Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2204: Nhiệm vụ đầu tiên (2)

Nghe được bốn chữ Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong lòng Ryo Asano bi thương một phen, cảm xúc câu nệ nhạt đi, thấp giọng nói: “Vâng.”

Bộ trưởng Winnie sâu sắc phát hiện sự khổ sở của cô, thản nhiên nói: “Hắn có từng nói cho cô, hắn là truyền nhân Ma Quân hay không?”

A? ! Ryo Asano ngây cả người, trợn mắt cứng lưỡi.

Winnie nhìn vẻ mặt của cô, đã biết đáp án, tiếp tục hỏi:

“Cô ở trong bang phái địa vị thế nào?”

Ryo Asano chưa trả lời, dùng ước chừng một phút đồng hồ mới tiêu hóa tin tức này, sau đó tìm từ nói:

“Thành viên bang phái quan hệ rất tốt, không có phân chia giai cấp rõ ràng. Tôi, tôi tuy là cấp bậc thấp nhất bên trong, nhưng bọn họ cũng không khinh thường tôi.”

Winnie không quá để ý gật đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn cô:

“Trong thế giới linh cảnh hành giả, trừ người yêu, cha mẹ, thân mật nhất chính là thành viên bang phái, Nguyên Thủy Thiên Tôn trước khi trở về linh cảnh, có dặn dò chuyện gì, lưu lại cái gì hay không?”

Dừng một chút, cô nói: “Ví dụ như một cái loa kiểu cầm tay.”

Ryo Asano sắc mặt mờ mịt: “Rất xin lỗi, tôi không biết.”

Trong mắt Winnie hiện lên một mảng thất vọng, lại hỏi: “Tôi hi vọng cô có thể cung cấp danh sách thành viên bang phái của Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Ryo Asano theo bản năng muốn từ chối, may mà nhịn xuống, khom người nói: “Bộ trưởng Winnie, tôi hi vọng trưng cầu ý kiến của bọn họ trước.”

Winnie khẽ gật đầu: “Mau chóng trả lời, cô nên rời khỏi rồi.”

“Ta muốn audio Ma Quân cùng Winnie thụ dịch.”

Trong phòng ngủ, Trương Nguyên Thanh đang cầm Loa Miêu Vương, giống như tín đồ phát ra chí nguyện to lớn.

Loa Miêu Vương lẳng lặng nằm ở lòng bàn tay hắn, không thèm để ý tới.

Ngân Dao quận chúa bên giường giơ lên cái loa nhỏ: “Nó nói, trao đổi đồng giá.”

“Tôi cũng không có audio bốp bốp.”

“Thứ nó muốn là ca khúc.”

“Cô vì sao có thể biết nó muốn cái gì?”

“Không biết, trực giác!” Ngân Dao quận chúa mặt không biểu cảm, mắt đỏ đẹp thê lương, “Nguyên Thủy Thiên Tôn, tôi không muốn về mũ nữa, cậu để tôi ở bên ngoài chơi đi.”

Ngân Dao quận chúa ở lại trong Mũ Đỏ Nhỏ mấy ngày, nay lại thấy ánh mặt trời, biết được Trương Nguyên Thanh đã đến nơi man di hải ngoại, hùng tâm du lịch thiên hạ của quận chúa tăng vọt.

“Lúc đánh nhau có thể dùng cô, hằng ngày thì thôi, cô bộ dáng này đi ra ngoài sẽ dọa chết người ta, hơn nữa tôi cũng chưa nghĩ ra như thế nào để cô xuất hiện hợp lý, về sau nói sau.” Trương Nguyên Thanh lập tức từ chối.

Không để ý tới quận chúa tức giận, hắn lấy ra điện thoại di động, đang định phát nhạc, trao đổi đồng giá.

Lúc này, chuông cửa vang.

Tiếp theo, trong phòng khách truyền đến tiếng Trung trúc trắc của Annie: “Chồng, bà chủ nhà tới rồi.”

Bà chủ nhà? Bà ấy đến làm gì, ngày hôm qua đã ăn cơm xong, không cần thiết cảm tạ mãi chứ... Trương Nguyên Thanh nắm lên Mũ Đỏ Nhỏ trên mặt bàn, thu hồi Ngân Dao quận chúa cùng loa Miêu Vương.

Hắn rời khỏi phòng ngủ, tới phòng khách, thấy bà chủ nhà cùng Tào Thiến Tú ngồi ở trên sô pha chờ đợi.

Thấy hắn đi ra, thiếu nữ xinh đẹp thanh tú khẽ gật đầu.

Trương Nguyên Thanh đáp lại bằng một cái mỉm cười, ngồi xuống ở đối diện hai mẹ con, nói:

“Rất không khéo, bữa sáng đã kết thúc rồi, bằng không có thể mời hai người ăn bữa sáng.”

Bà chủ nhà xương gò má hơi cao khoát tay, đi thẳng vào vấn đề nói:

“Tiểu Trương, có chuyện này cần kính nhờ cậu, con gái tôi thành tích học tập không tốt lắm, tôi muốn cuối tuần mời cậu hỗ trợ bổ túc, một giờ 50 đồng liên bang, một ngày ba giờ.”

Trương Nguyên Thanh lập tức đáp ứng: “Không thành vấn đề, cảm ơn bà chủ nhà cho tôi cơ hội kiếm khoản thu nhập thêm.”

Bà chủ nhà lộ ra nụ cười: “Buổi tối tôi cho cậu một phần bài thi cấp 3, tôi muốn kiểm tra thử một phen thành tích của cậu, hi vọng cậu hiểu.”

“Không thành vấn đề!” Trương Nguyên Thanh cười trêu chọc: “Chỉ cần không bảo tôi dạy ngoại ngữ, cái khác đều OK.”

Nói chuyện xong vấn đề gia sư, bà chủ nhà hài lòng dẫn con gái về nhà.

Trương Nguyên Thanh nhìn về phía Annie lau bàn ăn, nói:

“Theo tôi ra ngoài một chuyến, Công Hội Thợ Săn cho nhiệm vụ thí luyện có chút kỳ quái, kẻ treo thưởng chỉ cho một địa chỉ, yêu cầu gặp mặt thợ săn nói nội dung cụ thể của nhiệm vụ.

Annie, cô thấy thế nào?”

Annie nghĩ một chút, nói: “Có thể là nội dung nhiệm vụ cần bí ẩn, không thể nói ra cho nhiều người biết, cho nên mới gặp mặt nói chuyện. Ông chủ, cậu bây giờ là nhóc trong suốt, cũng không cần lo lắng bị người ta tính kế.”

Trương Nguyên Thanh gật đầu: “Tôi cũng là nghĩ thế, như vậy, xuất phát đi.”

Chờ Annie thay xong quần áo, hai người kết bạn ra ngoài, vừa vặn đụng phải Tào Thiến Tú đeo cặp sách chuẩn bị đến trường.

Ba người vào thang máy, Trương Nguyên Thanh nhìn góc nghiêng khuôn mặt của thiếu nữ xinh xắn một cái, nhịn không được nói:

“Cô cũng không phải Hỏa Sư, vì sao thành tích học tập kém như vậy?”

Tào Thiến Tú vẻ mặt lạnh nhạt, “Một, không muốn học. Hai, không có thiên phú học.”

Trương Nguyên Thanh trong lúc nhất thời thế mà không có lời nào để chống đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận