Linh Cảnh Hành Giả

Chương 992: Thần tướng ác liệt (4)

Tình Điên Đại Thánh môi run run, cái tay cầm lấy góc chăn cũng hơi phát run, khi thì dùng sức, khi thì buông ra, cuối cùng, vẫn từng chút một xốc chăn lên.
Hắn rất nhanh đã dừng lại, biết nguyên nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn ngăn cản mình.

“Ai làm?”

Trong mắt Tình Điên Đại Thánh hiện lên một vệt bi thương.

“Binh Chủ giáo, Sắc Dục thần tướng.” Trương Nguyên Thanh nói.

“Sắc Dục...” Tình Điên Đại Thánh thấp giọng lẩm bẩm, một hồi lâu sau, hắn nói:

“Lệ Chi tôi đưa đi, đa tạ!”

Hắn dùng tấm chăn mỏng cuốn lại thi thể Lệ Chi, bế ngang lên, lặng lẽ rời khỏi.

Vịnh Phó gia, phòng hội nghị lầu hai.

Phó Thanh Dương ngồi ở vị trí đầu bàn hội nghị dài, nghe Lý Đông Trạch báo cáo.

“Người kinh doanh quán bar Cuồng Tình là một người thường, hắn chịu Ma Nhãn Thiên Vương mê hoặc, tặng cho Ma Nhãn quyền sử dụng quán bar, Ma Nhãn coi quán bar là chỗ Binh Chủ giáo mở chợ đen.”

“Lợi nhuận mỗi đêm của quán bar, Ma Nhãn đều phái người chuyển giao cho người kinh doanh, thẳng đến lúc Sắc Dục thần tướng tiếp quản quán bar, mới dừng lại loại hành vi này.”

“Chúng ta chưa ở trong quán bar tìm được máy pos, mã gửi tiền vân vân các thủ đoạn thanh toán, đám nghề nghiệp tà ác hẳn là giao dịch tiền mặt. Vân tay trái lại thu gom được không ít, trước mắt đang đối chiếu kho vân tay.”

“Văn phòng cảnh sát bên kia, sắp xếp ba mươi hai cô gái được giải cứu kiểm tra sức khoẻ, đáng tiếc, chưa ở trong cơ thể các cô ấy tìm được DNA của Sắc Dục thần tướng, hẳn là bị xử lý trước rồi.”

“Những cô gái này trước mắt được sắp xếp ở một khách sạn ngoài văn phòng cảnh sát khu Khang Dương, chờ đợi nhạc sĩ cảnh giới Thánh Giả thôi miên, tạm thời chưa thông báo người nhà họ.”

Chờ Lý Đông Trạch báo cáo xong, Phó Thanh Dương khẽ gật đầu, nhìn quét các đội trưởng trước bàn hội nghị, nói:

“Sắc Dục thần tướng háo sắc thành tánh, nhịn được nhất thời, không nhịn được một đời. Chỉ cần hắn còn ở Tùng Hải, sớm hay muộn sẽ tiếp tục gây án. Kế tiếp, bảo văn phòng cảnh sát các khu lưu ý sự kiện mất tích, vừa có phát hiện, lập tức báo cáo lên, tôi tự mình chú ý.”

Lùng bắt nghề nghiệp tà ác cảnh giới Thánh Giả, là nhiệm vụ trường kỳ, trong ngắn hạn rất khó có tiến triển.

Đám người Bạch Long đều gật đầu.

Phó Thanh Dương lại nói: “Thanh Đằng, Bạch Long, Quan Nhã, mấy người sắp tới đừng một mình ra ngoài, ra vào tốt nhất có đồng nghiệp đi theo. Lát nữa tôi sẽ ở diễn đàn tuyên bố thông báo, khuyên bảo toàn bộ nữ đồng nghiệp Tùng Hải.”

Sắc mặt ba người đẹp đều có chút khó coi, nghĩ đến những người bị hại bị nuôi nhốt kia, trong lòng lạnh toát ghê tởm một phen.

So sánh với kẻ địch giết người như ma, hành vi của Sắc Dục thần tướng, càng làm các cô ghê tởm hơn.

Ngày hôm sau, tám rưỡi tối.

Trong ti vi, kênh Tùng Hải đang chiếu một tin tức:

“Gần đây, văn phòng cảnh sát đã đánh sập một nhóm tội phạm chuyên môn tổ chức phụ nữ bán dâm cực kỳ càn rỡ, giải cứu ba mươi hai cô gái bị hại. Tổ chức này vẫn có không ít cá lọt lưới ẩn núp ở Tùng Hải, xin quảng đại nữ giới cảnh giác người xa lạ đến gần, cũng xin quảng đại thị dân cảnh giác, nếu có ai mất liên lạc vượt qua 24 tiếng, mời lập tức báo cáo cho văn phòng cảnh sát.”

Giang Ngọc Nhị ngồi xổm trên sô pha, ôm đầu gối, chán ghét “Y !” một tiếng:

“Thực ghê tởm!

“Mẹ, con hôm nay bắt đầu không đi làm nữa, con sợ.”

Bà ngoại nói:

“Con chính là muốn lười thì có. Chẳng qua, Tùng Hải trị an càng ngày càng kém, đầu tiên là bệnh viện Bình Thái khủng bố tập kích, sau đó là vụ án tàn sát của công ty tài chính, bây giờ lại toát ra cái gì bức bách bán dâm.”

“Như vậy đi, về sau đi làm tan làm, để Nguyên Quân đưa đón con.” Bà ngoại rất bất mãn đối với này thế đạo.

“Con không cần, con muốn Nguyên Tử đưa con.” Dì trẻ nghiêng người, tựa đầu vào bả vai cháu trai.

Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng đẩy dì trẻ ra, “Cháu trở về phòng.”

Dì trẻ nhìn bóng lưng hắn, mờ mịt nói:

“Mẹ, Nguyên Tử bị Quan Nhã kia bắt mất rồi?”

“Nói hươu nói vượn!” Bà ngoại tạo thế muốn đánh.

Trong phòng ngủ, Trương Nguyên Thanh nằm ở trên giường, nhìn trần nhà.

Sắp tới mà nói, hắn thật ra không lo lắng Sắc Dục thần tướng lại gây chuyện, đối phương khẳng định sẽ lựa chọn hạ thấp, tránh đầu sóng ngọn gió, cho dù lên cơn nghiện, cũng sẽ tìm thợ vắt sữa chuyên nghiệp giải quyết.

Nhưng thời gian dài, khẳng định tro tàn lại cháy.

“Sắc Dục thần tướng vừa tới Tùng Hải không lâu, đã hại nhiều cô gái vô tội như vậy, hắn bình thường hoạt động ở phương Bắc, có thể nghĩ mà biết, có bao nhiêu người đã gặp độc thủ của hắn. Quá ác liệt rồi, kẻ này quá ác liệt rồi.”

“Phải nghĩ cách diệt trừ Sắc Dục thần tướng, hi vọng hắn còn chưa rời khỏi Tùng Hải. Đúng rồi, Tiểu Viên thường xuyên tham gia chợ đen Binh Chủ giáo tổ chức, không biết cô ấy có manh mối hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận