Linh Cảnh Hành Giả

Chương 536: Âm Thi cường đại (3)

“Xem xem gã này bảo lưu lại các năng lực nào, thạch anh lại giao cho nó thuộc tính gì?”
Lúc này, Trương Nguyên Thanh tập trung tinh lực, phân ra một phần ý niệm, dung nhập dấu ấn trong thức hải.

Ngay sau đó, hắn cảm giác mình bị “bổ ra”, hắn cảm giác được hai mình, có được hai thân thể, đồng thời, hắn xuyên qua thị giác của Âm Thi, thấy mình mặc quần soóc ống bó cùng áo thun màu trắng. Loại cảm giác này cũng không xa lạ, khi hắn nhập vào Tiểu Đậu Bỉ, cũng là như thế.

“Cái đệch, thể trạng Âm Thi so với bản thể mình còn mạnh hơn.” Sau khi làm rõ thuộc tính của Âm Thi, Trương Nguyên Thanh chấn động.

Đầu tiên là thể phách của Âm Thi, làm Yêu Mê Hoặc cấp 3, tố chất thân thể so với bản thể trước mắt còn mạnh hơn, hơn nữa Trương Nguyên Thanh từ trong thân thể này cảm nhận được một luồng ý chí chiến đấu rục rịch. Giống như hắn sinh ra chính là muốn chiến đấu, khát vọng cùng tự tin đối với chiến đấu, là thứ thân thể ban đầu của Trương Nguyên Thanh không có.

“Như là bị áp đặt thiên phú chiến đấu. Đây là trạng thái bình thường của Yêu Mê Hoặc sao?”

Tiếp theo là thuộc tính, bị động gặp máu cuồng bạo bảo tồn lại, đây cũng là kỹ năng bị động duy nhất của Yêu Mê Hoặc. Mê Hoặc cùng Đánh Dấu làm kỹ năng chủ động, đã trở về linh cảnh.

Nhưng thật sự khiến Trương Nguyên Thanh vui sướng là ba thuộc tính thạch anh giao cho:

Một, khi chiến đấu, Âm Thi có thể chủ động hấp thu lực lượng đại địa, tăng cường sức bền, không cần chủ nhân lấy thái âm lực nuôi dưỡng. Đáng nhắc tới, Âm Thi cũng là có cực hạn, không phải là động cơ vĩnh cửu, sau khi thái âm lực trong cơ thể tiêu hao hết, cần chủ nhân một lần nữa rót vào.

Hai, lực phòng ngự da thịt tăng cường.

Dù chưa đạt tới mức mình đồng da sắt, nhưng lưỡi dao, viên đạn bình thường, khó có thể tạo ra hiệu quả đối với nó.

Ba, triệu hồi giáp đá.

Thuộc tính này là kỹ năng chủ động, Âm Thi có thể mang linh lực thuộc tính Thổ trong cơ thể chứa đựng chuyển hóa thành giáp đá đao thương bất nhập, duy trì ba phút. Giáp đá lực phòng ngự rất mạnh, cho dù gặp được kẻ cùng cấp bậc, đạo cụ nghề nghiệp Yêu Mê Hoặc am hiểu phá giáp, cũng có thể ngăn cản một phút đồng hồ.

“Nếu không sử dụng đạo cụ, cảm giác Âm Thi so với bản thể mình còn mạnh hơn một chút, khó trách bọn họ nói, Thần Dạ Du có được Âm Thi cùng Thần Dạ Du trần trục là hai việc khác nhau. Khó trách đám Học Sĩ kia xếp mình hạng 11.

Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ.

Lại nhịn không được nghĩ, vị Triệu Thành Hoàng xếp thứ nhất kia, có được một Âm Thi cấp 4, chiến lực mạnh bao nhiêu?

Cho dù Âm Thi mất đi đại bộ phận kỹ năng cảnh giới Thánh Giả, nhưng chỉ cần giữ lại một hạng, bằng vào thể trạng Thánh Giả, hầu như có thể nghiền áp tuyệt đại bộ phận Siêu Phàm. Mà cái này còn chưa tính sức chiến đấu của bản thân Triệu Thành Hoàng.

Trước đó là mình quá mức tự tin, cũng may nay mình cũng có được Âm Thi, chênh lệch đã ngắn lại. Qua hai ngày nữa chính là thi đấu lôi đài, đến lúc đó mang theo Âm Thi của mình lóe sáng ra sân. Hắn tràn đầy lòng tin mang theo Âm Thi rời khỏi phòng, vào thang máy xuống lầu một.

Tiểu Viên trước quầy nghe được động tĩnh, liếc qua.

Cô dừng lại một chút ở trên thân Âm Thi sát khí dọa người, thản nhiên nói:

“Cậu tốt nhất kiếm cho hắn một cái kính râm, một cái khẩu trang. Cậu cũng không muốn đi ở trên đường bị nhân viên trị an đòi xem căn cước nhỉ.”

Trương Nguyên Thanh quay đầu nhìn Âm Thi, sờ cằm:

“Có đạo lý!”

“Đúng rồi, tôi còn chưa đặt tên cho hắn đâu. Dì Tiểu Viên, có đề nghị gì không?”

Tiểu Viên trào phúng nói; “Cứ gọi là Vong Giả số 1. Phù hợp thẩm mỹ của cậu.”

Mắt Trương Nguyên Thanh sáng lên: “Tên rất hay, cứ quyết định như vậy.”

Linh phó tên Tiểu Đậu Bỉ, Âm Thi tên Vong Giả số 1, mọi người đều có tương lai sáng sủa.

Tiểu Viên: “...”

“Dì Tiểu Viên, ngày kia chính là thi đấu lôi đài, chờ tôi đoạt giải nhất đi. Ừm, vào top 3 khẳng định không có vấn đề.” Trương Nguyên Thanh chưa nói chắc ăn quá.

Tiểu Viên nhìn hắn một cái: “Cậu có thể vào năm hạng đầu đã không tệ rồi.”

“Cược một chút?” Trương Nguyên Thanh không phục.

“Cược gì.” Tiểu Viên tiếp chiêu.

Nếu là tiểu hoàng thúc, tiền đặt cược khẳng định là hẹn hò, hôn môi, nhưng mình là người đứng đắn. Trương Nguyên Thanh nghĩ một chút, nói: “Người thua lên giường với người thắng!” Sau đó hắn liền cùng Âm Thi bị Tiểu Viên ném ra khỏi khách sạn.

“Chỉ đùa một chút thôi, thật là...” Trương Nguyên Thanh xám xịt bỏ chạy.

Hai ngày sau, sáng sớm.

Trương Nguyên Thanh ăn xong bữa sáng, rửa mặt xong, trở lại phòng, khóa trái cửa, từ trong tủ quần áo triệu ra Âm Thi Vong Giả số 1, đeo túi, đựng Loa Vua Mèo, yên lặng chờ đợi chín giờ đến.

Căn cứ tổ chức thông báo, phương thức tiến vào thi đấu lôi đài giống với vào phó bản, chỉ cần ở nhà chờ đợi tiếng linh cảnh nhắc nhở có thể. Khai mạc là chín giờ sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận