Linh Cảnh Hành Giả

Chương 709: Biến hóa bất ngờ (4)

Hắn vừa chơi trò chơi, vừa bấm thời gian, qua thật lâu thật lâu, cảm giác canh một cũng sắp đến.

Lúc này, dưới trạng thái khẩn trương, đầu óc sinh động cao độ, Trương Nguyên Thanh bỗng nghĩ đến một chỗ khó hiểu.

Đó chính là loa Miêu Vương đưa ra nhắc nhở “ba người”, cùng đứa bé ma không lâu trước đó nói “lại là ba người” .

Quy tắc số người này, khẳng định là Ma Quân tổng kết ra, nhưng nơi này có vấn đề, dưới tình huống không rõ quy tắc, số người tự nhiên càng nhiều càng tốt, nếu mình là Ma Quân, mình khẳng định sẽ tìm một đám thôn dân chơi trò chơi.

Mà không phải chính xác đến ba người.

Nhưng vừa rồi búp bê ma nói “lại là ba người”, nếu nó chỉ là lần đó của Ma Quân, như vậy vấn đề đến rồi, Ma Quân là như thế nào phỏng đoán ra số người đạt tới ba búp bê ma sẽ bị chèn ép ra bên ngoài?

Đáp án duy nhất là, Ma Quân sau khi thử lỗi tổng kết ra quy luật.

Lúc trước Ma Quân tìm một đám thôn dân, kết quả phát hiện nhiều người không có ý nghĩa, thôn dân bị búp bê ma lần lượt cắt lưỡi hoặc giết chết, thẳng đến lúc còn lại ba người, búp bê ma mới dừng lại?

Tựa như cũng không đúng, thôn dân nào có tính kỷ luật như vậy, chết một người, chỉ sợ đã tỏa ra mà chạy, hơn nữa Ma Quân sau khi phát hiện chơi trò chơi vẫn như cũ chết người, còn có thể tiếp tục kêu gọi thôn dân chơi trò chơi sao.

Khẳng định là búp bê ma chơi cứng nha, bởi vì hắn không thể cam đoan, búp bê ma kế tiếp nhập vào có phải mình hay không.

Cho nên Ma Quân rốt cuộc là như thế nào tổng kết ra quy luật này.

Lập tức sẽ tới canh một, đuổi búp bê ma đi trước rồi lại nghĩ những thứ này.

Hắn vừa nghĩ như vậy, liền thấy ông lão bên cạnh bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt đau đớn, lẩm bẩm:

“Tôi nhớ ra rồi, tôi nhớ ra rồi, thời điểm canh bốn...”

Lúc này, Trương Nguyên Thanh mới phát hiện, trên người ông lão thế mà lại toát ra âm khí nồng đậm, làn da lão cũng từ màu da bình thường, chuyển thành xanh đen.

Âm khí xung quanh quá đậm, che đi khí tức Âm Thi ông lão tản mát ra.

Lão là Âm Thi? Cái này sao có khả năng? Con ngươi Trương Nguyên Thanh hơi co lại, thân là Thần Dạ Du, hắn có thể rất rõ ràng quan sát được, thân thể ông lão chịu âm khí tẩm bổ, đang từng chút một chuyển biến hướng Âm Thi.

Ngón tay ông lão đâm ra vuốt sắc, tròng mắt nổi tơ máu, lẩm bẩm: “Thời điểm canh bốn, người cả thôn đều chết.”

Người toàn thôn đều đã chết! Nghe được câu này, trong lòng Trương Nguyên Thanh phát lạnh, da đầu hơi phát tê.

Phó bản này không có người bình thường, thôn dân sớm đã chết, bọn họ ở ban ngày giữ lại hình thể nhân loại, đến ban đêm, chịu âm khí tẩm bổ, sẽ chuyển thành Âm Thi?

Móa, mình đã cảm thấy kỳ quái, phó bản này sao nhiều người sống như vậy, phó bản cấp A âm vật ôn hòa như vậy, thì ra một người sống cũng chẳng có.

Bỗng nhiên, hắn đã biết Ma Quân thử lỗi như thế nào rồi.

Ma Quân triệu tập một đám thôn dân chơi trò chơi, kết quả bọn họ đều ở ban đêm hóa thành Âm Thi, trò chơi thất bại, nhưng Ma Quân chưa lập tức tử vong, có lẽ hắn vừa lúc có hai Âm Thi, hoặc là có thủ đoạn khác. Tóm lại, hắn tổng kết ra quy luật, phát hiện chỉ cần thỏa mãn ba người chơi trò chơi, thì có thể tránh đi quy tắc giết người của búp bê ma.

Lúc này, lý trí trong mắt ông lão hoàn toàn biến mất, biến thành âm vật khát máu, lao về phía Trương Nguyên Thanh bên cạnh.

Rầm! Người Chết Số 1 từ bên cạnh chặn lại, cú húc thế lớn lực trầm đánh bay ông lão. Trò chơi bị ép kết thúc.

“Hì hì, ta cũng muốn chơi trò chơi !”

Giọng nói non nớt thanh thúy vang lên ở phía sau Trương Nguyên Thanh.

Một hơi thở chí âm chí hàn dán lên sau lưng hắn, một giây sau, cổ Trương Nguyên Thanh “rắc” một tiếng, đầu bị vặn đến phía sau.

“Rắc rắc...”

Hai chân, hai tay hắn đồng bộ vặn đến phía sau, các khớp xương vặn vẹo, giống như một con rối gỗ ghép lung tung.

Lúc này Trương Nguyên Thanh đang như kẻ đáng thương bị quỷ nhập trong phim kinh dị, bị lệ quỷ nhập vào, kết cấu thân thể xuất hiện vặn vẹo phản nhân loại, nhìn ghê người.

Đầu hắn vặn về phía sau, tròng mắt hạ xuống, có thể thấy xương bả vai.

Các khớp tay chân cũng bị vặn 180 độ, trừ giữ được phần thân không thay đổi, tứ chi hắn toàn bộ đều ngược.

Trừ Mộc Yêu cùng Thủy Quỷ, đổi thành nghề nghiệp khác, gặp loại thương thế khoa trương này, chỉ sợ đã muốn mất mạng ngay lập tức.

Sinh mệnh lực năng lực cùng tự lành mạnh mẽ của Thần Dạ Du, khiến hắn chưa ngay lập tức chết đi.

“Hì hì, chơi vui quá, chơi vui quá...”

Trong thân thể Trương Nguyên Thanh truyền đến giọng nói thanh thúy của trẻ con.

Một giây sau, thân trên Trương Nguyên Thanh chậm rãi ngửa ra sau, hai chân thẳng tắp gót chân bất động, lưng từng chút một gấp khúc, như một cây cung kéo căng.

Xương sườn hắn nổi lên từng chiếc, xương sống của hắn phát ra tiếng rên rỉ sắp gãy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận