Linh Cảnh Hành Giả

Chương 689: Không biết xấu hổ (1)

... Rạng sáng.

Quán cà phê đối diện văn phòng cảnh sát khu Khang Dương.

Trương Nguyên Thanh ngồi ở bên cạnh cái bàn tròn nhỏ, nhìn Chỉ Sát cung chủ đối diện, nói: “Cung chủ, tôi muốn mua mấy liều sinh mệnh nguyên dịch.”

Bàn tay trắng nõn của Chỉ Sát cung chủ cầm thìa bạc, nhẹ nhàng quấy, nói:

“Sinh mệnh nguyên dịch độ khó chế tạo rất lớn, tài liệu khan hiếm hơn nữa quý giá, nhiều nhất cho cậu hai liều, mỗi liều 100 ngàn.”

Sinh mệnh nguyên dịch pha loãng, ở chợ đen có thể bán được giá cao 2 đến 3 triệu, hơn nữa thường thường có tiền cũng không có chỗ bán.

Một liều 100 ngàn, cái này đã không phải giá nhảy lầu, đây là giá gian tình... Trương Nguyên Thanh lập tức nói:

“Được!”

Sau khi giao dịch đạt thành, Chỉ Sát cung chủ nhấp một ngụm cà phê, khẽ cười nói: “Ấn đường cậu biến thành màu đen, gần đây có phải vận xấu quấn thân hay không?”

Cô ấy thế mà có thể nhìn ra được? Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, liền mang chuyện mình bị Chu Dung nguyền rủa báo cho đối phương, giấu đi chuyện trai bao.

Dù sao vẫn cần thể diện.

Chỉ Sát cung chủ “Ồ” một tiếng, khóe miệng nhếch lên:

“Nữ nhân kia từ sau khi bị Ma Quân dạy dỗ, tâm lý liền vặn vẹo, đặc biệt căm hận Thần Dạ Du, khó trách cô ta không phải nguyền rủa giết cậu, mà là tước phúc, nghĩ hẳn ngày kia, cô ta sẽ liên hệ cậu, lấy nguyền rủa uy hiếp, lấy sắc đẹp dụ hoặc, dạy dỗ cậu thành trai bao nghe lời, chậc chậc...”

Cô không cần nhắc cái này.. . Trương Nguyên Thanh miễn cưỡng mỉm cười. Cô ta không có cơ hội này nữa, cậu em vợ của tôi đã ra mặt rồi.

Phúc tỉnh, Việt thành.

Đương đại gia chủ Chu gia, là một vị mỹ nam tử phong độ phơi phới, tuổi ngoài bốn mươi, mắt phượng, mày rậm, môi mỏng, một vòng râu quai nón bên miệng thể hiện ra ý nhị của người đàn ông trưởng thành.

Loại ông chú cấp bậc này, ở quán ăn đêm đi một vòng, có thể câu được một đám cô nương trẻ tuổi xinh đẹp.

Trong phòng nghị sự ánh đèn sáng tỏ, không khí ngưng trọng.

Chu Dương Thu nâng chén trà, nhẹ nhàng thổi nước trà nóng bỏng, nhấp một ngụm, nhìn về phía một người một chó đối diện bàn.

Người là đàn ông, chó là Teddy.

Người đàn ông dáng người khôi ngô, tóc húi cua, ánh mắt sắc bén như đao kiếm, khuôn mặt nghiêm túc, không thích nói cười.

Vị này ID linh cảnh là “Đại Đường Quân Thần”, Ngũ Hành minh phân bộ Phúc tỉnh, một trong bốn đại trưởng lão, thuộc Bạch Hổ binh chúng.

Teddy là Cẩu trưởng lão phân bộ Tùng Hải, thuộc Bách Hoa hội.

Trừ hai người một chó, phòng nghị sự còn có một người, chính là Chu Dung đầy đặn như mẫu đơn.

Quân Thần, không, Đại Đường Quân Thần tóc húi cua đầu ngón tay vuốt ve hai chiếc lá trong suốt như ruby, mà Cẩu trưởng lão thì cúi đầu ngửi hũ giã thuốc trước mặt.

Đại Đường Quân Thần trầm giọng nói:

“Tất cả ở đây rồi?”

Tiếng hắn giống như ẩn chứa ma lực làm người ta phục tùng. Chu Dung nghiến hàm răng trắng, không tình nguyện gật đầu.

Đại Đường Quân Thần nhìn về phía Cẩu trưởng lão, người sau khẽ gật đầu.

Trong khẩu cung Thanh Tùng Tử khai ra, lá cây máu Nguyên Thủy Thiên Tôn ngưng tụ thành tổng cộng ba cái, Chu Dung đã dùng một cái, còn thừa hai cái, số lượng khớp.

Đại Đường Quân Thần hỏi tiếp: “Ngươi nguyền rủa Nguyên Thủy Thiên Tôn mục đích là gì.”

Nghe vậy, dưới ánh đèn sáng ngời, khuôn mặt quyến rũ của Chu Dung hiện lên một tia khát vọng bệnh trạng:

“Dạy dỗ hắn, làm bẩn hắn, để hắn trầm luân ở trong vực sâu dục vọng, đồ chơi, vĩnh viễn phục tùng ta.”

Nhìn Chu Dung càng nói càng hưng phấn, vẻ mặt đầy bệnh trạng, Cẩu trưởng lão và Đại Đường Quân Thần không khỏi trầm mặc.

Tâm thái của người phụ nữ này đã hoàn toàn vặn vẹo... Cẩu trưởng lão khẽ lắc đầu. Trước khi đến, hắn từ trong miệng Đại Đường Quân Thần biết được một ít chuyện hóng hớt bí ẩn.

Vị thiên kim này của Chu gia, tác phong tuy điêu ngoa ương ngạnh, nhưng cũng không đến mức thanh danh hỗn độn như bây giờ, thẳng đến mấy năm trước, cô gọi bạn kéo bè vây giết Ma Quân, kết quả một đi không trở lại.

Một tháng sau, cô một mình quay về Chu gia, từ đó về sau tính tình thay đổi hẳn, phong cách làm việc càng ngày càng phóng đãng, bắt đầu nuôi trai bao.

Về sau dứt khoát ly hôn với chồng là Xích Nguyệt An.

Trong một tháng đó, Chu Dung đã gặp phải cái gì, chỉ cần ai hiểu biết phong cách Ma Quân, không khó đoán được.

Khuôn mặt nghiêm túc của Đại Đường Quân Thần lộ ra vẻ mặt giận dữ, nói:

“Ngũ Hành minh có phải quá mức hữu hảo đối với linh cảnh thế gia các ngươi hay không, bắt đầu từ khi nào, làm các ngươi cảm thấy, hạt giống Ngũ Hành minh ta trọng điểm bồi dưỡng, là có thể tùy ý bóp chết?”

Thân là trưởng lão Bạch Hổ binh chúng, sự phẫn nộ trong lòng hắn là có thể đoán được.

Chu Dung bình sứt không sợ mẻ, cười như điên.

Cô ta không bận tâm!

Cẩu trưởng lão thu hồi hũ giã thuốc, trầm giọng nói:

“Đừng nói lời thừa với cô ta, hỏi chuyện Đồng Tước lâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận