Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2973: Lựa chọn của mỗi người (2)

Diana rốt cuộc mở miệng, mỉm cười nói:
“Betty, lấy năng lực của cô, đời này cũng khó có khả năng thu thập đủ chìa khoá, mở ra bảo tàng Ma Quân. So với như vậy, không bằng để Nguyên Thủy Thiên Tôn tới làm.
Hắn hứa hẹn đối với cô, tôi làm công chứng.”
Betty không nói một lời lấy xuống mặt dây chuyền ngọc đeo trên cổ, đặt trên bàn trà, gương mặt xinh đẹp lạnh như băng rời đi.
Trương Nguyên Thanh cầm lên mặt dây chuyền ngọc, Nhật chi thần lực đốt cháy dây đeo, thu viên ngọc vỡ kia vào ô vật phẩm.
Diana cười nói:
“Tôi cho rằng cậu sẽ dùng thủ đoạn ôn hòa hơn.”
Trương Nguyên Thanh mỉm cười nói: “Ôn hòa như thế nào? Tốn mười ngày nửa tháng hiến ân tình, dùng chân thành từng chút một cảm hóa cô ấy? Cho dù tôi bằng lòng, hội trưởng của các người cũng không bằng lòng. Hơn nữa tôi dạy cô ấy, đều là chân lý tương lai có thể giữ mạng.”
Khi nói chuyện, hắn nhận được tiếng nhắc nhở Hiệp Hội Mỹ Thần mời hắn gia nhập bang phái.
Không do dự, Trương Nguyên Thanh lựa chọn đồng ý.
Trong khoảnh khắc, bên tai truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở:
“Ting! Bản đồ linh cảnh đang mở ra, 30 giây sau tiến vào linh cảnh, linh cảnh ngài lần này tiến vào là “Rừng Rậm Tinh Linh”, số hiệu: 73”.
“Độ khó: B”.
“Loại hình: Một mình, Loại tử vong.”
“Nhiệm vụ chủ tuyến: Tra ra nguồn gốc khí thể thôi tình.”
“Ghi chú: Không phải vật phẩm linh cảnh không thể đưa vào.”
“Giới thiệu linh cảnh số 45: Khi màn đêm buông xuống, chỗ sâu trong rừng rậm sẽ luôn ập tới một luồng khí thể thôi tình, không ai biết nó đến từ chỗ nào. Khí thể thôi tình bao phủ rừng rậm, các động vật điên cuồng giao cấu sinh sôi, bao gồm tinh linh sinh sống ở trong rừng rậm, các tinh linh triển lộ dáng người xinh đẹp, hát giai điệu động lòng người, hấp dẫn đàn ông ngoài rừng rậm...”
...
Giang Nam Bì Cách thành, đại bản doanh Hạ Hầu gia.
Hạ Hầu Ngạo Thiên đứng trên ban công, ngắm nhìn cảnh sắc phương xa, lâm vào trầm mặc thật lâu.
Thời gian dài đến mức ông lão trong nhẫn phá lệ chủ động mở miệng:
“Cái gì khiến cậu bắt đầu suy nghĩ nhân sinh rồi?”
Hạ Hầu Ngạo Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, khổ não nói: “Hỏng bét! Tôi thế mà có loại ảo giác Nguyên Thủy Thiên Tôn mới là nhân vật chính, mà tôi chỉ là vai phụ nho nhỏ.”
Ông lão trong nhẫn tràn ngập bất ngờ: “Là cái gì khiến cậu lĩnh ngộ chân lý?”
Hạ Hầu Ngạo Thiên tức giận nói: “Ông là vai phụ sao, biết tung hứng như thế, có muốn tôi dựng cái đài tấu hài với ông hay không!”
Phun xong, Hạ Hầu Ngạo Thiên thở ngắn than dài: “Nguyên Thủy Thiên Tôn lần này làm thật rồi, bày ra tư thế không lên tới cấp 9 liền chết ở trong phó bản, ông nói nếu hắn thật sự thành công, tôi còn là nhân vật chính không?”
Cậu vốn đã không phải... Ông lão trong nhẫn truyền đến tinh thần dao động: “Cho nên cậu rốt cuộc đã cảm nhận được áp lực?”
Hạ Hầu Ngạo Thiên chỉ giữ im lặng.
Trước kia, mặc kệ Nguyên Thủy Thiên Tôn cường đại cỡ nào kinh diễm bao nhiêu, Hạ Hầu Ngạo Thiên vẫn như cũ tràn đầy tự tin, bởi vì hai người cùng một cảnh giới.
Thực lực có lẽ có mạnh yếu, nhưng cấp bậc không chênh lệch mấy.
Bây giờ khác với lúc trước, Nguyên Thủy Thiên Tôn một khi thành công, vậy ở giữa hai người, chính là chênh lệch của hạt gạo nho nhỏ cùng thủ lĩnh đại ca.
Hạ Hầu Ngạo Thiên hít sâu một hơi:
“Không được, tôi không có khả năng bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đè xuống, tôi cũng muốn vào phó bản bang phái, bây giờ đi tìm lão tổ tông.”
Ông lão trong nhẫn cười ha ha nói:
“Cậu thật là bởi vì không muốn thua Nguyên Thủy Thiên Tôn sao, cậu đứng ở ban công trọn vẹn hai giờ, chỉ lo lắng mình bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đè xuống?
Cậu rất quý trọng đồng bạn bây giờ, cậu cũng muốn bỏ một phần sức cho bọn họ, nhưng cậu lo lắng mình ngã xuống ở trong phó bản, cho nên cân nhắc rất lâu.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên ‘ha’ một tiếng, khinh thường nói:
“Con kiến mới ôm đoàn sưởi ấm, cường giả lấy tinh không làm bạn, tôi chỉ là không muốn bị một tên vai phụ đoạt nổi bật.”
Nói xong, hắn tựa như đã quyết định, ngự không mà đi, bay về phía tổ trạch Hạ Hầu gia...
...
Tỉnh Giang Tô, thành phố Cua.
Chỉ Sát cung chủ mặc váy đỏ hoa mỹ, ở dưới Tạ Linh Hi dẫn dắt, tới cửa ra vào nhà cũ nằm sâu trong lâm viên.
Tạ Linh Hi tiến lên, nắm vòng cửa, nhẹ nhàng gõ:
“Lão tổ tông, tỷ tỷ Sở gia muốn gặp ngài.”
Hai cánh cửa sân màu đen tự động mở, truyền đến giọng nói trầm thấp của lão tổ tông:
“Vào đi!”
Tạ Linh Hi tự giác quay người, dọc theo đường mòn đá cuội rời đi.
Chỉ Sát cung chủ bước qua bậc cửa, nhìn quanh tiểu viện, trông thấy một cậu bé khuôn mặt tròn trịa ngồi ở trước bàn sách, hai tay thu trong tay áo, nhàn nhạt nhìn qua.
Rõ ràng tuổi rất nhỏ, lại là tư thái cao nhân tiền bối.
“Ra mắt lão tổ tông!’ Chỉ Sát cung chủ thi lễ một lần.
Mẹ của cô cũng là con cháu Tạ gia, chẳng qua ông ngoại không ở rể, bởi vậy mẹ theo ông ngoại họ Giang.
“Có việc thì nói.” Lão tổ tông thản nhiên nói: “Con bé này không có việc không tới Tam Bảo Điện, đừng lãng phí thời gian.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận