không nên béo.

Tạ Linh Hi cúi đầu nhìn bộ ngực nhỏ không chịu cố gắng của mình, an ủi bản thân:

“Như vậy càng tốt, có lợi cho chiến đấu, phụ nữ ngực bự chết sớm.”

Lúc này, nữ trợ lý mặc âu phục cùng váy ống đẩy cửa đi vào, nói:

“Tiểu thư, vừa mới tra được, người Hạ Hầu gia từng tìm Nguyên Thủy Thiên Tôn, một thành viên của Chỉ Sát cung là người cung cấp thông tin của cậu ta, Hạ Hầu gia hi vọng Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể hỗ trợ câu ra thành viên kia.

“Nhưng hai bên hẳn là chưa xảy ra xung đột.”

Tạ Linh Hi khi nghe được nội dung phía trước, lông mày nhíu lại, nghe đến nửa đoạn sau, nhất thời lộ ra nụ cười:

“Xem ra là sau khi bị Nguyên Thủy ca ca từ chối, Hạ Hầu gia âm thầm đi tìm anh ấy. Mau cầm điện thoại di động lại đây, tôi muốn thương thương ca ca một chút, anh ấy khẳng định bị Hạ Hầu Thiên Nguyên đánh rồi.”

Nữ trợ lý lập tức đi đến bên giường, nhổ đầu cắm sạc điện của điện thoại di động, vừa đi về phía cửa sổ, vừa nói:

“Còn có một việc, là tối hôm qua.”

“Tối hôm qua.” Tạ Linh Hi ngồi xuống sô pha bên cạnh cửa sổ sát đất, tiếp nhận điện thoại di động, hỏi: “Là có liên quan với Hạ Hầu gia?”

Nữ trợ lý lắc đầu: “Là có liên quan với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Tạ Linh Hi vừa nghe, hứng thú lớn hơn nữa, thúc giục: “Chuyện gì thế!”

“Tôi từ chỗ một hành giả chính phủ nghe được, tiểu đội chính phủ khu Khang Dương ở lúc lùng bắt một tên tội phạm truy nã Linh Năng hội, đã gặp mai phục, nghe nói kẻ địch là bốn tên nghề nghiệp tà ác cấp 3, điều này làm tiểu đội truy bắt rơi vào tình cảnh nguy hiểm, cuối cùng người bạn Nguyên Thủy Thiên Tôn kia của ngài, lấy sức một người, tiêu diệt hết Vu cổ sư Linh Năng hội.”

“Đánh gục bốn tên Vu cổ sư cấp 3? Thật?” Tạ Linh Hi hơi há hốc mồm, khuôn mặt nhỏ dại ra.

Nguyên Thủy ca ca mạnh như thế sao?

“Không thể xác nhận thật giả, nghe nói bách phu trưởng khu Khang Dương từng dặn dò, không thể lộ ra chi tiết tối hôm qua.” Nữ trợ lý lắc đầu.

Cô từ chỗ một vị nữ hành giả giao hảo tìm hiểu được, chuyện này không phải bí mật, lan truyền ra ở trong một ít quần thể nhỏ của nữ hành giả.

Về phần có yếu tố thổi phồng hay không, nữ trợ lý không thể chứng thực, dù sao hành giả chính phủ ở cơ sở cũng chưa chắc rõ, còn nữa, cũng không phải tình báo cơ mật bắt buộc thăm dò được, thì không xâm nhập đào móc, nói ra chỉ là muốn để đại tiểu thư hiểu biết động hướng của Ngũ Hành minh cùng với người bạn kia của cô.

Thực lực của anh ấy không có khả năng mạnh như vậy, không, anh ấy vượt qua linh cảnh cấp S, cho điểm cao nhất, hoàn toàn có khả năng đạt được vật phẩm tiêu hao hoặc đạo cụ mạn nào đó. Đạo cụ cũng là một bộ phận của thực lực, Nguyên Thủy ca ca tiềm lực rất lớn, có cơ hội nhất định phải giới thiệu cho lão cha... Tạ Linh Hi ý niệm chuyển động, trên mặt nở rộ nụ cười ngọt ngào:

“A, so với anh ấy, Hạ Hầu Thiên Nguyên tựa như con chuột nhắt nham hiểm. Cô đi ra ngoài trước, tôi muốn gọi điện thoại an ủi Nguyên Thủy ca ca một chút, dù sao anh ấy bị Hạ Hầu Thiên Nguyên bắt nạt.”

Nữ trợ lý ngạc nhiên nói: “Tôi cảm thấy Hạ Hầu Thiên Nguyên không bắt nạt nổi cậu ta đâu.”

“Cô thì biết cái gì!” Tạ Linh Hi lườm.

Tám rưỡi sáng, Trương Nguyên Thanh đeo ba lô hai vai tới đơn vị.

Lý Đông Trạch bả vai phồng lên, quấn băng gạc thật dày, một tay chống gậy chống, nhìn Trương Nguyên Thanh lên lầu, nhịn không được hỏi:

“Em mỗi ngày đều đến đơn vị, không cần đi học sao?”

Trương Nguyên Thanh chính nghĩa nghiêm khắc:

“Sao có thể bởi vì việc học, trì hoãn em tỏa sáng tỏa nhiệt cho tổ chức chứ, nhưng đội trưởng anh đã đưa ra, em vừa lúc muốn cố vấn một lần, tinh lực của một người là có hạn, cho nên em không muốn đi học nữa.

“Ngũ Hành minh có cách nào để em đã không cần đi học, lại có thể lấy được bằng tốt nghiệp không?”

Quan Nhã ngồi ở bên bàn làm việc, ăn bữa sáng đơn giản, nghe vậy liền nói:

“Có, đến lúc đó ai cũng biết Nguyên Thủy Thiên Tôn là sinh viên đại học Tùng Hải.”

Lý Đông Trạch vỗ vỗ bả vai cấp dưới, vui mừng nói:

“Ý tưởng tỏa sáng tỏa nhiệt vì tổ chức của em đáng giá tán dương, nhưng cũng đừng chậm trễ việc học. Dù sao em không phải Hỏa sư, ài, cho dù bỏ qua đầu óc cũng có thể vượt qua phó bản.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận