Linh Cảnh Hành Giả

Chương 250: Tiền căn hậu quả (1)

Một bóng dáng khoác áo gió, đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang, từ trong bóng đêm đi tới, đứng ở trước vòm cầu hắn nhìn vòm cầu tối đen, thấp giọng nói:
“Ngươi rốt cuộc chịu đáp lại liên hệ của ta, Thiên Đạo Bất Công.”

Trong vòm cầu truyền đến một tiếng hừ lạnh:

“Hoành Hành Vô Kỵ đã chết, lão đại cực kỳ bất mãn đối với các ngươi, tín nhiệm số lượng không nhiều cũng đang theo đó mài mòn.”

Bóng người đội mũ lưỡi trai trầm giọng nói:

“Cái chết của Hoành Hành Vô Kỵ là ngoài ý muốn, ai có thể ngờ được Nguyên Thủy Thiên Tôn kia có được con bài chưa lật. Hơn nữa bởi vì sự kiện này, Hoa Hồng Đêm Tối chúng ta cũng bại lộ ở trong tầm nhìn của chính phủ.

“Càng không ổn là, Hạ Hầu gia cũng đã bại lộ, cũng may đại hộ pháp có điều cảnh giác, giết Hạ Hầu Tân, bằng không ngay cả ta cũng có nguy hiểm bại lộ.

Người ở vòm cầu nói:

“Đây cũng là nguyên nhân ta đáp lại ngươi, chính phủ dần dần tới gần chúng ta, tiếp tục kéo dài, đối với ai cũng không tốt. Lão đại cần thấy thành ý của các ngươi.”

Bóng người đội mũ lưỡi trai nói: “Hắc Vô Thường muốn bảo chúng ta làm cái gì.”

Người trong vòm cầu lạnh giọng nói: “Giết Nguyên Thủy Thiên Tôn, báo thù thay Hoành Hành Vô Kỵ.”

Bóng người đội mũ lưỡi trai trầm mặc một phen, nói:

“Có thể!”

“Như vậy, chuyện ta bảo ngươi hỏi, có đáp án chưa?”

Người trong vòm cầu nói:

“Phán Quan Mắt Quỷ quả thật là chết vào tay Ma Quân, người có mặt lúc ấy, trừ lão đại, còn có một tên, tên linh cảnh của hắn là Thiếu Niên Binh Vương.

“Thiếu Niên Binh Vương... Người đàn ông đội mũ lưỡi trai thấp giọng lẩm bẩm, vài giây sau, hắn nói: “Hắn là ai? Có tư liệu hắn ở trong hiện thực hay không?”

“Có! Lão đại biết tin tức của hắn.”

Giọng điệu người đàn ông đội mũ lưỡi trai lập tức dồn dập hẳn lên: “Ta muốn toàn bộ tư liệu của hắn.”

“Được, ba ngày sau, nếu ta thu được tin tức Nguyên Thủy Thiên Tôn bị giết, vẫn là nơi này, ta mang tư liệu ‘Thiếu Niên Binh Vương’ cho ngươi.” Người trong vòm cầu nói xong, lại hỏi:

“Các ngươi tìm hắn làm gì?

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai lạnh nhạt nói: “Ngươi không cần biết.”

“Xẹt xẹt!” Trương Nguyên Thanh trong trạng thái ngủ mơ màng, bị loa Vua Mèo phát ra tiếng dòng điện đánh thức.

Món đồ nát này luôn phát thanh không có dấu hiệu... Hắn xốc chăn lên, tới cạnh bàn, mở ngăn kéo, lấy ra loa Vua Mèo.

Đáng nhắc tới, trong ngăn kéo còn có áo lót ren màu trắng của dì trẻ. Trương Nguyên Thanh vốn tính chuyển áo lót tới gầm giường dì trẻ, nhưng hôm nay về trễ, liền quyết định ngày mai chờ dì trẻ đi làm nói sau. Vì phòng bị tiếng Ma Quân cùng cô gái ‘chiến đấu’ đánh thức người nhà, Trương Nguyên Thanh cầm loa Vua Mèo, chuẩn bị tiến vào dạ du bất cứ lúc nào.

Tiếng dòng điện “xẹt xẹt” giằng co vài giây, một thanh âm quen thuộc truyền đến:

“Anh tìm tôi làm cái gì? Không phải nói không cần gặp lại sao.”

Tiếng của anh Binh... Trương Nguyên Thanh mở to mắt.

Ngay sau đó, là tiếng của Ma Quân:

“Tôi sắp chạm tới lĩnh vực kia, nhưng trước đó, tôi muốn giết Phán Quan Mắt Quỷ trước. Thiếu Niên Binh Vương, tôi muốn cậu trợ giúp tôi, cậu chẳng lẽ không muốn thoát khỏi Phán Quan Mắt Quỷ khống chế sao?”

“Thoát khỏi Chén Thánh khống chế, nói dễ hơn làm!” Thanh âm trầm thấp của anh Binh truyền đến:

“Chén Thánh Sa Ngã là đạo cụ loại quy tắc, cái gì là loại quy tắc, không cần tôi nói rõ nhỉ. Phàm là người bị Chén Thánh khống chế, cả đời không thể thoát khỏi, tử vong là nơi trở về duy nhất.

“Tôi bị quản chế bởi Chén Thánh, không thể vi phạm mệnh lệnh của Phán Quan Mắt Quỷ, liên thủ? Liên thủ với Phán Quan Mắt Quỷ giết anh sao?”

Ma Quân a một tiếng:

“Có thể đối kháng quy tắc, chỉ có quy tắc. Tôi đã tìm được biện pháp đối kháng Chén Thánh, có thể khiến cậu tạm thời thoát khỏi khống chế.”

Thanh âm anh Binh có chút dồn dập, mang theo một tia âm rung: “Thật sự?”

Ma Quân giọng khàn khàn cười nói: “Trong nghề nghiệp Thần dạ du, có một món đạo cụ loại quy tắc, ừm, tạm thời gọi nó là đạo cụ loại quy tắc, nó tượng trưng cho cực hạn của thần lực mặt trời, là khắc tinh của tất cả dơ bẩn trên thế gian, chờ tôi đạt được nó, liền có thể áp chế Chén Thánh Sa Ngã.”

Sau đó là trầm mặc thật dài.

Ngay tại lúc Trương Nguyên Thanh cho rằng đoạn ghi âm có một cái kết thúc, lại vang lên tiếng của Ma Quân, hắn nhẹ nhàng nói:

“Lúc trước cậu ngẫu nhiên đạt được thẻ nhân vật, gặp được linh cảnh, cậu lựa chọn báo cảnh sát, lựa chọn tin tưởng văn phòng cảnh sát, nhưng kết quả thế nào, chờ đợi cậu là một chén ‘rượu độc’. Cậu quá tin tưởng chính phủ, chính phủ trên các loại ý nghĩa.

“Thiên phú của cậu rất mạnh, tương lai của cậu không thể hạn lượng, nhưng ở lúc cậu còn là chim ưng non, đã bị Phán Quan Mắt Quỷ bẻ gãy cánh.

“Mấy năm nay, cậu xa cách người nhà, xa cách anh em, mỗi ngày thừa nhận Chén Thánh Sa Ngã ăn mòn, khổ không muốn sống nữa. Cam tâm sao? Hợp tác với tôi đi, đã tới lúc giãy thoát trói buộc, giương cánh bay cao, tôi cần lực lượng của cậu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận