Long Phù

Chương 1934: Qua lại tự nhiên (2)

Chương 1934: Qua lại tự nhiên (2)
Hư vô này bao trùm hết tất cả mọi thứ. Cơ thể của Cổ Đạo Tiên thu nhỏ lại một lần nữa. Hắn ta không tự chủ được mà bay vào bên trong Ấn Quyết từ hai tay của Cổ Trần Sa tạo thành.
Ầm ầm!
Như trăm sông đổ về một biển.
Cho dù Cổ Đạo Tiên có thúc giục toàn bộ bí pháp, nhưng hắn ta vẫn không có cách nào thoát ra khỏi sự kiềm chế của Cổ Trần Sa. Đến lúc cuối cùng, hắn ta lại cứ như vậy mà rơi vào trong lòng bàn tay của Cổ Trần Sa. Hắn ta biến thành một người chỉ nhỏ bằng hạt đậu nành. Cho dù hắn ta có nhảy tới nhảy lui như thế nào, hay hắn ta có thúc giục thần thông biến hóa đến đâu đi chăng nữa thì cũng đều không làm nên trò trống gì cả. Hắn ta căn bản nhảy không thoát khỏi lòng bàn tay của Cổ Trần Sa.
- Được rồi. Thiên Đế, lần này ta cũng không định hủy diệt Thiên Đình của ngươi. Nếu ngươi đã tìm hiểu ra thủ đoạn giám sát chúng sinh, điều đó đi ngược lại với Vô Long Tâm Pháp. Ta trái lại cũng muốn nhìn thử xem cuối cùng ngươi có thể đi đến mức nào. Đây cũng là một loại tham khảo đối với ta. Đúng rồi, Hồng Linh Sa là Tân Thiên Hậu mà ngươi công nhận. Nhưng bây giờ nàng ta cũng đã rơi vào trong bẫy của cái ý chí đáng sợ kia rồi. Ít ngày nữa, nàng ta cũng sẽ tấn công Thiên Đình. Ngươi xem rồi tự giải quyết cho tốt đi.
Vèo!
Bàn tay Cổ Trần Sa nắm một cái, chộp Cổ Đạo Tiên vào trong lòng bàn tay. Sau đó, thân hình hắn hơi động, thoát ra khỏi lồng giam rồi rời khỏi Thiên đình.
Tù giam tạo ra từ bí pháp mạnh nhất của Thiên Đế vậy mà hoàn toàn không làm gì được hóa thân này của Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa có thể tùy thời tùy chỗ đều có thể ẩn nấp bên cạnh Thiên Đế, tung ra một đòn chí mạng vào Thiên Đế.
Pháp Thánh nấp ở một bên, hắn thấy một màn này thì cả người đều run rẩy cả lên.
"Đáng sợ, thật là đáng sợ."
"Đây chẳng qua chỉ là một cái hóa thân của Cổ Trần Sa mà thôi, vậy mà đã lợi hại như thế rồi. Thiên Đình căn bản ngăn cản không nổi. Nếu như Cổ Trần Sa muốn thật sự ra tay, chỉ sợ Thiên Đình hoàn toàn không chống đỡ nổi."
Thiên Đế thấy Cổ Trần Sa rời đi thì trầm mặc một lúc lâu. Hắn thấy Pháp Thánh như vậy thì mới mở miệng nói.
- Sao vậy? Pháp Thánh, tinh thần của ngươi dao động rồi?
Pháp Thánh nói:
- Bệ hạ, thần cũng không phải đang dao động, thần chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng được mà thôi. Tại sao tên Cổ Trần Sa kia lại lợi hại như thế? Hắn thật sự đạt tới tầng thứ chín, cảnh giới Vô Bất Hủ rồi sao?
- Bệ hạ, tên Cổ Trần Sa này hoàn toàn có năng lực tiêu diệt chúng ta. Chúng ta không thể bị động như thế này được nữa, nhất định phải suy nghĩ biện pháp khác thôi.
Thiên Đế xua tay:
- Cổ Trần Sa quả thực rất mạnh mẽ. Thực lực của hắn lại một lần nữa vượt quá dự liệu của ta rồi. Nếu ta đoán không lầm, thực lực hiện tại của hắn đã không thua kém gì Cổ Đạp Tiên nữa rồi. Nhưng hắn lại có một khuyết điểm trí mạng. Ngươi biết tại sao hắn không dám dùng chân thân tới giết ta trước không? Đó là bởi vì hắn sợ chân thân của ta sẽ đi hủy diệt Vĩnh Giới.
Pháp Thánh hỏi:
- Bệ hạ, tiếp theo chúng ta nên làm gì cho phải đây?
- Về chuyện của Hồng Linh Sa mà Cổ Trần Sa nói hồi nãy, bây giờ, nàng ta đã bắt đầu mở rộng địa bàn ở Nhân Gian Giới và thu rất nhiều người mang bản nguyên biến dị trong người vào dưới trướng của mình.
Thiên Đế nói:
- Hồng Linh Sa tu luyện thành công Vô Long Tâm Pháp rồi lại bị ta âm thầm truyền Thiên Hậu Bản Nguyên vào người. Bây giờ, nàng ta đã bị thứ đáng sợ kia khống chế, nhưng thứ đó sẽ không thể tiến vào trong tinh thần của nàng ta được.
- Một khi Vô Long Tâm Pháp đã đại thành thì người tu luyện công pháp này có thể hoàn toàn kiểm soát tinh thần của bản thân, đạt được đại tự tại. Ta cũng đã nắm giữ được chính xác về bí mật của Vô Long Tâm Pháp thông qua quá trình tu luyện của Hồng Linh Sa. Ta cũng sẽ tu luyện thành công rất nhanh thôi. Đến lúc đó, tu vi của ta mới có thể thật sự ngồi ngang hàng với Cổ Trần Sa. Hồng Linh Sa không quan trọng. Ta sẽ đi gặp nàng ta và hợp tác với nàng ta. Không phải nàng ta muốn Tế Tự Chi Lực sao? Ta sẽ cho nàng ta.
Trong lúc nói chuyện, Thiên Đế cứ như vậy mà biến mất không thấy đâu nữa.
Nhân Gian Giới.
Hồng Linh Sa đang tu luyện. Hồng Vận Lão Tổ và những người khác tiến hành mở rộng địa bàn. Thời gian dần trôi qua, bọn họ cũng đã chiếm được một vùng lãnh thổ rộng lớn. Trong đó, rất nhiều sinh linh cũng đã nguyện trung thành và tạo ra lượng Tế Tự Chi Lực vô cùng lớn.
Chẳng qua, bọn họ cũng không mở rộng quá nhanh chóng. Bởi vì bọn họ vẫn còn có chút kiêng dè Thiên Đình.
Hơn nữa, bọn họ đang chờ Cổ Đạo Tiên và Thiên Đế đối đầu với nhau.
Lúc này, Hồng Linh Sa đột ngột mở to mắt. Nàng ta nhìn về phía Thiên Đình.
- Hả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hình như chiến tranh ở trong Thiên Đình đã dừng lại rồi?
Toàn bộ Thiên Đình đều phản chiếu vào trong mắt nàng ta. Tuy nhiên, ở trong đại điện chủ chốt nhất, nàng ta lại không nhìn thấy rõ lắm. Nàng ta chỉ có thể trông thấy luồng ánh sáng vô cùng vô tận.
Hồng Linh Sa do dự.
- Thiên Đế vậy mà đã tu luyện đạt tới cảnh giới kia rồi. Hắn đã thật sự bước chân vào tầng thứ tám, cảnh giới Vĩnh Bất Hủ. Chẳng lẽ hắn đã trấn áp Cổ Đạo Tiên rồi sao? Nếu là như vậy thì khá là phiền toái đây. Sau khi Thiên Đế luyện hóa Cổ Đạo Tiên thì thực lực sẽ tăng lên nhanh chóng. Nếu hắn vận chuyển lực lượng ở trong Nhân Gian Giới thì hoàn toàn có thể khiến cho ta không thể nào mở rộng được nữa.
Trong lúc nàng ta đang do dự, trước mặt nàng ta xuất hiện thêm một người.
Thân hình người này cao lớn, hắn đứng chắp hai tay ra sau lưng, đầu đội Bình Thiên Quan, khuôn mặt của hắn bị che phía sau bức màn của Bình Thiên Quan. Người này chính là Thiên Đế.
Hồng Linh Sa sửng sốt:
- Thiên Đế!
- Ngươi vậy mà dám xuất hiện trước mặt ta sao? Là ngươi đã trấn áp Cổ Đạo Tiên ư?
Thiên Đế nói:
- Ta đã tu luyện thành công đến Vĩnh Bất Hủ rồi.
- Rốt cuộc Cổ Đạo Tiên đã không thể làm loạn được nữa. Ngươi ở Nhân Gian Giới cũng không làm nên trò trống gì. Kế hoạch tiếp theo của ngươi là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận