Linh Cảnh Hành Giả

Chương 444: Thăm dò Nguyên Thủy Thiên Tôn (3)

“Tôi có thể rời khỏi chưa?” Trương Nguyên Thanh mặt ngoài giữ sự bình tĩnh.
“Có thể!” Ma Nhãn Thiên Vương nụ cười đầy mặt gật đầu: “ID linh cảnh của cậu gọi là gì?”

Trương Nguyên Thanh trầm giọng nói: “Viên Đình!”

Ma Nhãn Thiên Vương khẽ gật đầu: “Khu Khang Dương?”

“Đúng vậy.”

“Trả lời tôi một vấn đề nữa, Thiên Tôn là người thế nào?”

Trương Nguyên Thanh vẻ mặt nghiêm túc, nói rõ từng chữ:

“Đó là một người phẩm tính so với tôi cao quý sạch sẽ hơn, dũng cảm hơn chính trực hơn. Ở trước mặt cậu ta, tôi thường xuyên bởi vì không đủ chính trực, mà tỏ ra không hợp nhau.”

Ma Nhãn Thiên Vương vẻ mặt ngạc nhiên.

Khách sạn Vô Ngân, trong phật điện phong cách cổ xưa đàn hương quanh quẩn.

Tiểu Viên hướng bóng lưng áo xanh dưới tượng phật khom người, “Khấu Bắc Nguyệt làm trái quy củ ngài lập ra, một mình hướng chấp sự chính phủ trả thù, bị kẻ thù chặn ở hộp đêm.”

“Cô muốn cầu tôi cứu cậu ta?”

Thanh âm Vô Ngân đại sư đè nén đau đớn, quanh quẩn ở trong điện.

Tiểu Viên khẽ lắc đầu: “Tôi đã hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn cầu viện, hắn cứu ra Khấu Bắc Nguyệt, làm hồi báo, tôi tính gia nhập bang phái của hắn.”

Vô Ngân đại sư tựa như có chút bất ngờ hồi lâu không nói gì.

”Tốt!” Tiếng hắn ở sau khi im lặng thật lâu, vang lên trong điện yên tĩnh.

Đại sư cũng tán thành tiểu tử kia... Tiểu Viên tiếp tục nói: “Khấu Bắc Nguyệt xử trí như thế nào?”

“Khấu Bắc Nguyệt lục căn chưa tịnh, không thể buông xuống thù hận, từ hôm nay trở đi, trục xuất khách sạn Vô Ngân. Ngày nào thay đổi triệt để, ngày đó trở về.”

“Vâng.”

Ma Nhãn Thiên Vương vẻ mặt ngạc nhiên, chậm rãi thu liễm khóe miệng nhếch lên: “Thú vị rất thú vị. Tôi nhịn không được muốn gặp thằng nhóc này một chút, hắn nhất định rất thú vị.”

Hắn suy tư vài giây, nói:

“Thật ra tôi cũng là một Yêu mê hoặc tuân theo pháp luật, tôi rất thưởng thức quan điểm của cậu, cũng cho rằng hợp pháp cùng tà ác không phải tiêu chuẩn cân nhắc thiện ác, lòng người mới phải.”

“Chúng ta có thể thêm bạn tốt, liên hệ nhiều một chút, nếu cậu có thể giao cho tôi tài khoản xã giao của Nguyên Thủy Thiên Tôn, tôi sẽ càng thêm vui vẻ.”

Ta chỉ sẽ mang Cẩu trưởng lão giao cho ngươi... Trương Nguyên Thanh không dám từ chối, kiên trì lấy ra điện thoại di động, thêm bạn với Ma Nhãn Thiên Vương.

Lập tức cảm thấy phân lượng điện thoại di động trở nên vô cùng nặng nề, hận không thể vứt bỏ.

Ma Nhãn Thiên Vương lặng yên đánh dấu Thái Nhất môn Viên Đình, cất điện thoại di động, xoay người rời đi, đưa lưng về phía hai người phất tay:

“Có duyên gặp lại, hi vọng lần sau cũng đừng để tôi tìm được chứng cứ giết cậu.”

“Lại đi rồi.”

Khấu Bắc Nguyệt nhún nhún vai, nói: “Kẻ này thần thần bí bí, tôi và hắn cũng không quen biết, lần trước tôi ở ngoài cửa hàng tiện lợi ăn mỳ dưa chua, hắn đột nhiên tìm tới cửa, còn nói muốn dẫn tôi về phương Bắc...”

Trương Nguyên Thanh nghe đối phương lải nhải, tỉ mỉ kể lại tình hình quen biết với Ma Nhãn Thiên Vương, bỗng nhiên ý thức được thiếu niên bề ngoài ngầu lòi này, thật ra là tên lắm lời.

Sau khi nghe xong, Trương Nguyên Thanh đánh giá: “Cậu cũng thật có dũng khí.”

Khấu Bắc Nguyệt nghe vậy, nâng cằm lên, thầm che giấu sự kiêu ngạo: “Tôi biết hắn rất mạnh, quá nửa là Yêu mê hoặc Thánh giả cảnh, nhưng tín niệm của tôi là, cường giả có thể khiến tôi sợ hãi, không thể làm tôi khuất phục.”

Trương Nguyên Thanh liếc hắn một cái: “Tôi chỉ trên việc cậu ăn mỳ dưa chua, rất có dũng khí, đề nghị cậu lại mua thuốc đi ngoài mà dùng.”

Vẻ mặt kiêu ngạo Khấu Bắc Nguyệt đọng lại ở trên mặt.

Trương Nguyên Thanh lại hỏi: “Vừa rồi bị tên kia chen ngang, tiếp tục tán gẫu đi. Sau khi cậu trở thành Yêu mê hoặc, hẳn là từng điều tra người giết chị gái cậu nhỉ. Nói chi tiết một chút.”

Trên mặt Khấu Bắc Nguyệt một lần nữa hiện lên hận ý:

“Súc sinh đó tên Xích Nguyệt An, khu Sa Khẩu chấp sự, Hỏa sư cấp 4, tôi nghe nói là Chu gia trong Sinh Mệnh Tam Gia sắp xếp ở Ngũ Hành minh, hắn vốn là người ở rể Chu gia, sau ly hôn, vào Ngũ Hành minh.”

Trương Nguyên Thanh yên lặng nghe xong, đối với chấp sự vừa rồi giao thủ đã có bước đầu hiểu biết.

Khấu Bắc Nguyệt chưa tiếp tục nói.

“Sau đó thế nào?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Cái gì sau đó?” Thiếu niên kiệt ngạo hỏi lại.

“Hắn vì sao phải giết chị cậu, nhìn từ trạng thái trước khi chết của chị cậu, rõ ràng đã bị giam cầm, ngược đãi, xâm hại. Đối với một chấp sự ở địa vị cao mà nói, không quá hợp lý, tôi nghĩ không ra lý do hắn hạ lưu. Chị cậu trước khi mất tích, rốt cuộc đã gặp cái gì, sau khi mất tích, bị giam cầm ở nơi nào? Những thứ này cậu có từng điều tra không?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

Khấu Bắc Nguyệt lắc đầu.

Trương Nguyên Thanh khó có thể tin: “Cậu trong hai năm thời gian, cũng chỉ tra ra thân phận bối cảnh của Xích Nguyệt An?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận