Long Phù

Chương 2083: Pháp bảo mạnh nhất (1)

Chương 2083: Pháp bảo mạnh nhất (1)
Vô Vô tiên sinh đưa ra yêu cầu hợp tác.
- Cổ Trần Sa, ngươi sai rồi. Ngươi cho rằng bản thân mình có thể đứng trên đỉnh của tất cả mọi người mãi mãi được sao? Ta nói cho ngươi biết, đời nào cũng có người tài sinh ra, ai ai cũng lẫy lừng suốt mấy trăm năm (1). Đúng là bây giờ ngươi đang đứng trên đỉnh cao, nhưng trong tương lai nhất định cũng có người sẽ vượt qua ngươi. Đến lúc đó, ngươi sẽ không thể dẫn đầu xu thế được nữa, ngươi cũng sẽ mờ nhạt trong biển người mênh mông kia mà thôi. Đến lúc đó, ngươi sẽ tự xử như thế nào đây? Ta nói cho ngươi biết, giữa thiên địa này không có nhân vật chính nào tồn tại vĩnh viễn đâu. Nhớ năm đó, ở Thiên Giới, Cổ Đạp Tiên mạnh mẽ xuất thế, làm ra vô số chuyện chấn động, nhưng bây giờ thì như thế nào chứ? Hắn dung hợp cùng với Thiên Đạo rồi sinh ra chúng ta. Một ngày nào đó trong tương lai, ngươi cũng sẽ có kết cục như thế này. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta hợp lực để trấn áp thế giới, biến thế giới trở nên ổn định giống như bây giờ vậy. Từ đó, chúng ta có thể vĩnh viễn hưởng thụ được sự vô cực rồi. Nếu không làm như vậy mà để thế giới không ngừng tiến bộ thì nhất định sẽ sinh ra sự tồn tại vượt qua cả chúng ta.
(1) câu gốc 江山代有才人出, 各领风骚数百年 (Giang Sơn đại hữu tài nhân xuất, Các lĩnh phong tao sổ bách niên, tạm dịch: Đời nào đất nước cũng nảy sinh người tài, Đều được xếp vào hàng phong tao mấy trăm năm), xuất từ bài Luận thi (論詩) của Triệu Dực (趙翼), một nhà văn, nhà sử học kiêm khảo chứng học tiêu biểu thời Thanh của Trung Quốc.
Cổ Trần Sa bật cười một tràng dài.
- Ha ha. Vô Vô tiên sinh, ngươi thật sự quá coi thường ta rồi. Nếu không có cạnh tranh thì làm sao có thể tạo ra động lực được. Đúng là ta đã lần lượt sáng tạo ra những sự tồn tại mạnh mẽ. Những sự tồn tại mạnh mẽ này đều sẽ trở thành động lực của ta. Kết quả là tu vi của ta mới có thể càng ngày càng tăng cao như vậy. Nếu chỉ vì duy trì tình trạng trước mắt mà ổn định thế giới thì cho dù ta có thể vĩnh viễn hưởng thụ sự vô cực đi chăng nữa cũng sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả. Khi đó, ta có khác gì một cái xác không hồn đâu cơ chứ?
Vô Vô tiên sinh vẫn tiếp tục xúi giục:
- Nếu ngươi đã u mê không chịu tỉnh ngộ như vậy thì ta cũng không phí lời với ngươi nữa. Cổ Trần Sa, ngươi cứ chờ mà xem. Nếu như Pháp Vô Tiên bị lực lượng được kết hợp thành từ vô số vũ trụ bóp chết, hắn ta thật sự sẽ biến thành một pháp bảo. Chỉ cần người nào có thể sở hữu pháp bảo này trong tay thì chỉ sợ người đó sẽ đạt được sức mạnh của cấp bậc Vô Bất Hủ. Bởi vì Tân Thế Giới của ngươi có lý niệm khác biệt nên ngươi không thể nào đạt được bảo bối này đâu. Vì vậy, người đạt được bảo bối này nhất định sẽ là một người khác. Nếu như bị người khác đoạt được, mà người đó lại không ủng hộ lý niệm của ngươi, hoặc đối đầu với ngươi thì ngươi sẽ giải quyết như thế nào đây?
- Hơn nữa, chân thân của ta vẫn còn chưa hoàn toàn xuất thế. Một khi chân thân của ta thật sự xuất thế thì chỉ sợ sẽ lại tiếp tục sinh ra các nhân vật cấp bậc Vô Bất Hủ khác nữa. Thậm chí cuối cùng còn có thể sinh ra sự tồn tại mạnh mẽ có thể ngồi ngang hàng với ngươi. Ảnh hưởng như thế này chắc chắn không phải là tình hình mà ngươi có thể khống chế nổi.
Cổ Trần Sa vừa chú ý bốn cao thủ Vô Bất Hủ này không giở trò, vừa quan sát sự thay đổi của rất nhiều vũ trụ bên trong Nhân Gian Giới.
- Vô Vô tiên sinh, ngươi cũng đừng nói nhảm thêm nữa.
Vào lúc này, rất nhiều Thiên Đạo Chi Tử được sinh ra trong các vũ trụ đã phát động trận chiến chém giết kịch liệt nhất với Pháp Vô Tiên. Trong một thời gian ngắn, có ít nhất hàng nghìn Vũ Trụ Chi Tử cấp bậc Thiên Đạo đã được sinh ra. Có một số vũ trụ còn đang ở trong thời kì non trẻ nên không thể sinh ra Thiên Đạo Chi Tử được. Tuy nhiên, vũ trụ này lại dung hợp với một vũ trụ khác, cuối cùng nó cũng sinh ra được Thiên Đạo Chi Tử.
Ở Nhân Gian Giới, bây giờ có hàng tỉ vũ trụ, hơn nữa cùng với mỗi nhịp thở trôi qua thì Nguyên Lực mà Tân Thế Giới đưa vào sẽ lại sản sinh ra một hình thức ban đầu hoàn toàn mới của vũ trụ, giống như một đứa trẻ đang thổi bong bóng vậy.
Pháp Vô Tiên đã hoàn toàn chìm sâu vào đại dương rộng lớn của chiến tranh nhân dân.
Hàng ngàn cao thủ đạt tới cảnh giới Thiên Đạo tập trung lại, bọn họ mang theo rất nhiều sức mạnh của vũ trụ rồi bố trí thành một đại trận. Đại trận này dần dần bao vây Pháp Vô Tiên vào bên trong đó.
Pháp Vô Tiên bị bao vây ở bên trong đại trận, hắn ta chẳng những không lùi bước mà ngược lại càng hung hãn hơn nữa.
- Chết tiệt, khốn kiếp! Sao còn có một chiêu như vậy nữa chứ? Tất cả vũ trụ đều đối địch lại với ta. Các ngươi thật sự nghĩ rằng nếu những vũ trụ này kết hợp lại với nhau thì chúng có thể làm gì được ta sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày mà. Tất cả vũ trụ đều sẽ bị ta nuốt chửng mà thôi. Ta sẽ là chúa tể tối cao, là sự tồn tại bất khả chiến bại trên thế giới này.
Hắn ta biến thành một đám hắc khí mênh mông cuồn cuộn. Đám hắc khí đó vượt qua rất nhiều vũ trụ, đi tới nơi nào thì nơi đó sẽ biến thành hư vô.
Sắc mặt của Lão Tứ Cổ Hoa Sa và mấy người Trương Tự Nhiên, Cự Linh Thần, Long Tường Thiên vô cùng khó coi. Dù đã có rất nhiều Vũ Trụ Chi Tử, cao thủ cấp bậc Thiên Đạo tham gia chiến đấu nhưng đều không thể hoàn toàn trấn áp Pháp Vô Tiên. Hơn nữa, hình như Pháp Vô Tiên vẫn còn dồi dào sinh lực, không thấy lộ ra một tia mệt mỏi nào.
- Thật không ngờ Pháp Vô Tiên đã bị bao vây rồi mà vẫn còn hung tợn như thế.
Nếu cứ để mọi chuyện tiếp tục diễn ra như vậy, để cho Pháp Vô Tiên nghỉ ngơi lấy lại sức hoặc chạy trốn mất thì quả thực chính là thả hổ về rừng, sẽ để lại tai họa vô cùng lớn về sau.
Đến lúc đó sẽ lại bị Pháp Vô Tiên đập tan từng cái.
Như vậy thì không có ai sống tốt được cả.
Lão Tứ Cổ Hoa Sa và Trương Tự Nhiên liếc mắt nhìn nhau, cả hai người đều gật đầu:
- Nhất định phải giết chết Pháp Vô Tiên.
- Các vị, hôm nay, tên Pháp Vô Tiên này nhất định phải bị giết chết, nếu không chúng ta chắc chắn đều sẽ bị cắn trả.
- Giết!
Rất nhiều Thiên Đạo Chi Tử được sinh ra trông thấy Pháp Vô Tiên hung dữ như thế thì đều kinh hãi đến mức lạnh sống lưng. Cho dù tu vi của bọn họ đã đạt tới cảnh giới Thiên Đạo, nhưng nhìn thấy Pháp Vô Tiên tàn ác đến mức đó thì bọn họ vẫn đổ mồ hôi lạnh khắp người. Bọn họ cũng biết nếu không giết chết Pháp Vô Tiên thì chính mình sẽ là người bị giết.
Đúng lúc này, có rất nhiều Thiên Đạo Chi Tử đã tự động hiểu ra một số đạo lý.
- Các vị, chúng ta cùng nhau đồng lòng, kêu gọi càng nhiều vũ trụ thức tỉnh hơn nữa đi.
Tất cả mọi người lại đánh cược tính mạng của bản thân mình một lần nữa. Bọn họ bắt đầu kêu gọi.
Bọn họ vừa áp chế Pháp Vô Tiên vừa cùng nhau truyền lực lượng kêu gọi ra ngoài. Đột nhiên, rất nhiều vũ trụ ở sâu thẳm nghìn núi muôn sông, tất cả sức mạnh đều càng lúc càng trở nên to lớn giống như một quả cầu tuyết đang lăn vậy.
Lực lượng mênh mông cuồn cuộn ngưng tụ ra một phong ấn khổng lồ xung quanh Pháp Vô Tiên.
Mấy người Lâu Bái Nguyệt, Gia Cát Nha, Văn Hồng vẫn luôn quan sát. Bỗng có người nói:
- Cũng đủ rồi. Chúng ta cũng thêm một chút sức đi.
- Tên Pháp Vô Tiên này bị tiêu diệt sớm chừng nào tốt chừng đó. Nếu tiếp tục để hắn ta làm như vậy nữa, một khi hắn ta thoát ra khỏi vòng vây thì chỉ sợ sẽ khó có thể đối phó với hắn ta được. Hắn ta sẽ tàn sát bừa bãi ở các vũ trụ trong thiên địa này mất, như vậy thì không biết phải mất bao nhiêu công sức thì mới có thể trấn áp hắn ta được.
Lâu Bái Nguyệt nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận