Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2979: Thiên nga kiêu ngạo (1)

Đám đàn ông râu ria xồm xoàm trở nên kích động, vui đến phát khóc, nhao nhao cảm tạ thủ lĩnh tinh linh nhân từ.
Có ít người thậm chí đã bắt đầu dò xét nữ tinh linh bên cạnh, chọn lựa cô gái phù hợp tâm ý của mình.
Nơi xa, Trương Nguyên Thanh lặng yên nheo mắt.
Người đàn ông kia đang nói láo!
Vẻ mặt cùng lời nói có thể ngụy trang, nhưng cảm xúc sẽ không nói dối, cảm xúc là ảnh phản chiếu của hoạt động tâm lý...
Những kẻ này tự xưng người lưu lạc, có thân phận ẩn giấu khác? Đến Rừng Rậm Tinh Linh mục đích là gì?
Trương Nguyên Thanh không tỏ vẻ gì đứng ngoài quan sát tinh linh tộc trưởng cùng đám đàn ông tiếp xúc, tinh linh muốn ép khô kẻ ngoại lai, kẻ ngoại lai thì ôm mục đích không tốt tiến vào Rừng Rậm Tinh Linh.
Mục đích của hai bên đều không thuần khiết.
Dứt khoát cứ để bọn họ chó cắn chó, mình làm ngư ông đắc lợi.
Trải qua một phen nói chuyện với nhau hữu hảo, tinh linh tộc trưởng nhìn quanh lãnh địa, cao giọng nói:
“Các tộc nhân, dâng lên rượu ngon món ngon, chiêu đãi các vị khách từ xa đến của chúng ta.”
Các tinh linh ầm ầm đáp ứng, vui vẻ chạy về nhà gỗ, chuyển đến bàn gỗ cùng ghế, bưng lên rượu ngon cùng hoa quả, ở ven hồ dựng lên đống lửa, bắt đầu nướng thịt cùng cá.
Cả bộ lạc trong nháy mắt bắt đầu bận rộn, ngay cả trẻ con non nớt cũng bưng lên thức ăn nước quả, đi đi lại lại.
Mẹ của Alice, bưng canh thịt băm đựng trong chậu gỗ sạch sẽ, lúm đồng tiền như hoa bưng ra, cho các “dũng sĩ” từ bên ngoài đến lót dạ một phen.
Các tinh linh không chút nào keo kiệt đồ ăn, dù sao muốn ngựa chạy, phải cho ngựa ăn cỏ.
Hoàng hôn, ánh chiều tà đỏ như máu.
Mặt hồ thanh tịnh nhuộm lên ánh vàng đẹp đẽ, rừng cây cũng phủ lên một tầng màu đỏ vàng, hòa lẫn với ráng chiều, đẹp như một bức tranh.
Đống lửa dựng lên, đám đàn ông ngồi ở bên cạnh bàn, uống vào quốc tửu các tinh linh sản xuất, cắn xé thịt nướng, ngẫu nhiên uống một ngụm canh thịt băm mặn cay.
Các tinh linh hoặc hầu ở bên người cùng nhau ăn, hoặc bưng trái cây thịt thà đi tới đi lui phòng bếp cùng ven hồ, hoặc ngồi ở bên đống lửa nướng thịt.
Làm nhân viên phục vụ, Alice và Talia ngồi ở bên đống lửa lật thịt nướng, người trước thỉnh thoảng cắt xuống một miếng cắn ăn, người sau thì thuần thục hướng về đàn ông đá lông nheo, bắt đầu dẫn dụ.
Trương Nguyên Thanh âm thẩm đánh giá đám đàn ông từ bên ngoài đến, sau khi tiếp xúc khoảng cách gần, mới phát hiện bọn họ thể phách cường kiện, cơ bắp căng phồng, căn bản không giống kẻ lang thang ăn không no. Nhất là người đàn ông dẫn đầu, người này dáng khôi ngô, làm căng cả áo ngoài, tóc dính bết, khuôn mặt vuông vắn, con mắt màu xám tro nhạt đại bộ phận thời điểm đều rất ôn hòa cẩn thận, một bộ tư thái được yên mà sợ.
Ngẫu nhiên lại toát ra sắc bén cùng tham lam, nhất là ở lúc đánh giá các nữ tinh linh.
Mặt khác, Trương Nguyên Thanh thử ảnh hưởng cảm xúc của đối phương, cảm giác “nắm” phải que hàn.
Người đàn ông tên Bouvard này, tinh thần lực rất cường đại, đạt đến cấp độ Chúa Tế.
“Những người này nhìn như bị tửu sắc mê thần trí, thật ra tinh thần luôn giữ chặt, bảo lưu một tia lý trí, trong cảm xúc có chờ mong cùng tham lam, mơ ước không chỉ là thân thể nữ nhân...”
Trương Nguyên Thanh phân tích cảm xúc của đám đàn ông.
Lúc này, mặt trời lặn vào phương tây, sắc trời trở nên mát lành, nhiều nhất nửa giờ, đêm tối sẽ tới.
Các tinh linh càng thêm nhiệt tình, có người thậm chí đã ngồi lên trên đùi đàn ông, mà đám đàn ông cũng không nhàn rỗi, một tay bưng bát gỗ, một tay khác lưu luyến ở vòng eo nhỏ nhắn, cái mông đầy đặn của tinh linh.
Lúc này, tinh linh tộc trưởng có mái tóc dài xanh thẳm, đầu đội vòng hoa, lần nữa từ trong nhà gỗ đi tới, trên mặt có nụ cười yêu dã, giọng nói mềm mại đáng yêu:
“Các dũng sĩ trẻ tuổi, đêm tối sắp đến, các người có thể chọn lựa thiếu nữ tinh linh tộc cùng nhau trải qua đêm tối tốt đẹp.”
Đám đàn ông hoan hô, nữ nhân yêu kiều cười liên tục, triển khai ghép đôi.
Tinh linh chưa được chọn trúng cũng không vội, đợi đến trong đêm, đám đàn ông từ bên ngoài đến này sẽ bị các chị em trong tộc đều có thể nhấm nháp.
“A, thiếu nữ xinh đẹp, tôi có thể biết tên của cô không?” Một thanh âm từ phía sau truyền đến.
Trương Nguyên Thanh ngoái nhìn, nhìn thấy một thanh niên tóc vàng đứng ở sau lưng mình, ánh mắt si mê nhìn mình chằm chằm.
“Alice!” Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói.
Thanh niên tóc vàng nhìn một lần khe rãnh trắng như tuyết bên trong váy quây ngực da thú, lặng yên nuốt nước miếng một cái, thâm tình nhìn thẳng:
“Tôi tên Rode Lev, cô nương xinh đẹp, cô hấp dẫn tôi thật sâu, không biết đêm nay, tôi có thể leo lên giường của cô hay không.”
Cút! Lão tử móc ra còn lớn hơn ngươi! Trương Nguyên Thanh nhìn hắn, tò mò hỏi:
“Rode Lev, nơi này có thiếu nữ xinh đẹp hơn tôi, phụ nữ có phong vận hơn tôi, vì sao anh lại cứ lựa chọn tôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận