Long Phù

Chương 2156: Lại phách lối (2)

Chương 2156: Lại phách lối (2)
Sau đó, hắn ta biến thành một nam tử mặc trường bào màu đen.
Có hơi giống với Vô Vô Tiên Sinh.
Triệu Giang Sơn tuyên bố:
- Giờ này, ngày này, Triệu Giang Sơn ta đã đạt tới Vô Bất Hủ.
- Cổ Trần Sa, ta phải trả lại cho ngươi gấp bội những sỉ nhục mà ngươi đã ban cho ta.
Lúc này, hiện trường chỉ có một người còn sống.
Đó chính là Lâm Tiểu Phàm.
Lúc đầu, Lâm Tiểu Phàm cho rằng đại ca Ôn Đình Ngọc của mình có thể ngăn cản được Triệu Giang Sơn. Nhưng hắn ta lại không ngờ được, với lượng khí số kia của Ôn Đình Ngọc mà cũng chỉ có thể làm áo cưới thay cho Triệu Giang Sơn thôi, trái lại còn giúp hắn ta thực hiện mưu kế thành công.
Lâm Tiểu Phàm quỳ xuống.
- Tha cho ta một mạng đi, ta nhất định đi theo ngươi làm tùy tùng.
Hắn ta biết, bây giờ hắn ta tuyệt đối không phải là đối thủ của Triệu Giang Sơn.
Triệu Giang Sơn nhìn Lâm Tiểu Phàm.
- Ta có thể tha cho ngươi.
- Tuy nhiên, sau này ngươi chính là thuộc hạ của ta. Trước tiên ngươi phải làm chủ được Áo Thuật Đế Quốc đã rồi nói sau. Ta sẽ giúp ngươi. Cho dù có là Cổ Trần Sa thì cũng không thể làm gì được ta của bây giờ. Ngươi chính là quân cờ của ta, ngươi phải tự có giác ngộ để làm quân cờ cho tốt. Nếu không, ta có thể khiến ngươi sống không bằng chết bất cứ lúc nào.
Lâm Tiểu Phàm nói:
- Chủ nhân, ta xin nghe theo sự phân phó của ngươi bất kì lúc nào.
- Từ nay về sau, ta không còn hai lòng nữa.
- Rất tốt. Tu vi bây giờ của ngươi còn chưa đạt tới cảnh giới cao nhất. Ta sẽ giúp ngươi tăng lên rồi thuận tiện cải tạo ngươi một chút, khiến cho sự gia tăng của Áo Thuật Vũ Trụ đối với ngươi càng sâu sắc hơn.
Triệu Giang Sơn túm một cái là đã tóm được Lâm Tiểu Phàm vào trong tay. Sau đó, hắn ta trực tiếp chạy mất, trốn sâu vào bên trong hư không.
Triệu Giang Sơn dừng lại, hắn ta chỉ vào Đa Nguyên Vũ Trụ:
- Lâm Tiểu Phàm, chờ đến khi ngươi đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ thì ngươi sẽ phát hiện ra rằng Đa Nguyên Vũ Trụ này thật sự rất nhỏ. Trong tương lai, ta nhất định sẽ là Cựu Thế Giới Chi Chủ, tất cả mọi người đều phải quy thuận về ta, lực lượng của ta sẽ tới đạt tới đỉnh cao nhất. Sớm muộn gì Cổ Trần Sa cũng sẽ bị ta giẫm đạp dưới chân thôi.
- Thật sao?
Ngay lúc Triệu Giang Sơn đang hăng hái, một giọng nói vang dội vọng tới.
Cả người Triệu Giang Sơn chấn động, hắn ta quay phắt đầu lại:
- Ai?
- Cổ Trần Sa, thì ra là ngươi à? Ngươi luôn quan sát ta đó sao? Chẳng qua cũng không quan trọng nữa rồi. Bây giờ, ta cũng đã thăng cấp tới cảnh giới Vô Bất Hủ, vừa đúng lúc đánh với ngươi một trận để xem thử tu vi của ngươi rốt cuộc cao đến đâu. Nếu như ngươi có thể tiến đánh và giết chết được cảnh giới Vô Bất Hủ thì ngươi đã tiêu diệt đám người Vô Vô Tiên Sinh từ lâu rồi chứ không cần chờ đến bây giờ nữa. Có thể thấy được, bây giờ ngươi không làm gì được cảnh giới Vô Bất Hủ cả.
Tuy nhiên, lúc Triệu Giang Sơn quay đầu lại thì hắn ta không hề nhìn thấy Cổ Trần Sa đâu, mà lại thấy Lâu Bái Nguyệt.
Lúc này, cả người Lâu Bái Nguyệt mặc bạch y. Nàng đứng cách đó không xa ở phía sau lưng Triệu Giang Sơn, như thật như ảo, cứ như thể lúc nào nàng cũng có thể biến mất, lại dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất hiện trước mắt chúng sinh.
- Là Lâu Bái Nguyệt, không phải Cổ Trần Sa. Ngươi tới chịu chết à?
Triệu Giang Sơn đang muốn ra tay thì đột nhiên lại cảm thấy không thích hợp:
- Không đúng, không đúng. Ngươi là cảnh giới Vô Bất Hủ ư? Tại sao, tại sao ngươi cũng có thể tu luyện thành công đến Vô Bất Hủ được chứ? Ta không phải là người đầu tiên đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ trong thiên địa này ư?
Lâu Bái Nguyệt xua tay:
- Triệu Giang Sơn, ngươi thật sự quá cuồng vọng và tự đại rồi. Trên thực tế, tất cả mọi thứ của ngươi đều nằm trong lòng bàn tay của Cổ Trần Sa cả. Thật ra, Cổ Trần Sa không can thiệp vào các hành động của ngươi chính là vì không thèm đặt ngươi vào trong mắt mà thôi.
- Chẳng qua, Trần Sa mặc kệ ngươi nhưng không có nghĩa là ta cũng mặc kệ ngươi. Thấy ngươi vừa mới thăng cấp đến Vô Bất Hủ mà lại dám cuồng vọng và tự đại đến thế này. Ngươi cho rằng bản thân ngươi có thể làm chủ Chư Thiên Vạn Giới, cả Đa Nguyên Vũ Trụ cũng là của ngươi à. Loại cảm xúc này giống y như đúc khi ngươi thăng cấp đến cảnh giới Thiên Đạo vậy. Xem ra, ta nhất định phải đánh tỉnh ngươi một lần nữa thì mới có thể khiến ngươi biết được rốt cuộc cảnh giới Vô Bất Hủ chia thành bao nhiêu tầng. Bây giờ, ngươi mới chỉ vừa thăng cấp đến Vô Bất Hủ mà thôi. Đúng là ngươi có cướp thêm cả chiếc hồ lô của Pháp Vô Tiên, nhưng trên thực tế ngươi vẫn vô cùng nhỏ yếu và đáng thương. Thật ra, sau khi đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ thì không phải dựa vào sự cướp đoạt nữa mà là dựa vào việc tăng cảnh giới lên cao. Chẳng qua, ta có nói với ngươi thì ngươi cũng không hiểu được.
Triệu Giang Sơn đột nhiên thét dài, hắn ta tiến hành tấn công Lâu Bái Nguyệt.
- Bớt phí lời đi. Hôm nay, ta phải giết chết ngươi. Đây chính là bước đầu tiên để ta khiêu chiến với Cổ Trần Sa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận