Linh Cảnh Hành Giả

Chương 576: Đạo sư cuộc đời (4)

Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy rất hiểu chuyện, am hiểu xã giao, nhưng kết giao quan hệ cùng kiếm bạn gái lại không phải cùng một chuyện, cái sau chú ý kinh nghiệm, không có kinh nghiệm chính là không có kinh nghiệm.
Giỏi quan hệ xã hội cùng cao thủ tình trường là hai khái niệm riêng.

Linh Quân: “Nhưng nói thật, tôi cũng không đề nghị cậu theo đuổi Quan Nhã, cô ấy chính là Thám Báo đó, cậu thay lòng đổi dạ, có bồ, căn bản không thể giấu được mắt lửa ngươi vàng của cô ấy. Mấu chốt là, cậu còn đánh không lại cô ấy. Lúc cảm tình tan vỡ, cậu sẽ bị bạo hành gia đình.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn: “...”

Linh Quân: “Nhưng cậu đã hỏi, tôi khẳng định phải dạy cậu. Quan Nhã xuất thân linh cảnh thế gia, tầm mắt rất cao, phàm phu tục tử cô ấy là chướng mắt. Phương diện này cậu không thành vấn đề, thanh danh Nguyên Thủy Thiên Tôn đủ.”

“Tính cách cô ấy có chút quái, nói tới lời thô tục, ngay cả tôi cũng đỏ mặt xấu hổ ăn không tiêu, nhưng cậu không thành vấn đề, điểm ấy là nhân tố quan trọng cậu thu hoạch hảo cảm của cô ấy. Theo tôi phân tích, nguyên nhân quan hệ của cậu cùng cô ấy lâm vào bình cảnh có ba điểm.”

“Một, thời gian hai người quen biết dù sao không dài, cô ấy loại cô gái gia thế này, sẽ không ở trong khoảng thời gian ngắn xác nhận quan hệ yêu đương với đàn ông.”

“Hai, vẫn là nguyên nhân thế gia, cô ấy tuy nổi loạn, nhưng biết thân phận mình, phương diện chọn rể, gia tộc khẳng định phải nhúng tay, cô ấy có thể cảm thấy bây giờ cậu còn không thích hợp gặp tộc trưởng, cho nên giữ khoảng cách với cậu.”

“Ba, các người còn thiếu một chút chất xúc tác, ví dụ như một lần tỏ tình lãng mạn, một lần nguy cơ sinh ly tử biệt, một lần loạn tính phóng túng sau khi uống say.”

“Hiểu rồi hiểu rồi.” Trương Nguyên Thanh đọc mà ngẩn ra.

Linh Quân: “Còn không? Nếu hết rồi tôi đi ăn cơm.”

Còn có nha, còn có Chỉ Sát cung chủ... Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Hết rồi, cảm tạ đại lão.”

Trương Nguyên Thanh nhấn vào avatar Linh Quân, sửa ghi chú của hắn thành: Đạo sư cuộc đời!

Biệt thự vịnh Phó gia.

Nhà ăn, Phó Thanh Dương tay cầm dao nĩa, hưởng dụng bữa tối phong phú, ánh mắt nhìn về phía Linh Quân đối diện bàn, đang cầm điện thoại di động, trên mặt đầy ý cười.

Hắn nhíu nhíu mày, thản nhiên nói:

“Có bạn gái mới? Không đúng, trong vẻ mặt của cậu mang theo thỏa mãn, mang theo đắc ý, mang theo một ít mừng thầm âm u. Bạn gái không thể khiến vẻ mặt cậu phức tạp như thế.”

Linh Quân buông điện thoại di động xuống, nói: “Có thể mang tư tưởng, học thuật của tôi phát dương quang đại, tôi đương nhiên đắc ý, đương nhiên thỏa mãn.”

Hắn xiên một miếng thịt nướng đưa vào miệng nhai nuốt, nói: “Là Nguyên Thủy Thiên Tôn gửi tin thỉnh giáo tôi một số việc.”

Phó Thanh Dương vẻ mặt lạnh nhạt: “Thỉnh giáo cậu tán gái như thế nào?”

“Không!” Vẻ mặt Linh Quân nghiêm túc: “Thỉnh giáo tôi làm anh rể cậu như thế nào.”

Ăn xong bữa tối, Trương Nguyên Thanh nằm ở trên giường lật xem bài đăng diễn đàn tổ chức, câu được câu không tìm Quan Nhã nói chuyện phiếm. Ngẫu nhiên quan tâm Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương một chút.

Trong đầu suy tư là lời của Phó Thanh Dương trước bữa cơm.

Tổng bộ nếu thật sự điều chỉnh hình thức thi đấu, vậy không chỉ là so đấu vũ lực, còn phải cân nhắc đến nhân tố hoàn cảnh, nhân tố tính cách tuyển thủ vân vân.

Mục tiêu kế tiếp rất rõ ràng, sưu tập tính cách, tư liệu tuyển thủ top 8, đối với hành vi logic của những người này làm một cái miêu tả.

“Quan Nhã cùng thập trưởng là Thám Báo, ngày mai tìm bọn họ hỗ trợ, tổng kết một phần phân tích tính cách tuyển thủ danh sách top 8.”

Sau khi hạ quyết tâm, hắn tắt điện thoại di động, rúc vào trong chăn điều hòa.

Tiếng chuông điện thoại di động vang chói tai.

Người gọi tới là Phó Thanh Dương.

“Alo, bách phu trưởng?” Trương Nguyên Thanh nhận cuộc gọi.

“Đến vịnh Phó gia một chuyến, Cẩu trưởng lão muốn gặp cậu.” Giọng Phó Thanh Dương lạnh như băng giống như sương tháng mười hai.

“Cẩu trưởng lão gặp tôi?” Trương Nguyên Thanh nghi hoặc nói: “Chuyện gì.”

Lấy thân phận địa vị trưởng lão, bình thường là sẽ không gặp ai, với lại, nếu có việc, ban ngày thi đấu lôi đài sao không nói.

“Mang cậu đi gặp Ma Nhãn Thiên Vương!” Phó Thanh Dương nói.

A? Ma Nhãn muốn gặp mình, Cẩu trưởng lão còn đồng ý? Có thể không đi không? Trương Nguyên Thanh cả kinh, hoàn toàn không ngờ được chuyện Ma Nhãn cũng đã kết thúc, mình còn có thể sinh ra dính dáng tới hắn. Tên điên kia cho hắn bóng ma tâm lý quá sâu, nói thật, Trương Nguyên Thanh không muống gặp hắn.

“Vì sao phải dẫn tôi gặp Ma Nhãn Thiên Vương? Tôi không cảm thấy mình cùng Ma Nhãn Thiên Vương có điểm chung gì khắc sâu.” Trương Nguyên Thanh biểu đạt nghi hoặc. Ma Nhãn Thiên Vương đến Tùng Hải mục đích là săn giết Chỉ Sát cung chủ, Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ là thêm vào.

Ma Nhãn không có lý do “đuổi theo không tha” đối với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận