Long Phù

Chương 2000: Mắc mưu (2)

Chương 2000: Mắc mưu (2)
Trong lòng của Trương Tự Nhiên hiểu rất rõ sự chênh lệch giữa mình và Cổ Trần Sa lớn bao nhiêu. Vừa rồi là do mượn sức mạnh từ Nhân Gian Giới nên mới khiến cho sự thôn tính của Pháp Vô Tiên thất bại. Tiếp đó lại mượn bản nguyên đã hao mòn của Pháp Vô Tiên để đồng quy vu tận, cuối cùng lại nhờ vào sức mạnh của Nhân Gian Giới, do đó mới có thể phong ấn và khống chế được Ý Chí Nhân Đầu đáng sợ này.
- Hiện tại sức mạnh của Nhân Gian Giới cực kỳ khổng lồ, nếu so sánh ta với Nhân Gian Giới mà nói, tuy không phải là hạt cát trên sa mạc, nhưng tuyệt đối cũng chỉ là một con kình ngư to lớn ở biển cả mà thôi. Tuy rằng kình ngư có to lớn, nhưng khi so sánh với đại dương thì cũng không là gì cả.
Trương Tự Nhiên nói:
- Mà Cổ Trần Sa so với Nhân Gian Giới thì lại là người khổng lồ cùng với vũng nước nhỏ. Cổ Trần Sa chính là người khổng lồ, còn Nhân Gian Giới chỉ là một vũng nước nhỏ do dấu chân hắn dẫm lên mà tạo thành thôi.
- Khác biệt lớn như vậy sao?
Trương Dịch Nhân không thể nào tin được:
- Phụ hoàng, nếu đã như thế, vậy Thiên Đế và Cổ Hoa Sa kia chắc hẳn đều không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa rồi. Vì sao Cổ Trần Sa không chính thức thống nhất thiên địa chứ, như vậy thì sẽ có thể thống nhất được lòng người, từ đó mà kích phát ra một thần lực vô cùng to lớn rồi.
- Ta cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì nữa. Nếu như có thể suy đoán được ý nghĩ của hắn, vậy chẳng khác nào tu vi của ta sẽ sớm bước vào cảnh giới cao tầng hơn đâu.
Trương Tự Nhiên nói:
- Nhưng có lẽ là hắn đang bày binh xếp trận, đang chờ đợi một chuyện gì đó sẽ đến. Nếu chuyện này thành công, e rằng hắn sẽ đưa thế giới đi tới một cấp độ khác. Tuy nhiên, cấp độ kia là tốt hay xấu thì chúng ta không thể nào biết được, mà Thiên Đế và Cổ Hoa Sa cũng chưa chắc đã đoán ra. Vì vậy, bọn hắn cực kì sợ sệt, và ta cũng rất e ngại.
- Ta cảm thấy vẫn nên duy trì cho tốt tình hình hiện tại. Tuy thoạt nhìn thì ý nghĩ của Cổ Trần Sa cực kì ghê gớm, nhưng xem ra biểu hiện của hắn cũng không hề tà ác cho lắm, cũng không giống đám người Pháp Vô Tiên không ngừng thôn tính quân địch, tranh giành quyền lực kia. Nhưng những thứ này đều nằm trong phạm trù rất bình thường, mà việc Cổ Trần Sa làm ra đó là muốn lôi kéo toàn bộ thế giới thời không vào bên trong một khu vực không thể đoán được là cái gì. Đây thật sự là điều đáng sợ nhất. Ta không sợ Thiên Đế, không sợ Cổ Hoa Sa, không sợ Pháp Vô Tiên, thậm chí cũng không sợ hết thảy tất cả các âm mưu toan tính, cũng không sợ sự ra đời của cái thứ đáng sợ kia, nhưng ta sợ lý tưởng của Cổ Trần Sa.
Đột nhiên Trương Dịch Nhân rùng mình một cái.
- Điều ngươi nói ra chính là từ tận đáy lòng của ta đấy. Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa đại diện cho lý tưởng của hắn, rằng hắn muốn đưa thế giới khắp thiên địa vào bên trong một khu vực mà không ai hay biết. Đến lúc đó, tình trạng sống sót của chúng ta và phương thức sinh tồn đều sẽ bị thay đổi triệt để. Ta không thể nào tưởng tượng nổi đến lúc đó, khi thế giới thay đổi thì chúng ta sẽ biến thành bộ dạng ra sao cơ chứ. Hoặc là chỉ còn một chút tư duy nhỏ bé, hay là toàn bộ đều hóa thành hư vô? Đó là điều khủng khiếp nhất đối với ta, ta có thể chết, nhưng ta không thể nào để cho tình trạng sinh tồn của mình phá vỡ đi trí tưởng tượng của chính bản thân được. Giống như một người bình thường, dù hắn có sống không được tốt, nhưng ít ra hắn vẫn là con người. Tuy nhiên, nếu để hắn biến thành một con kiến, cho dù có là vương của các loài kiến đi nữa thì chắc chắn hắn sẽ không chấp nhận đâu.
Lúc này, Trương Tự Nhiên nói ra hết suy nghĩ từ sâu bên trong nội tâm của mình.
- Phụ hoàng, chúng ta nên làm sao bây giờ?
Trương Dịch Nhân nói.
- Hiện tại không thể trở nên mạnh mẽ thêm mới là chân lý thôi. Ta bắt đầu luyện hóa ý chí đáng sợ này, một bước thăng cấp đến cảnh giới Thiên Đạo, sau đó hàng phục Chư Tổ và dựng nên một vương triều bất diệt.
Màu vàng ròng xuất hiện trên người Trương Tự Nhiên càng thêm thanh khiết, thuần túy hơn, cuối cùng hóa thành một cái kén màu vàng.
Ở một nơi nào đó trong Nhân Gian Giới.
Cổ Trần Sa nhìn lên bầu trời, hai mắt hắn khẽ giật, Vận Mệnh Trường Hà lại lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.
Bên trong Vận Mệnh Trường Hà có rất nhiều Cự Long hiện ra. Những Cự Long này đều là những vị "Tổ" của cảnh giới Thiên Giới, cho dù là Cự Linh Thần kia cũng đều đã trở thành Thần Tổ.
Trong suốt ngàn năm qua, Cự Linh Thần đã chiếm được rất nhiều kỳ ngộ, khổ tâm điều khiển, đến cuối cùng mới trở thành Thần Tổ.
Đương nhiên, đây cũng là do Cổ Trần Sa cố ý làm ra.
Hiện tại, trong Vận Mệnh Trường Hà, thứ lớn nhất vẫn chính là khối cầu với đầy nhãn cầu và xúc tu kia. Đây là vận số của cái thứ đáng sợ kia, vận số này còn đang không ngừng bành trướng ra, giống như là sắp xuất thế vậy.
- Xem ra, trong ngàn năm ấp ủ này, ngược lại nó đã kích phát thứ đáng sợ kia xuất thế nhanh hơn rồi.
Cổ Trần Sa nói:
- Thứ đáng sợ kia vừa ra đời thì sẽ mang đến cho thế giới một cục diện hoàn toàn mới. Vận số của Trương Tự Nhiên cũng sẽ đuổi kịp bất kỳ một trong hai kẻ là Thiên Đế và Cổ Hoa Sa. Tuy nhiên, chỉ cần Thiên Đế và Cổ Hoa Sa liên minh lại với nhau thì Trương Tự Nhiên chưa chắc gì đã là đối thủ. Nhưng căn bản hai tên này không thể nào kết hợp được với nhau cả. Trong lòng Trương Tự Nhiên thế mà lại sợ ta sẽ làm cho thế giới này bốc hơi, nói cái gì mà từ người biến thành kiến cơ chứ. Điều này cũng không thể đổ lỗi cho hắn ta được, những thứ không thể nào hiểu rõ được mới chính là thứ đáng sợ nhất.
- Trần Sa, hiện tại Chư Tổ trong Nhân Gian Giới cùng nhau nổi lên, sát phạt và tranh giành lẫn nhau, nhưng thứ đáng sợ kia lại sắp xuất thế đến nơi rồi. Rất nhiều Tổ do ngươi dựng nên lại không cùng chúng ta đồng tâm hiệp lực, ngay cả Lão Tứ cũng không tán thành triết lý của chúng ta. Do đó, nếu như đột nhiên gặp phải biến cố, vậy những điều mà ngươi khổ tâm gầy dựng nên sẽ có khả năng bị hủy trong chốc lát.
Lúc này, Lâu Bái Nguyệt đã trở thành "Chí Tổ", tu vi của nàng cũng càng ngày càng cao. Rất nhiều sức mạnh trong cơ thể tập hợp lại cùng một chỗ. Dường như toàn bộ mọi thứ bên trong Thiên Giới cũng đã chuyển hóa thành sức mạnh Vĩnh Bất Hủ của tầng thứ tám.
- Đúng vậy. Vào thời điểm thích hợp, ta sẽ ra mặt để thống nhất Nhân Gian Giới, làm cho tất cả mọi người đều phải tạm thời khuất phục dưới trướng của ta, Thiên Đế cũng phải trở thành thần tử của ta thôi.
Cổ Trần Sa nói:
- Đương nhiên, đây chỉ là một thí nghiệm mà thôi, ta cũng chưa định thống nhất thiên địa trong một khoảng thời gian dài đâu.
- Thú vị đấy.
Tân Tổ Văn Hồng nói:
- Trần Sa, từ đầu đến cuối Thiên Đế cũng không có cách nào thống nhất Thiên Địa Vũ Trụ được. Nhưng ngươi lại có thể làm được bất cứ lúc nào, cũng có thể giải tán tùy lúc. Không biết sau khi hắn trở thành thần tử của ngươi, cuối cùng sẽ có loại cảm giác gì đây.
- Ta thấy cho dù có chết thì hắn vẫn sẽ không trở thành thần tử đâu.
Mưu Tổ Gia Cát Nha nói.
- Vậy cũng không chắc lắm, trong thiên địa lấy lực làm chủ đạo. Ở trước mặt Trần Sa, Thiên Đế cũng không bày ra được trò trống gì đâu. Huống hồ, Thiên Đế đã không phải là kẻ thù của chúng ta nữa rồi, chẳng qua hắn chỉ là vật thí nghiệm của chúng ta mà thôi.
Võ Tổ Võ Thánh nói.
Võ Thánh đã trở thành Võ Tổ. Trong suốt ngàn năm qua, hắn đã lĩnh hội được Võ Chi Chân Đế chân chính, vượt qua thời không và nhân quả và luyện thành Võ Đạo Thiên Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận