Long Phù

Chương 1899: Nuốt gọn trong một miếng (1)

Chương 1899: Nuốt gọn trong một miếng (1)
Cổ Trần Sa gây chiến vì hắn muốn xem phẩm chất giữa Nhân Gian Giới và Thiên Đế.
Về phần Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên trước mặt đối với hắn mà nói cũng chẳng thể nào coi như một đại địch, chẳng qua đó chỉ là một phiền toái nhỏ mà thôi. Phiền toái thì có thể giải quyết nhưng đại địch thì lại khó đoán thắng hay bại.
Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên chỉ là một phiền phức nhỏ nhưng Thiên Đế lại là một phiền toái lớn.
Sau này, cái thứ đáng sợ do Cổ Đạp Tiên và Thiên Đạo sinh ra mới là đại địch chân chính.
Tuy nhiên những phiền toái cũng cần được giải quyết hết, vì nếu như không giải quyết hết những phiền toái nhỏ và phiền toái lớn trước mắt thì sau khi thứ đáng sợ kia xuất hiện, có lẽ Cổ Trần Sa sẽ rơi vào thế bị động, cuối cùng việc bị lạc bại thân vong cũng không phải không thể xảy ra.
Hắn đang thôi động Vô Long Tâm Pháp của mình, trong chớp mắt thì tất cả năng lượng đều được hội tụ lại khiến toàn bộ sinh linh trong Nhân Gian Giới đều cảm nhận được Vô Long Tâm Pháp tiến nhập vào sâu trong tâm hồn, gieo trồng xuống một hạt giống trong lòng bọn họ.
Sớm hay muộn thì những hạt giống đó cũng nảy mầm mọc rễ.
- Rõ ràng là hắn không hề coi ta như một chuyện quan trọng.
Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên giận đến tím mặt và ngay sau đó hắn ta liền ra tay với Cổ Trần Sa, phần lớn năng lượng của hắn ta đều dùng để áp chế Nhân Gian Giới nên chỉ có một chút ít sức mạnh để hắn ta thôi động lên, hắn ta biết Cổ Trần Sa khinh thường hắn ta nên trong lòng bắt đầu nảy ra sát ý không thể kiềm chế.
Giết!
Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên không chút nghĩ ngợi, sau lưng hắn ta lại hiện lên Vĩnh Triều và Thiên Đình.
- Cổ Trần Sa kia, ta nhất định nói được làm được. Ta có thể làm ra ngươi và Thiên Đế đấy, các ngươi chỉ là đồ chơi của ta mà thôi.
Xoạt! Dường như có hai luồng hào quang lưu tinh đang tấn công về phía Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa cũng không thèm nhìn mà hắn chỉ cong ngón tay rồi búng ra, ngay sau đó Vô Long Tâm Pháp Trường Hà được bắn ra, nó lập tức bao bọc nguyên mẫu của Vĩnh Triều và Thiên Đình do Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên sáng lập ra, đến cả Văn Minh Chi Hỏa ở trong đó cũng dâng lên và bắt đầu hòa tan.
- Thu hồi.
Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên không thể nào dự đoán được rằng Cổ Trần Sa lại mạnh mẽ như thế, hắn lập tức thu hồi Thiên Đình và Vĩnh Giới do hắn ta sáng lập ra cho nên bản nguyên của hắn ta biến hóa. Vốn dĩ hắn ta nghĩ mình có thể khắc chế được Cổ Trần Sa nhưng mà hắn ta không nghĩ rằng Cổ Trần Sa lại có thể thoải mái tự nhiên như thế.
- Cứ tự thu hồi như thế sao? Ngươi không biết rằng suy nghĩ của ngươi vẫn có chút ngây thơ à?
Cổ Trần Sa vươn tay ra một cái đã tóm được nguyên mẫu của Vĩnh Giới và Thiên Đình vào tay của mình, sau đó lại có âm thanh bùm bùm phát ra rồi cuối cùng nó lại trở thành một đoàn bản nguyên như cũ. Bản nguyên đó chính là bản nguyên biến dị, một đoàn bản nguyên như vậy lại có thể lớn ngang với Long Tường Thiên.
- Quả là không tệ, sự tiêu hao của ngươi khá tốt đấy. Tổng lượng bản nguyên biến dị trên người bây giờ đã nhiều gấp hàng trăm lần Long Tường Thiên rồi, bây giờ nếu có tổn thất 1% cũng sẽ chẳng thể nào khiến ngươi thương gân động cốt được.
Tay của Cổ Trần Sa lưu chuyển tự do, sau đó hắn liền nhét một đoàn bản nguyên biến dị tương đương với Long Tường Thiên vào trong cơ thể của mình.
Trong lúc giao đấu thì Cổ Trần Sa chẳng khác gì nuốt được một tên Long Tường Thiên.
- Tên súc sinh!
Trong hiệp giao đấu thứ nhất, Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên đã bị tổn thất 1% bản nguyên của chính mình, vì thế hắn ta rất tức giận. Sau đó hắn ta lại nhìn ra cho dù hắn ta có lợi hại đến đâu thì căn bản không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa. Vốn dĩ hắn ta nghĩ rằng Cổ Trần Sa không sử dụng sức mạnh của Vĩnh Giới thì chỉ cần dựa vào bản thân hắn ta là có thể áp chế được Cổ Trần Sa, nhưng tình hình bây giờ thì bản thể của Cổ Trần Sa còn mạnh mẽ hơn hắn ta rất nhiều lần, nếu như lại tiếp tục chiến đấu thì rất có thể hắn ta sẽ bị Cổ Trần Sa trấn áp hoàn toàn.
Vèo!
Không để ý đến việc mất thể diện nên Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên trực tiếp bay lên cao, hắn ta chạy thục mạng ra bên ngoài.
- Chạy trốn à? Ngươi có thể thoát được sao?
Cổ Trần Sa không muốn dây dưa cùng với Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên này, tuy nhiên bỗng dưng khi hắn vừa thu Vô Long Tâm Pháp lại thì Văn Minh Trường Hà trên không trung cũng thu lại, sau đó nó biến thành một cái miệng lớn cắn và phía của Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên.
Bên trong cái miệng lớn ấy giống như là Hỗn Độn và lại có vô số lôi đình, hơn nữa đất nước lửa gió trong đó đang lưu chuyển, Tạo Hóa đang bị khống chế và cả sự sinh diệt của hàng tỉ thế giới cũng diễn ra trong chớp mắt.
Khi nhìn thấy cái miệng lớn đó đang lao về phía của mình, trong khoảnh khắc đó Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên chỉ cảm thấy như hắn ta đã trải qua trăm tỷ nền văn minh, đến cả thần chí cũng bị lưu lạc vào bên trong Luân Hồi.
- Tại sao, tại sao lại thế này!
Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên hét lên.
- Vì sao thực lực của tên súc sinh này lại mạnh đến như vậy, mạnh đến mức khiến cho ta không tiếp nổi một chiêu của hắn. Đây là hắn còn chưa hề động tới Vĩnh Triều mà bản thể của hắn đã mạnh hơn ta rồi, vậy thì đến sau này hắn ta còn có thể tiếp cận đến cả tu vi của Thiên Đạo hay sao?
Khi phải đối mặt với sự thôn phệ của cái miệng lớn do Cổ Trần Sa hóa thành, Hắc Bạch Thanh Niên Cổ Đạo Tiên không có bất kỳ năng lực gì để chống trả, tất cả nỗ lực của hắn ta cũng chỉ phí công vì Cổ Trần Sa sẽ không cho hắn ta một cơ hội nào, hắn muốn thôn phệ trong một lần.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận