Linh Cảnh Hành Giả

Chương 304: Mưu đồ bí mật (2)

Huyết áp Trương Nguyên Thanh tăng vọt: “Trừ những cái này thì sao?”
Khuôn mặt nhỏ của Khương Tinh Vệ nghiêm túc: “Còn có một điểm cực kỳ quan trọng phải học được bỏ qua!”

Quan Nhã cũng nghe mà cao huyết áp.

Trương Nguyên Thanh lặng lẽ vài giây, nói: “Như vậy đi, em cho anh năm trăm đồng, anh giúp em làm bài tập.”

Khương Tinh Vệ ngây ra, trên đời thế mà có người thiện lương như vậy?

“Không được!” Quan Nhã cả giận: “Cậu đây là đang hại con bé, vốn đã ngốc như vậy.”

Trương Nguyên Thanh nói: “Vậy chị đến dạy đi.”

Quan Nhã nhất thời không nói nữa.

“Cổ nhân nói, tùy theo tài năng tới đâu mà dạy. Mỗi người thiên phú đều không giống nhau, lấy một hình thức cứng ngắc đi giáo dục tất cả mọi người, bản thân đã là không đúng, cô bé này rõ ràng không có tố chất sách vở, thiên phú của cô bé không ở đây, tiêu phí lượng lớn thời gian học tập những thứ này, có ích gì đâu.” Trương Nguyên Thanh nói.

Khương Tinh Vệ vỗ bàn tán dương: “Có đạo lý, em thích đánh nhau. Nguyên Thủy, chúng ta đi phòng chiến đấu võ thuật đi, em dạy anh đánh nhau.”

Trương Nguyên Thanh: “Ồ, anh thành học sinh rồi?”

Lúc này, Lý Đông Trạch dừng phê bình, nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, nghiêm mặt nói:

“Hôm nay tôi tới đây là có hai việc, việc thứ nhất sao, buổi tối đội 2 liên hoan, chúc mừng cậu đạt được công huân cấp A, cũng chúc mừng mọi người lại đạt được công lao tập thể. Chuyện thứ hai, tôi phải cho cậu một cái nhắc nhở.”

Nhắc nhở? Trương Nguyên Thanh cũng nghiêm túc hẳn lên.

Lý Đông Trạch trầm giọng nói:

“Bây giờ là đầu tháng 5, qua một tháng nữa, chính là phó bản giết chóc cỡ lớn nửa năm một lần, hàng năm lúc này, một ít Siêu phàm cấp 3, Thánh giả cấp 6, đều sẽ ở lúc này mưu cầu cơ hội chuyển chức.

“Đối với chúng ta mà nói, đây là việc lớn, Ngũ Hành minh chúng ta cùng Thái Nhất môn, cùng với linh cảnh thế gia, sẽ liên hợp tổ chức một hồi thi đấu lôi đài, chọn ra người nổi bật.

“Mục đích làm như vậy, một mặt là hiểu rõ đối với thành viên có tiềm lực, một mặt khác chọn ra mấy người ưu tú nhất, dốc lòng bồi dưỡng.”

Khương Tinh Vệ chen vào một câu: “Em biết, kỳ thi mô phỏng, trường học bọn em mỗi tháng đều phải thi mô phỏng.”

Lý Đông Trạch gật đầu, tiếp tục nói:

“Tổ chức tà ác cũng có ‘kỳ thi mô phỏng’ như vậy, nhưng càng đẫm máu tàn nhẫn hơn. Cách làm của bọn họ, là phái thiên tài có tiềm lực, lẻn vào các đô thị lớn, săn giết tuyển thủ hạt giống của tổ chức chính phủ.

“Trên lý luận mà nói, Thám báo cấp 3 như tôi, cũng là đối tượng có thể bị săn giết, bởi vì tôi cũng có tư cách tham dự phó bản giết chóc giữa năm.

“Nhưng Khương Tinh Vệ và Nguyên Thủy, hai người các cậu cấp bậc ưu tiên so với tôi cao hơn rất nhiều, nhất là Nguyên Thủy, cậu liên tiếp vượt qua hai cái cấp S, lại được trao tặng công huân cấp A, quá mức chói mắt.

“Hành giả tổ chức tà ác, khẳng định sẽ nhằm vào cậu, ý đồ săn giết cậu tạo danh tiếng, đổi lấy phần thưởng.”

Trong lòng Trương Nguyên Thanh trầm xuống, nhớ tới hôm qua lúc lướt diễn đàn chính thức, các hành giả lâu năm đã từng thảo luận chuyện này.

Hắn liền nói ngay: “Thập trưởng, tôi muốn một phần danh sách treo thưởng giai đoạn Siêu phàm của tổ chức tà ác.”

Lý Đông Trạch: “Tự cậu vào trong cơ sở dữ liệu tìm đi, quyền hạn của cậu đã cao hơn tôi. Mấy ngày nay, cậu cố gắng hạ thấp, lúc đi làm tan ca, đeo khẩu trang cùng mũ. Đằng Viễn, cũng đừng nghĩ chết dí ở nhà, đội 2 có cậu tọa trấn, lại thêm chúng tôi, người nghề nghiệp tà ác không dám xông vào.”

Đằng Viễn khẽ gật đầu, bổ sung nói: “Nguyên Thủy, tôi sẽ cân nhắc thay cậu xin một phần trợ cấp ‘thấp thỏm lo âu’.”

Trương Nguyên Thanh nhất thời không biết nên cảm tạ, hay là nên tức giận.

“Đúng rồi, đã là săn giết thiên tài, vậy Phó bách phu trưởng có phải cũng có nguy hiểm hay không?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

Phó Thanh Dương tuổi không lớn, hơn hai mươi, lại là cảnh giới Thánh giả đỉnh phong, hắn một lòng muốn vào trưởng lão hội, khẳng định sẽ tham gia phó bản giết chóc lần này, tấn thăng cảnh giới Chúa tể.

Như vậy, hắn cũng sẽ trở thành đối tượng săn giết của nghề nghiệp tà ác.

“Đương nhiên, nghề nghiệp tà ác cảnh giới Thánh giả, không ít kẻ muốn giết hắn.” Quan Nhã nói:

“Hắn trước kia ở thủ đô, nghề nghiệp tà ác ám sát hắn nhiều đếm không xuể, đáng tiếc chưa ai có thể thành công. Nhưng lúc ấy cấp bậc hắn không cao, bây giờ săn giết hắn, hẳn đều là tồn tại Thánh giả đỉnh phong.”

Trong mắt Lão ti cơ tràn ngập lo lắng.

Trương Nguyên Thanh nhìn cô gái này một cái, vừa rồi Lý Đông Trạch nói có người muốn ám sát mình, cô tuyệt không lo lắng, nói tới em họ của cô, cô liền lo lắng.

Này, cô gái!

Chung quy là gửi gắm sai rồi.

Khương Tinh Vệ nói: “Nguyên Thủy mới cấp 2 nha, anh ấy quá nửa là không kịp chuyển chức lần này, còn phải gánh vác phiêu lưu bị săn giết, thật thiệt thòi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận