Long Phù

Chương 145: Trường thành sừng sững (1)

Chương 145: Trường thành sừng sững (1)
- Đa tạ nhắc nhở.
Cổ Trần Sa biết lần này Lâu Bái Nguyệt là có hảo ý:
- Nhưng ta đã viết tấu chương tỏ rõ chuyện này, cũng không phải bởi vì Ngọc Hàn Lộ, mà bởi vì lão Đại luyện thành ma công, bách tính của Bảo Ngọc Quốc vô tội, nếu có thể miễn đi đao binh, chưa chắc đã không phải một việc công đức.
- Tuy lúc này ngươi làm có chút thiếu thỏa đáng, nhưng cũng là một mảnh hảo tâm, vì triều đình suy xét. Chủ yếu nhất là không nhận Bích Huyết Quỳnh Ngọc Đan của Ngọc Hàn Lộ, bằng không sẽ bị nắm cán, đến lúc đó lão Đại, lão Thập lợi dụng Ngự Sử kết tội ngươi thu hối lộ, biện hộ thay cho địch quốc, có tội danh thông đồng với địch, vậy thì không dễ làm rồi. Ngươi cũng biết hôm qua Ngọc Hàn Lộ ở trước mặt lão Thập khen ngươi đạo đức tốt, bí mật nói tất cả. Nữ nhân này tâm cơ khá sâu, phải chú ý với nàng, mặt khác Long Kiếm Đảo Long Vũ Vân cũng quy thuận ngươi.
Tựa hồ Lâu Bái Nguyệt biết tất cả bí mật của hắn:
- Hiện tại trong phủ của ngươi ở kinh thành, toàn bộ là người của nàng, này phải cẩn thận, nếu không có nhân thủ tin cậy, ta có thể tặng ngươi mấy tử sĩ.
- Tình báo của những người này thật là không chỗ không có.
Cổ Trần Sa cũng không thấy hiếm lạ, mật thám của các hoàng tử rất nhiều, muốn giấu diếm bọn hắn là rất khó khăn.
- May mà bí mật lớn nhất của ta bọn hắn còn không biết, ví dụ như Nghĩa Minh, còn có Nhật Nguyệt Tế Đàn.
Hắn đương nhiên sẽ không nói thẳng với Lâu Bái Nguyệt, cũng không dám nhận người của Lâu Bái Nguyệt.
- Tự ta sẽ bồi dưỡng nhân thủ, từ từ sẽ đến thôi.
- Ta biết ngươi có Hổ Lang Đan, bồi dưỡng cao thủ rất nhanh, không biết bây giờ ngươi còn dư lại bao nhiêu viên?
Lâu Bái Nguyệt chân chính muốn hỏi là cái này.
- Chẳng lẽ ngươi muốn?
Cổ Trần Sa nơi nào còn nghe không hiểu ý ở ngoài lời:
- Trên tay ta còn mấy chục viên, không biết ngươi muốn lấy cái gì đổi?
- Lại có mấy chục viên?
Thần sắc của Lâu Bái Nguyệt vui vẻ:
- Nếu ta muốn toàn bộ, ngươi cũng sẽ không chịu cho ra, như vậy đi, ta cần hai mươi viên, vẫn lấy Thiên Lộ trao đổi, như thế nào?
- Thiên Lộ thì ta không cần.
Hiện tại Cổ Trần Sa có gần bảy trăm giọt Thiên Lộ, tạm thời còn không thiếu, sau này chinh chiến Man tộc, giết chóc là tất nhiên, Thiên Lộ sẽ càng nhiều.
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Lâu Bái Nguyệt cau mày:
- Thiên Lộ là chí bảo, vô luận cái gì cũng có thể dùng đến, nhất là ngươi, không chỉ có thể hoàn toàn đền bù hao tổn trước đây, đặt vững đạo cơ, bước vào Đạo cảnh càng thêm dễ dàng.
- Quên đi, hiện tại ta không thiếu cái gì, ngươi đã muốn, đưa cho ngươi là được.
Cổ Trần Sa từ trong bọc quần áo lấy ra hồ lô:
- Trong này có hai mươi viên, tặng cho ngươi.
- Thật?
Lâu Bái Nguyệt kém chút kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn tính sai, nàng không nghĩ tới Cổ Trần Sa rộng lượng như vậy, Hổ Lang Đan tăng cường lực lượng chỉ là phụ, trọng yếu nhất là để người ta có tính cách kiên trì và uy nghiêm, đây là bất kỳ Luyện Đan Sư nào cũng không thể làm được, rất nhiều linh đan có thể để người từ không biết võ công đề thăng tới Đại Sư, nhưng tính cách không có loại nội hàm này, thì vẫn là phế vật như cũ.
Ở đại thế gia, đệ tử không thiếu đan dược, lại khuyết thiếu lang tính hổ tính.
- Ta có từng nói láo sao?
Cổ Trần Sa nở nụ cười:
- Phụ hoàng để cho ngươi ta chân thành hợp tác, việc cấp bách chính là đánh chết Man tộc, giúp biên quan tiêu trừ tai hoạ ngầm, phá huỷ miếu thờ của Tà Thần, để Tà Thần mất đi tín ngưỡng. Ngươi cần Hổ Lang Đan, ta tự nhiên sẽ cho.
- Tốt, ta sẽ thu, hi vọng ngươi không đau lòng.
Lâu Bái Nguyệt nhận lấy hồ lô Hổ Lang Đan.
Cổ Trần Sa sao sẽ đau lòng, Man Hoang Chi Địa có vô số hổ lang hung ác thành quần kết đội ăn thịt người, đến lúc đó lại có thể hiến tế thu được Hổ Lang Đan, chỉ hai mươi viên đáng là gì.
Hơn nữa hắn biết tính cách của Lâu Bái Nguyệt cao ngạo, tuyệt đối sẽ không lấy chùa.
- Nếu quận chúa không có chuyện gì, thì ta về đơn vị trước.
Cổ Trần Sa chắp tay, vốn dựa theo lễ tiết, thân phận của hắn cao quý hơn Lâu Bái Nguyệt một chút, bất quá Lâu Bái Nguyệt tạm thời chấp chưởng lệnh bài Như Trẫm Giá Lâm, thân phận rất cao, ngay cả hoàng tử cũng phải cẩn thận.
- Đa tạ biếu tặng.
Lâu Bái Nguyệt không chút tỏ vẻ.
Cổ Trần Sa cũng không thèm để ý, trở lại đội ngũ của mình.
- Quận chúa, ngài lại thu Hổ Lang Đan của hắn?
Diệu Hương mặc Giác Giao Khải nhẹ giọng nói nhỏ:
- Hổ Lang Đan căn bản không người có thể luyện chế, là vật viễn cổ, mười vạn nguyên cũng khó có thể mua, thế gia hào môn muốn, hơn trăm ngàn nguyên cũng xào được.
- Hắn có chút tiểu tâm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận