Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2718: Chờ xuất phát (1)

Giống Hỏa Sư? Mình đến cuối cùng sống thành bộ dáng mình khinh bỉ nhất? Trương Nguyên Thanh nghe mà trong bụng tràn đầy lời lẩm bẩm.

Cậu đi đến trước mặt cháu trai, ra sức vỗ vai: “Ô ô, không cần sợ, Nguyên Tử vô dụng không cần sợ, cậu là bộ não bên ngoài của cháu, chỉ số thông minh không đủ cậu đến góp vô.”

“Cậu, cậu bây giờ ngay cả vần đơn cũng đi không đúng?”

“Không cần để ý những chi tiết này, rap là một loại tâm tính cùng tinh thần, mà không phải vần đơn vần đôi những thứ nổi lên ở mặt ngoài này, ô ô!”

“Cho cháu xem bộ trang bị Lôi Thần chút.” Trương Nguyên Thanh lười nói lời thừa với hắn, sốt ruột không chờ được muốn xem trang bị mới.

“Có chút phỏng tay, nhận lấy.” Tay phải của cậu từ trong hư không rút ra một cây mâu sét chói mắt.

Cây mâu sét này do lôi điện ngưng tụ thành, quanh thân nhảy lên hồ quang tí tách, cho dù không phải Lôi Pháp Sư, Trương Nguyên Thanh cũng cảm giác được rõ ràng linh lực lôi thuộc tính trong phòng tăng vọt.

Trương Nguyên Thanh tiếp nhận mâu sét, tóc nháy mắt dựng thẳng từng sợi, đồng thời cảm giác được lòng bàn tay đau đớn vô cùng, máu thịt nhanh chóng đỏ lên, da tróc thịt bong, cùng từng chút một chưng khô.

Năng lực khôi phục cường đại của Thần Dạ Du gặp kích thích liền khởi động, tế bào tái sinh, chữa trị vết thương, da thịt chết đi chưng khô, hóa thành một tầng tro than dính ở lòng bàn tay.

Trương Nguyên Thanh “Á” một tiếng.

So sánh với “Lôi Chi Giáp Y” cùng “Lôi Chi Hộ Tí”, cây mâu sét này thiêu đốt càng thêm bá đạo, cho dù có sức khôi phục của Thần Dạ Du, cầm mâu vượt qua một phút đồng hồ, hai cánh tay hắn nhắm chừng sẽ chưng khô.

Vài giây sau, thuộc tính vật phẩm hiện lên.

“Tên: Lôi Mâu”

“Loại hình: Vũ khí”

“Công năng: xuyên thủng”

“Giới thiệu: Nó là đạo cụ vị tồn tại không thể miêu tả nào đó thu thập trung tâm lôi điện rèn ra, có sức công kích mạnh mẽ. Xuyên thủng: Ném nó về phía kẻ địch, có 50% tỷ lệ bỏ qua phòng ngự vật lý, kẻ địch bị nó xuyên thủng sẽ bị lôi điện thiêu đốt.”

“Ghi chú 1: Nó là một trong những bộ kiện của Lôi Thần Chiến Giáp, bốn món còn lại là bảo vệ tay, giày, mũ, áo, tập hợp đủ bộ trang bị năm món, có thể đạt được lực lượng Lôi Thần.”

“Ghi chú 2: Nó rất phỏng tay.”

“Ghi chú 3: Trừ phi chủ nhân tử vong, nếu không nó sẽ không bị kẻ địch nhặt.”

Không ngoài dự liệu, đây là một món đạo cụ cấp Chúa Tể.

Trương Nguyên Thanh thu Lôi Mâu vào hòm đồ, lại lấy ra, nhất thời đã biết trả giá của nó.

Đạo cụ này chính là dùng để ném, mỗi lần ném đều sẽ than hóa một cánh tay.

Bình thường mà nói, lấy hai cánh tay làm trả giá, có thể 100% xuyên thủng kẻ địch, tạo thành hiệu quả đánh giết.

“Rất thích hợp Thần Dạ Du, mình có thể dùng âm thi để ném, dù sao kẻ địch không thể nhặt, tùy tiện ném.”

Trương Nguyên Thanh rất hài lòng sức sát thương của Lôi Mâu, tiếp theo hắn lấy ra “Lôi Chi Giáp Y” cùng “Lôi Chi Hộ Tí”, kích hoạt hiệu quả bộ trang bị.

Nháy mắt, toàn thân hắn tản mát ra hào quang màu lam sáng lóa, đôi mắt ẩn chứa sấm sét, sợi tóc quấn quanh điện quang, giống như Lôi Thần cầm trường mâu.

Kỹ năng bộ ba món thăng cấp thành “bão sấm sét”, triệu hồi ra lôi điện bao trùm một khu vực, tiến hành công kích kiểu bao trùm, không phân biệt mục tiêu.

Cường độ chưa biết, dù sao còn chưa kiểm tra.

Lúc này, Trương Nguyên Thanh cảm giác tế bào trong cơ thể nhanh chóng chết đi, nội tạng bày ra dấu hiệu suy kiệt, lập tức thu hồi bộ trang bị Lôi Thần.

“Đạo cụ tốt là tốt, chỉ là có chút bỏng tay...” Trương Nguyên Thanh nhìn về phía cậu, nói: “Cháu buổi tối sẽ vào phó bản bang phái, bây giờ chỉ chờ tài liệu của nương nương nữa.”

Sau khi săn giết Nam phái Thất trưởng lão, hắn liền thông qua Phó Thanh Dương, từ trong kho hàng Ngũ Hành minh đổi tài liệu trung tâm luyện chế linh phó.

Nhưng còn thiếu một món tài liệu chính cùng ba món tài liệu phụ trợ.

Hắn không có giao tình với Thái Nhất môn, liền vào phó bản bang phái triệu hồi nương nương, hy vọng cô có thể ở lúc sưu tập tài liệu tấn thăng Ngân Dao, cũng giúp đồ đệ nhỏ một chút việc.

Tam Đạo sơn nương nương ban đầu không đồng ý, cảm thấy mình không nên can thiệp quá nhiều đệ tử trưởng thành, cô trước giờ đều không phải loại hình sư tôn ân cần chiếu cố kia.

Nhưng Trương Nguyên Thanh nạp đầu liền bái, than thở khóc lóc, hô to: “Ma đạo ngông cuồng, chính đạo yếu thế, sư tôn bị vây khốn ở linh cảnh, đệ tử muốn lấy danh nghĩa sư tôn giúp đỡ chính nghĩa, bất đắc dĩ người nhỏ sức yếu, sư tôn ngài giúp con một phen, đó là góp sức cho thiên hạ chính đạo, công đức vô lượng.”

“Lại nói, con chính là đứa nhỏ ngài cao tuổi mới có mà. Tu hành còn thấp, ngài không giúp con, con đấu với cao thủ ma đạo như thế nào.”

Đây là kỹ thuật Ngân Dao không có.

Tam Đạo sơn nương nương cảm thấy đứa đệ tử thu lúc tuổi già này nói có lý, liền đáp ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận