Long Phù

Chương 2061: Vô Vi Tiên Sinh (1)

Chương 2061: Vô Vi Tiên Sinh (1)
Vô Long Tâm Pháp của hắn chính là từ không mà sinh thành có, hoàn toàn phá vỡ đi định luật bảo toàn năng lượng, là bất kỳ một loại sức mạnh nào đó không tồn tại trên thế giới bên ngoài nhưng lại tồn tại trong lòng của mỗi người. Tuy nhiên, Tâm Linh Chi Lực của mỗi người từ đâu mà đến thì vẫn là một bí ẩn, chỉ có Cổ Trần Sa đã tu luyện được tới Bất Hủ tầng thứ chín – Phi Hữu Vô Bất Hủ xong thì mới có thể chân chính lĩnh hội được rõ ràng.
Trước mắt thì thứ đáng sợ này đã chia thành những người như Vô Vô Tiên Sinh và Vô Tâm Tiên Sinh, đảo loạn càn khôn khắp nơi, ẩn náu ở rất nhiều nơi sâu trong vũ trụ, tất cả đã sớm hỗn loạn đến không thể suy đoán được. Tạm thời thì Cổ Trần Sa cũng không làm gì được bọn họ, chỉ có thể tiến hành bố trí rồi chậm rãi thu lưới để nhét toàn bộ những người này vào trong đó, cuối cùng mới có thể một mẻ hốt gọn.
"Ngoại trừ những người như Vô Vô Tiên Sinh, Vô Tâm Tiên Sinh này ra thì sẽ còn có người khác ở trong đó nữa."
Vẻ mặt Cổ Trần Sa nghiêm túc, hắn đang không ngừng tính toán.
"Thì ra là thế..."
Sau khi tính toán hết thảy, Cổ Trần Sa nhìn về phía sâu thẳm bên trong hư không vô tận, một đoàn khí lưu màu đen đang không ngừng thu nhỏ lại.
Đoàn khí lưu màu đen này chính là bản thể của thứ đồ vật đáng sợ kia, cũng là thứ đã sinh ra bản thể của Vô Vô Tiên Sinh và Vô Tâm Tiên Sinh, bản thể này còn đang không ngừng gia tăng sức mạnh.
Nguồn sức mạnh của nó vẫn thuộc về tâm của chúng sinh trong thiên địa.
Trong lòng chúng sinh, đó là lòng cố chấp cướp đoạt.
Mặc dù bây giờ, trong số chúng sinh thiên địa có rất nhiều người đã luyện thành Vô Long Tâm Pháp, nhưng trong lòng của một số người vẫn không thể thay đổi được. Ví dụ như lấy Lão Tứ Cổ Hoa Sa mà nói, mặc dù hắn ta đã luyện thành Vô Long Tâm Pháp, nhưng nếu gặp phải bảo bối có chỗ tốt rất lớn đối với mình thì ý niệm đầu tiên sâu trong nội tâm của hắn ta chính là phải cướp đoạt, phải giành lấy nó và dùng nó để gia tăng tu vi của mình.
Khi Cổ Trần Sa biến Thiên Đế thành đan dược, ý nghĩ theo bản năng của Lão Tứ Cổ Hoa Sa chính là muốn cướp đoạt nó về tay mình rồi nuốt vào, sau đó khiến cho tu vi của hắn ta tiến bộ.
Đây là tư duy cướp đoạt theo bản năng ở sâu trong lòng hắn ta, hoàn toàn khác biệt với tư duy của Vô Long Tâm Pháp.
Tư duy của Vô Long Tâm Pháp hẳn là sẽ chuyển vận về cho thế giới ngay lập tức, phải sáng tạo ra đan dược giống như vậy cho thế giới, như thế thì tu vi của mình lập tức sẽ tiến bộ.
Chỉ cần nội tâm có ý nghĩ cướp đoạt và ý thức bản năng không thay đổi thì loại bản năng cướp bóc này chính là quan niệm của Cựu Thế Giới, mà loại quan niệm này chính là ngọn nguồn sức mạnh của cái thứ đáng sợ kia.
Nói cách khác, khi Cổ Trần Sa gia tăng tu vi của mình lên thì tu vi thứ đồ đáng sợ kia cũng đang tăng lên, mà thậm chí còn có khả năng tăng nhiều hơn cả Cổ Trần Sa nữa.
Bởi vì trong muôn vàn vũ trụ ở khắp Nhân Gian Giới, tư tưởng cướp đoạt của chúng sinh đã vượt qua lòng hiến dâng, bởi vì sâu trong bản năng của mỗi người, khi gặp được đồ tốt thì ý niệm đầu tiên chính là muốn đạt được nó.
Chính loại tâm ý này đã thúc đẩy sức mạnh cho thứ đáng sợ kia.
Mục đích cuối cùng của Cổ Trần Sa chính là khiến cho tất cả chúng sinh trong thiên địa đều hoàn toàn loại bỏ được tâm địa cướp đoạt, từ đó chuyển hóa thành sự cống hiến và sáng lập, bản năng suy nghĩ trong lòng mọi người sẽ là:
"Ta là chúa tể sáng lập nên vạn vật, ta không cần vì vạn vật mà làm bất cứ chuyện gì. Là ta đã sáng lập nên vạn vật chứ không phải vạn vật dưỡng dục ta, vạn vật không có tác dụng gì với ta cả."
Nếu như có thể gieo trồng loại tư duy này vào trong lòng mỗi người thì lập tức sẽ thành công, thứ đáng sợ kia sẽ không còn nguồn lực nữa, sẽ dần dần khô héo.
Quan niệm và ý chí của Cựu Thế Giới chính là khi mỗi một sinh linh được sinh ra, ý chí bản năng là muốn ăn để phát triển, để lớn mạnh, đó chính là bản năng cướp đoạt.
Đối với Tân Thế Giới mà Cổ Trần Sa sáng lập ra, quan niệm đầu tiên của toàn bộ sinh linh chính là cung cấp đồ vật cho thế giới, đó mới là hợp lý.
Ví dụ như một người vào trong nhà của người khác rồi muốn ở lại thì phải trả tiền thuê nhà, đây là quan niệm của Tân Thế Giới. Còn quan niệm của Cựu Thế Giới lại chính là khi ngươi ở lại trong nhà của người khác nhưng ngươi lại chẳng những không trả tiền thuê nhà mà còn cướp đoạt tài nguyên của chính ngôi nhà đó, rồi để chủ nhà cung cấp tiền cho ngươi.
Bây giờ, điều mà Cổ Trần Sa muốn thay đổi, muốn sáng tạo ra chính là vĩ đại như thế, để quan niệm của chúng sinh đạt được một sự thay đổi căn bản. Đây là chuyện mà từ xưa đến này, bất luận là nền văn minh, bất kể là thế giới hay nhân vật vĩ đại nào đi chăng nữa cũng đều không có khả năng làm được, thậm chí là không có một ai có được suy nghĩ ấy.
Bởi vì khi con người được sinh ra thì họ phải ăn, phải hấp thu năng lượng bên ngoài thì mới có thể sống sót được.
Cho dù là Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên thì cũng không thể làm được điều này giống như Cổ Trần Sa. Bởi vì Cổ Đạp Tiên không hề sáng tạo ra Vô Long Tâm Pháp.
Thật ra, sự ra đời của Cổ Đạp Tiên chính là mầm mống của Tân Thế Giới trong toàn bộ Thiên Địa Vũ Trụ.
Sau khi giác ngộ thì Cổ Trần Sa mới được sinh ra, rồi mới hoàn toàn cụ thể hóa ý tưởng của thế giới.
Thật ra thì chính Cổ Đạp Tiên cũng rất bối rối, không biết rốt cuộc thì Tân Thế Giới xảy ra chuyện gì, giống như một người tạo phản trong lịch sử vậy, bởi vì sống sót không nổi nên mới tạo phản theo bản năng . Nhưng Cổ Trần Sa thì không phải như vậy, Cổ Trần Sa tự sáng lập ra cương lĩnh của chính mình, tiến hành đâu vào đấy, từ một loại trình độ nào đó mà nói thì Cổ Trần Sa mới là Khai Quốc Thái Tổ.
Cổ Trần Sa ở chỗ này suy nghĩ.
Suy nghĩ của hắn càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng thêm sáng tỏ với sự cải tạo của Thiên Địa Vũ Trụ. Bởi vì hắn biết, Tân Thế Giới tiến đến là điều không thể ngăn cản, có điều chính bởi vì như vậy nên Cựu Thế Giới mới phản công càng ngày kịch càng kịch liệt hơn.
"Chờ vậy..."
Dường như tu vi của Cổ Trần Sa lại tiến thêm một bước.
Ngay tại thời điểm mà Cổ Trần Sa tranh đấu với Vô Vô Tiên Sinh và Vô Tâm Tiên Sinh, bên trong chuồng thú lớn ở hoàng cung trong Đại Vĩnh Triều có hai con chó đang bị giam cầm cùng một chỗ, nói một cách chính xác thì đó là Cự Linh Thần và Pháp Vô Tiên đã bị biến thành chó.
Lúc này, biểu tình trên mặt Pháp Vô Tiên từ đầu đến cuối đều tràn ngập vẻ hận thiên hận địa, hận chúng sinh, hận vạn vật, hận tất cả.
Cự Linh Thần ở bên cạnh thì không biết đang suy nghĩ gì.
Cự Linh Thần bây giờ cũng đang là đầu người thân chó.
- Cự Linh Thần, chỉ cần có cơ hội thì ta nhất định sẽ làm cho ngươi muốn sống không được muốn chết cũng không xong.
Pháp Vô Tiên đột nhiên mở miệng:
- Cho dù có chém ngươi ra thành trăm mảnh thì cũng khó làm vơi đi nỗi hận trong lòng ta.
- Pháp Vô Tiên, ta cũng không muốn vũ nhục ngươi, thế nhưng Cổ Trần Sa biến ta thành cái bộ dạng này, ta còn có cách nào khác nữa đâu chứ?
Cự Linh Thần nói:
- Ngươi muốn hận thì nên đi tìm Cổ Trần Sa mà hận hắn, chứ không phải ở chỗ này hận ta.
- Dù sao đi nữa thì ngươi nhất định cũng phải chết.
Pháp Vô Tiên lại lần nữa gầm thét lên:
- Không, ta sẽ không để cho ngươi chết, ta sẽ khiến cho ngươi chịu thống khổ gấp trăm ngàn lần những gì mà ta đã phải chịu. Đương nhiên, tên Cổ Trần Sa kia cũng sẽ bị như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận