Long Phù

Chương 1808: Nam nữ (1)

Chương 1808: Nam nữ (1)
- Ha ha ha ha...
Long Tường Thiên cười hả hê:
- Không ngờ rằng lúc này mà Cổ Trần Sa ngươi còn muốn thúc giục châm ngòi ly gián, ta và Liễu Muội là một thể với nhau, cũng không thể tách rời được, trong tương lai cũng giống như Thiên Đế và Thiên Hậu vậy, thống trị thế giới, trong quá khứ và cả tương lai, ngươi chỉ là bàn đạp của ta mà thôi.
- Lại còn kiêu ngạo nữa sao?
Cổ Trần Sa nghe thấy điều này thì không nhịn được mà bật cười, trong mắt hắn, mặc dù Long Tường Thiên và nữ nhân tên Liễu Muội này đã đạt được bản nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ, còn có bản nguyên của Cổ Thiên Sa nữa, thậm chí cả Thiên Giới Nhật Nguyệt, thì Cổ Trần Sa cũng không thèm đặt trong lòng, Bây giờ hắn thực sự không rảnh để ra tay đối phó với hai người này, đương nhiên hai người này cũng rất kiêng kỵ Cổ Trần Sa, tuyệt đối không dám chủ động tấn công.
- Cổ Trần Sa, lần này bọn ta đã có được những thứ mà bọn ta muốn, vì vậy bọn ta sẽ rời đi, đợi bọn ta luyện hóa được bản nguyên thì sẽ lại xuất hiện một lần nữa, đó sẽ là ngày chết của ngươi.
Long Tường Thiên di chuyển cơ thể của mình, kết hợp với Liễu Muội rồi biến thành một luồng Nhật Nguyệt Minh Quang, Minh Quang tụ lại với nhau và xen kẽ vào nhau, thoáng chốc đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, lén lút chạy đi dưới ánh mắt coi thường của Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa cũng không đuổi theo hai người này.
Hắn vẫn sợ Thiên Đế ra tay.
Hơn nữa hai người họ sớm muộn gì cũng sẽ tàn sát lẫn nhau, đến lúc đó sẽ ngưng tụ bản nguyên và biến thành một sự tồn tại cường đại hơn, lúc đó chính là ngày thu hoạch.
Chỉ e rằng bây giờ Thiên Đế đang âm thầm giúp đỡ hai người họ, cũng không phải là có lòng tốt gì, mà là nuôi cho béo sau lại nuốt chửng và giết chết mà thôi.
- Cổ Huyền Sa, vốn dĩ ngươi đã có Thái Tử Đại Vị, không làm gì trong cung cũng có thể an nhàn hưởng phúc, nhưng ngươi cứ muốn tự mình tìm đường chết, chống lại triều đình và thiên hạ ở khắp nơi, làm đến tình cảnh như thế này thì cũng vừa hay, ta sẽ hủy bỏ tất cả tu vi của ngươi, biến ngươi thành người thường.
Cổ Trần Sa quay đầu nhìn Thái Tử Cổ Huyền Sa và Cổ Thiên Sa đã biến thành người thường kia mà thở dài lắc đầu.
Lúc này, Cổ Thiên Sa dường như đã mất đi tất cả ý chí và tham vọng, lão ta đã trở thành một người bình thường. Trong lòng lão ta rất căm hận Cổ Huyền Sa, hận Cổ Trần Sa và tất cả mọi người.
Nhưng bây giờ lão ta đang rất hoảng sợ, dường như lão ta đã mất hết hy vọng rồi:
- Cổ Trần Sa, lần này ta biến thành một người bình thường thì cũng thôi đi, dù thế nào đi nữa, ta cũng sẽ sống sót thật tốt trong nhân gian, đi hết quãng đời còn lại của ta.
Nhưng Thái Tử Cổ Huyền Sa lại biểu hiện kịch liệt hơn Cổ Thiên Sa rất nhiều, hắn ta gần như gầm lên:
- Cổ Trần Sa, ngươi dám, ta là Thái Tử, chính là Thái Tử do chính phụ thân sắc phong, ngươi dám biến ta thành người thường sao! Ngươi nói ta cứ ngoan ngoãn đi làm Thái Tử thì ta sẽ không gặp tai họa, vậy lúc Cổ Thiên Sa ép bức bắt ta quỳ xuống, sao ngươi không tới cứu ta Từ trước đến nay, ngay cả Diệt Thần dưới trướng Tam Đại Thiên Tôn cũng đến ép bức ta, lúc đó ngươi đi đâu rồi? Thái Tử là cái gì? Thái Tử là người nắm giữ thiên hạ, nếu Hoàng Đế không có mặt thì Thái Tử sẽ trở thành người nắm giữ non sông đất nước, nhưng ta thì sao? Ta bị giam cầm cả một ngày, bên này cũng có thể chà đạp lên đầu ta, bên kia cũng có thể xúc phạm ta, mà ngươi là một cận thần, thế mà ngươi lại còn muốn cưỡi lên đầu của ta sao? Nói theo phép tắc lễ nghĩa thì ngươi chính là một tên giặc loạn thần! Cổ Trần Sa, ngươi đừng có nói còn hay hơn hát. Bây giờ ta đã mất hết tất cả cả, ngươi muốn giết ta thì giết đi. Ta không sợ chết, cũng không sợ biến mất vĩnh viễn, còn có, Cổ Thiên Sa, đồ hèn nhát, ngươi tốt xấu gì cũng là sự tồn tại được sinh ra từ sự vướng mắc giữa Thiên Đạo và phụ hoàng, thế mà lúc này lại tình nguyện làm một người bình thường.
- Huynh đệ hai người các ngươi tương tàn lẫn nhau, ta muốn luyện hóa ngươi, ngươi cũng muốn luyện hóa ta, ta khiến các ngươi đều trở thành người thường, thực tế chỉ muốn tốt cho các ngươi thôi.
Cổ Trần Sa chỉ tay.
Đột nhiên, toàn bộ nguyên khí trong cơ thể Thái Tử Cổ Huyền Sa đều bị tước đoạt đi mất, sau đó, tư chất và các thần thông siêu phàm khác cũng dần suy thoái dữ dội, phát triển mạnh mẽ, trong nháy mắt, hắn ta biến thành một người bình thường giống với Cổ Thiên Sa.
Sau đó, Cổ Trần Sa vung tay áo lên.
Hai người họ chỉ có cảm giác lâng lâng, sau đó rơi vào bên trong Thần Châu Đại Lục, tiến vào một tiểu viện, lập tức bọn họ nhìn thấy rất nhiều người quen thuộc, như Pháp Vô Tiên, Sở Phong, thậm chí còn có cả Tiên Chủ.
Những người này đều ở bên phe chống lại triều đình, phản lại Cổ Trần Sa, đáng lẽ bọn họ phải bị xóa sổ, tru di cửu tộc, nhưng Cổ Trần Sa tốt bụng, chỉ phế bỏ quyền lực của bọn họ và biến họ thành người thường mà thôi, thậm chí còn để bọn họ có cơ hội tu luyện, làm lại từ đầu. Từ khi Cổ Trần Sa có được Đại Thần Thông, căn bản hắn không thể giết người, theo ý kiến của hắn, giết người là một hành động tầm thường, chinh phục được lòng người mới là chuyện mà hắn muốn làm.
Mỗi người đều là báu vật vô cùng quý giá. Khi những người này tụ hợp lại sẽ có thể tạo ra Tế Tự Chi Lực, trong lòng con người có thể đề luyện ra vật chất vượt qua cả Thiên Đạo, nếu Cổ Trần Sa trấn áp bằng cách giết chóc thì cơ bản nó chẳng khác gì là lãng phí cả.
- Cổ Thiên Sa, Cổ Huyền Sa, các ngươi cũng bị xóa bỏ lực lượng rồi sao?
Sắc mặt của Tấn Môn Thiên Vương Sở Phong vô cùng khó coi. Mặc dù hắn ta đã trở thành người thường, nhưng dù sao thì hắn ta cũng đã từng là Thiên Vương, ít nhiều gì cũng sẽ có mạng lưới tin tức bí mật. Hắn ta biết Cổ Thiên Sa hung tàn đến mức độ nào. sau khi Cổ Huyền Sa giành lấy được Hệ Thống và chiến hạm mà văn minh tiền sử Thượng Cổ còn sót lại thì cũng đã trở thành một Bá Chủ. Nhưng bây giờ, bọn họ lại trở thành người bình thường, nghĩa là Cổ Trần Sa đã thu được tất cả của cải và bản nguyên của bọn họ rồi.
Cổ Huyền Sa tức giận nói:
- Cổ Trần Sa cũng không hề lấy được bản nguyên của chúng ta và bản nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ, mà là bị Long Tường Thiên và một nữ nhân cướp đi mất, Cổ Trần Sa chỉ lấy được chiến hạm và Hệ Thống còn sót lại ở nền văn minh tiền sử thôi.
- Vậy cũng đã cực kỳ kinh khủng rồi.
Tấn Môn Thiên Vương Sở Phong cau mày nói:
- Nếu hắn luyện hóa được chiến hạm và Hệ Thống này, e rằng sẽ có một biến số rất lớn xảy ra. Đến lúc đó, đàn áp Thần Châu và Tứ Hoang, luyện hóa toàn bộ những thứ xong, ta e rằng ngay cả Thiên Đế cũng không thể làm gì được hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận