Long Phù

Chương 193: Khắp nơi phản ứng (1)

Chương 193: Khắp nơi phản ứng (1)
Thời điểm Cổ Trần Sa ở trong thành bảo tu hành, chỉnh đốn đất phong, bận tối mày tối mặt, các thế lực cũng nhận được tin tức từ đất phong của hắn.
Cũng ở Man Hoang, cách bộ lạc của hắn mấy ngàn dặm, có một đại bộ lạc bị công chiếm, lúc này đang rầm rộ xây dựng, vô số nô lệ làm đến khí thế ngất trời, lầu cao đột ngột từ mặt đất mọc lên, còn có thương nhân từ xa xa đến, mạo hiểm giả nối liền không dứt, nhân sĩ võ lâm ở trong phường thị mua bán hàng hóa.
Phường thị ở trong này rất náo nhiệt, các loại đặc sản Man Hoang cái gì cần có đều có, tất cả trật tự ngay ngắn, không người nào dám cướp bóc, quấy rối ở chỗ này.
Bởi vì ở trên mặt cọc gỗ bên ngoài phường thị, có cột mấy hàng thi thể, đều là vì ở chỗ này giết người cướp bóc, bị hành quyết ngay tại chỗ.
Nơi này là lãnh địa của Lâu Bái Nguyệt.
Trong đất phong đang tu kiến phủ đệ, tứ tứ phương phương, chiếm diện tích cũng nghìn mẫu, nhưng nhỏ hơn phủ đệ của Cổ Trần Sa mười lần. Hơn nữa còn là do nhân công làm, nô lệ rậm rạp chằng chịt vận chuyển các loại đồ vật, cái phủ đệ này còn chưa xây dựng xong.
Lâu Bái Nguyệt cũng không ở chỗ này, mà ở trên đỉnh núi phụ cận chỉ huy.
Sau khi nàng đánh xuống một bộ lạc, tháng này cũng không có tiến lên lần nữa, mà đóng quân tại chỗ, chiếm lĩnh đất phong. Đây cũng là kế hoạch của các hoàng tử, bọn hắn biết không có khả năng một mạch tiêu diệt tất cả Man tộc, chỉ có củng cố căn cơ trước, hấp dẫn cao thủ đến đây, điều động lực lượng dân gian, tầng tầng đẩy mạnh, mới có thể an toàn chắc chắn.
Hơn nữa đánh xuống bộ lạc, chính là đất phong của các hoàng tử, bọn hắn không có khả năng buông tha.
Đây chính là đất phong, mảng lớn thổ địa do mình làm chủ. Tuy ở Man Hoang, nhưng địa bàn rộng lớn, trong núi rừng tất cả đều là bảo bối, nếu có thể chiếm xuống, sẽ mập đến chảy mỡ nha.
- Quận chúa, Tư Hương, Mai Hương, Tuyết Hương truyền đến tin tức, Thập Cửu điện hạ đạt được đất phong do Long Vũ Vân và Ngọc Hàn Lộ đánh xuống, không biết ra bảo bối gì, lại mời được Thiên Công Viện ra tay, vận dụng Đại Lực Thiên Công Quỷ Thần, trong vòng ba ngày xây xong cả đất phong, đồng thời đang làm đường, phỏng chừng trong tháng là có thể đả thông một đại đạo từ quan nội đi tới phủ đệ của hắn.
Ngọc Hương báo cáo.
- Cái gì?
Lâu Bái Nguyệt vô cùng khiếp sợ:
- Thiên Công Viện muốn xuất động Đại Lực Quỷ Thần, cũng chỉ có mấy nhân vật tuyệt thế kia làm được, bọn hắn đã là Tiên Tượng, ngoại trừ hoàng thượng, ai cũng không mời được. Hơn nữa xuất động Đại Lực Quỷ Thần một lần, sẽ tiêu hao tinh huyết của mình, hao tổn rất lớn. Hắn đến cùng ra chỗ tốt gì? Ngay cả đám lão ngoan đồng kia cũng động tâm? Đám người Thiên Công Viện kia, nhất định phải kiếm lớn mới sẽ làm việc, không có thói quen xuất thủ không công.
- Quận chúa, như vậy xem ra, Thập Cửu điện hạ không phải cái sau vượt cái trước rồi sao? Cho tới bây giờ, còn chưa có hoàng tử triệt để xây dựng xong lãnh địa, chớ nói chi là làm đường.
Ngọc Hương có chút bận tâm:
- Đất phong của chúng ta trước mắt xây dựng vẫn rất chậm chạp, con đường chủ yếu chưa thông, rất nhiều tài liệu không vận chuyển đến được, làm trì hoãn kỳ hạn công trình, ngăn trở rất nhiều mạo hiểm giả từ quan nội đến, thương đội thì càng không cách nào tiến đến, chúng ta đánh hạ bộ lạc, được rất nhiều hàng hóa cũng khó có thể bán ra ngoài.
- Đây là chuyện không có cách nào, cũng chỉ có thể từ từ tiến đến, kéo tất cả nô lệ Man tộc đi sửa đường, phá núi, bắc cầu.
Lâu Bái Nguyệt nhíu mày:
- Xem ra ta phải liên hệ Thiên Công Viện một chút, xây dựng phủ đệ không nói, cái giá quá lớn, nhưng đường phải tranh thủ thời gian đả thông, muốn đám gia hỏa kia khu động Đại Lực Quỷ Thần, bao nhiêu tiền cũng vô dụng, nhất định phải có bảo bối để cho bọn họ động tâm, tuy ta có loại bảo bối này, nhưng sẽ không bởi vì vậy mà ném đi.
- Quận chúa, trước mắt chúng ta vẫn xây dựng? Không xuất binh hả?
Ngọc Hương hỏi.
- Đây là tự nhiên, nơi đây đã là đất phong của ta, chính là cơ nghiệp thiên thu vạn thế, bảo Lâu gia phái thêm đệ tử đến đây rèn luyện.
Lâu Bái Nguyệt thở dài:
- Bất quá những năm này đệ tử Lâu gia chúng ta sống an nhàn sung sướng, ở kinh thành thoải mái rong chơi, ai chịu đến Man Hoang khổ cực?
- Kỳ thật mẫu tộc của các hoàng tử cũng vậy, nghe nói Thất hoàng tử để cho rất nhiều đệ tử trẻ tuổi của Pháp gia tiến về đất phong của hắn, trả thù lao rất lớn, nhưng chịu đi không có mấy người, đều nói nguy cơ, Man tộc tùy thời sẽ phản công, hơn nữa hoàn cảnh ác liệt.
Ngọc Hương nói:
- Ngược lại rất nhiều đệ tử nông thôn thì nô nức tấp nập lao đến.
- Man Hoang rậm rạp, không biết phần cuối, đây là quốc sách, người dũng cảm tiến thủ sẽ được trời cao chiếu cố, rất nhiều gia tộc bình thường từ đó quật khởi, mà những hào môn thế gia nghìn năm kia, sẽ dần dần xuống dốc.
Lâu Bái Nguyệt đứng lên:
- Nói cho phụ thân, đệ tử trẻ tuổi của Lâu gia chúng ta, tính cả những gia hỏa chơi bời lêu lổng, văn võ không thành, quần áo lụa là kia, sung quân đến nơi đây, ta sẽ từ từ dạy bọn họ, nếu có đệ tử ưu tú đến, ta sẽ trọng điểm bồi dưỡng.
- Vâng.
Ngọc Hương vội vàng gật đầu, lại nói:
- Thiên hạ thái bình đã lâu, nhân tâm phù hoa, đã sớm mất đi tâm tiến thủ, có lẽ hoàng thượng đã sớm thấy điểm ấy, cho nên mới phát động tiến công với Man tộc, lấy hoàng tử dẫn đầu, dùng lợi ích hấp dẫn, kích thích huyết dũng của dân gian, đây là đại quốc sách, cũng là cơ hội để Lâu gia quật khởi, kỳ thật thiếu gia ăn chơi của hào phú nào, đều gấp trăm lần đệ tử anh tài, nếu quận chúa lo lắng cho những thiếu gia ăn chơi kia... bên Thập Cửu điện hạ có lẽ còn Hổ Lang Đan?
- Ngươi nói không sai.
Lâu Bái Nguyệt tán thưởng:
- Không biết bên Cổ Trần Sa còn Hổ Lang Đan không? Lâu gia chúng ta có vài đệ tử giận điên người, cả ngày ăn uống chơi đùa, say nằm thanh lâu, thậm chí ức hiếp thiện lương, dạy như thế nào cũng không có tác dụng, đánh thì không thể đánh nặng tay, giết càng không thể giết, nếu có Hổ Lang Đan, thì hoàn toàn có thể cải biến.
- Ta sẽ bảo đám người Tư Hương tìm hiểu. ...
- Cái gì? Lão Thập Cửu đã xây dựng xong lãnh địa, mời Thiên Công Viện ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận