Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3014: Chất vấn (2)

Vì an toàn, hắn phun ra một linh phó Thánh Giả cảnh, phân phó nó xuyên tường đi vào tìm hiểu hư thực.
Mười mấy giây sau, linh phó chui ra khỏi cửa đồng, “Chủ nhân, trong lầu không có người, cũng không có nguy cơ.”
Trương Nguyên Thanh thu hồi linh phó, liếc nhìn hai phía, bốn bề vắng lặng, hắn giải trừ Dạ Du, hóa thân ánh sao chui vào trong lầu.
Tầng thứ nhất lầu chính rất rộng, nhưng không có bài trí dư thừa, trừ cầu thang tảng đá đắp lên, thông hướng lầu hai, chính là hai cánh cửa phòng chứa đồ.
Trong đêm tối đen kịt không ánh sáng, Trương Nguyên Thanh chui vào phòng chứa đồ bên trái, bên trong cất giữ chính là đồ gốm, bát, ấm, đĩa các loại vật phẩm.
Hắn lại đến phòng chứa đồ bên phải, nơi này trống rỗng, không có bất cứ khí cụ cùng bài trí gì, trong góc có một lối vào thông hướng tầng hầm, cửa vào bị tấm ván gỗ bịt lại, trên đó khắc họa chú văn phong ấn giống như nòng nọc.
Có thể là quá lâu không thông gió, trong không khí có mùi mốc meo. Mỹ Thần không biết phong ấn thứ gì ở lòng đất... Trương Nguyên Thanh suy tư mấy giây, lấy ra Đại La Tinh Bàn, ngồi khoanh chân, ngắm sao thôi diễn.
Mấy phút đồng hồ sau, hắn từ trong thôi diễn thu hoạch được cảnh báo, cứng rắn xông vào phong ấn sẽ phát động nguy cơ lớn.
Đồ vật dưới lòng đất bị bóng tối bao trùm, không cách nào ở trong dòng sông vận mệnh nhìn thấy được, dùng cái này có thể thôi diễn ra cấp bậc vật phong ấn, ít nhất cấp 9.
Có đến cấp bậc Bán Thần hay không, hắn không rõ, nhưng theo lý thuyết, phó bản mức S của cấp độ này, sẽ không xuất hiện vật phẩm cùng cường giả cấp Bán Thần.
Nhưng vào lúc này, cửa sắt phía ngoài vang lên “rầm rầm”, mở ra.
Sau đó, tiếng bước chân hướng về phòng chứa đồ tới gần.
Có người đến?
Trong lòng Trương Nguyên Thanh giật mình, lập tức hóa thân ánh sao rời phòng chứa đồ.
Hắn xuất hiện ở phía sau kiến trúc lầu chính, mở ra Dạ Du, hướng về phía dãy kiến trúc mái vòm kia nô lệ ở lại bay đi.
Trở về phòng của mình, bế lên Heracini sắc mặt ửng hồng đang buồn ngủ díp mắt, nhắm mắt lại, nghĩ ngợi đồ vật trong phòng chứa đồ.
Các cường giả phe phái Mỹ Thần tử thủ đảo Paphos, có phải có quan hệ với vật phong ấn dưới lòng đất lầu chính hay không?
Khó trách Mỹ Thần từ trước tới giờ không để ai tới gần lầu chính, hiển nhiên là không muốn vật phong ấn dưới lòng đất bị phát hiện. Thần Quang Minh tiến công đảo Paphos, có thể cũng có quan hệ với dưới lòng đất hay không?
Cũng không đến mức, nếu như vật phong ấn dưới lòng đất quan trọng như vậy, Mỹ Thần sẽ không rời đảo cầu viện, Thần Quang Minh cũng đã sớm giết tới.
“Ừm, có thể thử tiến vào trong mộng cảnh của con thần linh thu hoạch tình báo, trừ Sektiya đẳng cấp không quá rõ, Cupid, Monya cùng Cynthia, ít nhất cấp 8 đỉnh phong, nhiều nhất cấp 9 sơ kỳ.
“Nếu như là kẻ trước, mình có thể nhập mộng bọn họ, chỉ cần không ở trong mộng cảnh triển lộ địch ý hoặc sát ý, hẳn là sẽ không đánh thức bọn họ.”
Trong khi suy nghĩ chuyển động, Trương Nguyên Thanh đang muốn mở ra bước nhảy mộng cảnh, cửa gỗ đơn sơ đột nhiên bị gõ vang.
“Thùng thùng!”
Tiếng đập cửa nhẹ nhàng phá vỡ đêm khuya yên tĩnh.
Trương Nguyên Thanh trở nên cảnh giác: “Ai?”
Ngoài cửa truyền đến giọng nói mềm mại đáng yêu, khẽ cười nói: “Amini, là tôi, cửa phòng anh nguyện ý mở rộng cho tôi không?”
Sektiya?
Cô ta tìm mình làm gì, đàn ông đầy người cũng không thể làm cô ta ăn no, vẫn chưa thỏa mãn, cho nên chọn tới mình loại thấp bé nhẹ cân này? Trong lòng Trương Nguyên Thanh lảm nhảm, cảm xúc cảnh giác yếu bớt.
Hắn thấy, nghề nghiệp Ái Dục là uy hiếp thấp nhất, một phương diện Ái Dục thủ đoạn công kích thiếu thốn, chiến lực thấp, một mặt khác là bị động của Thần Nhật Du, đối với các loại buff mặt trái có miễn dịch cực mạnh, bản thân lại là Hư Vô Giả, có thể chủ đạo tình dục.
Đổi thành Cupid nửa đêm gõ cửa, thì không có gì tốt đẹp cả... Trương Nguyên Thanh xốc lên thảm da thú đắp bên hông, mở ra cửa gỗ đơn sơ, quả nhiên nhìn thấy Sektiya đẹp đẽ không gì sánh được.
Cô mặc váy ngủ dệt tơ dị thường đắt đỏ ở thời đại này, thân thể đầy đặn đẹp đẽ như ẩn như hiện, rõ ràng trải qua một phen khổ chiến, trên thân lại vẫn có mùi thơm thấm vào tim gan người ta.
Cô như là tinh linh trong đêm tối, gõ cửa phòng nô lệ thô bỉ, nô lệ nhìn cô vài lần, liền như ngọn lửa thiêu đốt trong lòng, khó mà khống chế được.
Nô lệ thô bỉ dời ánh mắt đi, khom người nói:
“Nữ thần vĩ đại, ngài đến khiến gian phòng đơn sơ tràn đầy quang huy, xin thứ cho tôi không cách nào dùng rượu ngon và mỹ thực chiêu đãi ngài.”
Sektiya liếc Heracini ngủ say một lần, cười tủm tỉm nói:
“Amini à, nếu như anh muốn thể nghiệm hoan du tốt đẹp, vì sao không tìm kiếm sự trợ giúp của tôi, mà là tìm loại phụ nữ xấu xí cấp thấp này.”
Cô tiến lên hai bước, bàn tay vuốt ve lồng ngực cường tráng của Amini:
“Anh quên từng cùng tôi vượt qua ban đêm tốt đẹp rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận