Long Phù

Chương 1929: Thiên Ngoại Thiên (1)

Chương 1929: Thiên Ngoại Thiên (1)
Tất cả mấy người Pháp Thánh đều đi tới Đại Điện của Thiên Đình.
- Bệ hạ, tên Cổ Đạo Tiên kia cả gan làm loạn, vậy mà hắn ta dám cãi lời Thiên Mệnh mà tấn công Thiên Đình. Bây giờ, Hệ Tinh Bích của Thiên Đình đã bị hắn ta phá vỡ mất rồi. Hắn ta đã tấn công đến bên ngoài Thiên Môn, rất nhiều Tinh Tú của chúng ta kết thành đại trận mà cũng không thể ngăn cản hắn được.
Thiên Đế nói:
- Mỗi người các ngươi đều có vị trí và cương vị riêng.
- Thực lực tên Cổ Đạo Tiên này đột nhiên tăng mạnh, chuyện này khá là kỳ quái. Các ngươi chớ có hành động thiếu suy nghĩ, đừng vì tham công mà liều lĩnh, nhớ giữ vững vị trí của chính mình. Thiên Đình tất nhiên sẽ bảo vệ các ngươi không bị xâm hại.
Chính trong lúc bọn họ đang nói chuyện, Thiên Đình run rẩy một trận.
Không gian bị xé toạc.
- Ha ha ha ha...
Cổ Đạo Tiên hàng lâm đến nơi đây.
Hắn ta đã tới phía trên Đại Điện của Thiên Đình.
Mặt đối mặt mà nhìn Thiên Đế.
Cổ Đạo Tiên quan sát xung quanh Thiên Đình, sau đó hắn ta nhìn Hỗn Nguyên Thiên Trụ kia. Phía trên Thiên Trụ có treo Hỗn Nguyên Thiên Bảng, ngoài ra còn có Thiên Đế Đại Vị.
- Thiên Đế, bây giờ ta đã đứng ngay trước mặt ngươi rồi này. Ngươi cảm thấy như thế nào?
Phía sau Thiên Đế Đại Vị chính là Hỗn Nguyên Thiên Trụ, Thiên Trụ chèo chống cho Đại Vị.
- Cổ Đạo Tiên, trẫm không ngờ vậy mà ngươi đã có được một ít kỳ ngộ. Thậm chí kỳ ngộ này còn vượt xa suy đoán của ta. Xem ra, kiếp số thật sự đã đến rồi. Bên trong kiếp số này, Cổ Trần Sa cũng khó khăn lắm mới có thể thoát ra được, mà ta còn phải đối mặt với một vài nguy hiểm. Tuy nhiên, như thế này cũng không sao cả. Đối với ta, đây là kiếp số nhưng cũng là trắc trở.
Thiên Đế thở dài một tiếng:
- Đáng tiếc chính là ngươi đã rơi vào bên trong một cái lưới đáng sợ mà còn không tự biết. Nếu ngươi có thể lập tức quay đầu, cải tà quy chính và đầu quân cho ta thì trái lại còn có thể miễn trừ tất cả tai họa. Nhưng nếu ngươi lựa chọn ngược lại, còn dám đến đánh cướp Thiên Đình, vậy thì đây là do ngươi tự tìm đường chết rồi.
Cổ Đạo Tiên cười ha hả:
- Thiên Đế, ngươi bớt đứng đó lên tiếng đe dọa đi.
- Sức mạnh và bí pháp mà ta đã đạt được bây giờ chính là tìm hiểu ra chân lý đích thực. Lúc này, ở phía dưới chân lý, toàn bộ tu vi của ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, tất cả đều sẽ bị ta phá giải hoàn toàn. Ngươi còn có thủ đoạn nào nữa đây? Bây giờ ta lại thấy không nỡ thỏa sức xuống đao giết người nữa rồi. Bởi vì ta nghĩ, Thiên Đình rồi sẽ trở thành tài sản của ta, sao ta có thể nỡ giết những người này được đây?
Trong lúc nói chuyện, Cổ Đạo Tiên nhìn về phía Pháp Thánh:
- Pháp Thánh, bây giờ ngươi đã là Biến Pháp Thiên Vương rồi. Ngươi có thực lực rất cao, thậm chí ngươi còn tìm hiểu ra đạo lý của chính mình. Ngươi là nhân tài đắc lực nhất dưới trướng Thiên Đế. Ngươi nghĩ sao? Nếu ngươi đầu quân cho ta, bây giờ thay đổi chiến tuyến thì ta lập tức sắc phong cho ngươi địa vị cao hơn. Ta có thể đáp ứng ban cho ngươi bất cứ điều gì ngươi muốn.
Pháp Thánh khinh thường nhìn Cổ Đạo Tiên:
- Cổ Đạo Tiên, trên thế giới này chỉ có Cổ Trần Sa và Thiên Đế mới là những người đáng giá để cho ta dốc sức. Nhưng lý niệm của Cổ Trần Sa lại là coi trời bằng vung, mỗi người đều được tự do, đến cuối cùng lại không có bất kỳ trật tự nào tồn tại. Lý niệm này hoàn toàn khác với đạo lý mà ta đang theo đuổi. Kết quả là đạo bất đồng khó lòng hợp tác. Chỉ có Thiên Đế là người củng cố trật tự, vận dụng Pháp đạt đến cực hạn.
- Ngươi cho rằng ta là người tham sống sợ chết sao? Ta là kẻ hai mặt à? Đạo của ta chính là Pháp, cũng chính là trật tự. Trật tự càng nghiêm ngặt thì sức mạnh của ta càng to lớn. Cổ Đạo Tiên, trong mắt của ta, thật ra ngươi không có lấy chút gì gọi là biết suy trước tính sau cả. Thậm chí ngươi còn không bằng dân chúng tầng thấp nhất. Ngươi kiêu căng, ngạo mạn, hung hăng càn quấy. Nếu ngươi không có bản nguyên biến dị thì cũng chỉ là một tên phế vật ngu ngốc mà thôi. Cho nên, ngươi mới có thể bị điều khiển dễ dàng mà đến Thiên Đình quấy rối như vậy.
Thiên Đế gật đầu:
- Pháp Thánh nói không sai.
- Pháp của ngươi có thể giúp đỡ trẫm thành lập trật tự vĩnh hằng. Trong thiên địa này, tất cả mọi thứ đều có trật tự, có trật tự mới không phải sụp đổ. Cái gì là đạo? Quy luật và trật tự chính là đạo. Mối liên hệ giữa quy luật và trật tự chính là tri thức và chân lý. Nếu không có trật tự, vậy thì cũng không có đạo, cũng càng không có quy luật, càng không có tri thức và chân lý. Nếu đã vậy thì chúng sinh tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
Cả người Cổ Đạo Tiên đều tức giận đến sắp nổ tung.
- Các ngươi nói nhảm nhiều thật.
Đột nhiên, hắn ta vươn bàn tay lớn ra. Hắn ta xòe năm ngón tay rồi quất về phía Pháp Thánh.
Ầm ầm!
Trên người Pháp Thánh xuất hiện rất nhiều ánh sáng của pháp luật, những ánh sáng này chiếu rọi ra, vậy mà có thể ngăn cản được Cổ Đạo Tiên chụp bắt.
- Cái gì?
Cổ Đạo Tiên thu lại bàn tay của mình lại:
- Pháp Thánh, thực lực của ngươi lại có thể mạnh như thế sao? Vậy mà có thể ngăn cản một đòn của ta?
Pháp Thánh nói mà không kiêng nể gì.
- Cổ Đạo Tiên, ta đã nói rồi, ngươi căn bản chính là một tên ăn hại. Ngoài bản nguyên biến dị ra, ngươi còn có điểm mạnh nào nữa chứ? Tất cả mọi thứ của ngươi đều không phải do chính mình tìm hiểu để đạt được mà hoàn toàn dựa vào may mắn. Ngươi còn bị người khác coi là quân cờ. Sao ngươi có thể hiểu được sự lợi hại của ta chứ? Ta tìm hiểu Diệu Pháp, tích hợp pháp lý của mình sáp nhập vào Nhân Gian Giới và rất nhiều thế giới khác rồi tinh luyện ra Pháp Chi Bất Hủ từ trong đó. Sau đó, ta lại lấy cái đó trả lại cho tinh thần của bản thân ta. Ta là một người bình thường. Vạn năm trước, ta từ người thường bước từng bước một trở thành Thánh Nhân, hơn nữa còn là đệ nhất Thánh Nhân. Đến sau này, mặc dù ta đã bặt vô âm tín nhưng ta lại đang không ngừng tìm hiểu. Ta chưa từng nghi ngờ con đường đạo của chính mình. Ngươi làm sao có thể so với ta được? Trong mắt của ta, ngươi chính là một đứa trẻ còn chưa mọc đủ lông.
Nghe thấy Pháp Thánh nói những lời này, Cổ Đạo Tiên quả thực tức giận đến mức không kìm chế được bản thân.
- To gan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận