Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2446. Vì Chưa Từng



Chương 2446. Vì Chưa Từng




Phúc Vương phi lấy ra một chiếc khăn tay, đè lên vết thương do tơ bạc cắt rách trên hai bàn tay, máu tươi vẫn còn ở trên đó. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vương gia hẳn phải biết, Ngân Giáp Vệ rất thích nhét nhi tức vào trong nhà các đại thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm quay đầu, nhìn bàn tay đang chảy máu của Phúc Vương phi, nói ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hạ độc là được rồi, hà tất phải tự mình động thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta sẽ không hạ độc. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Bởi vì từ trước đến giờ, trà và đồ ăn từng qua tay ta, ngươi chưa bao giờ đưa vào miệng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta không nghĩ, ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau cũng sẽ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, vị Vương phi kia thật sự yêu chủ thượng rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam ngồi ở trên vai Phiền Lực, hỏi A Minh đang cưỡi trên lưng ngựa. ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực xốc Tiết Tam ở trên vai hắn lên. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh có chút ngạc nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao lại hỏi ta cái này? ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, A Minh cũng không có nữ nhân, mà trong nhà Tiết Tam lại có một người. ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí là Phiền Lực, nói thế nào, cũng coi như là có một nửa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ là cảm thấy quỷ hút máu, từng trải nhiều hơn chút mà. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hửm? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vừa nghĩ tới quỷ hút máu, trừ rượu vang và máu tươi, cái thứ ba ta nghĩ tới, đại khái chính là tra nam. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Sao mà ngươi lại liên tưởng đến thứ không thể tưởng tượng như vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng có chuyển đề tài. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực lại xốc xốc mấy cái. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Quan hệ giữa nam và nữ, vốn là không chỉ hạn chế trong yêu và không yêu, nói một cách chính xác, nam cùng với nữ, thuần túy chỉ là bởi vì tình yêu, thật ra chỉ là số ít. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy đa số là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chắp vá ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tạm bợ. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thích hợp, ví dụ như ngươi và Bát muội kia của nhà ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi đang đá xéo ta à? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Giờ ngươi mới phát hiện à? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ là ta cảm thấy, giao động của chủ thượng nhà ta hơi bị Long Ngạo Thiên, Phúc Vương phi kia, rõ ràng đã có cảm giác khác biệt đối với chủ thượng nhà ta. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Không, ngươi không thể dùng góc nhìn của ngươi để nhìn chủ thượng, cũng không thể dùng thị giác của Tứ Nương để nhìn chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ồ? ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực lại xốc xốc. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chủ thượng lại không phải người bảy, tám chục tuổi, dựa theo quan điểm phổ biến của bọn hạ nhân, bên trong tầng lớp quyền quý, cũng xem như là rất trẻ trung rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại tính đến quyền thế hiện tại của chủ thượng nhà chúng ta, dù cho là đem mấy vị hoàng đế kia tới so sánh cùng hắn, chủ thượng nhà ta cũng sẽ không thua kém họ quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh lại dùng tay chọt chọt cái trán. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cuối cùng, lại tính đến thẩm mỹ của chủ thượng, thói quen, cùng với sự phóng khoáng, không bị trói buộc bởi lễ giáo phổ biến đương thời. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói ngắn gọn thì là, có quyền thế có tiền bạc, còn hiểu cách tôn trọng nhà gái. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự, ͏ ͏ ͏ ͏
Không được nữ nhân coi trọng mới rất là kỳ quái. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng nha. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam đột nhiên bừng tỉnh ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, không phải chủ thượng nhà chúng ta là Long Ngạo Thiên, mà là bây giờ chủ thượng nhà chúng ta vốn là lão công quốc dân? Ấy không, gọi là lão công của chư hạ? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đáng tiếc, danh tiếng chủ thượng nhà chúng ta... ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thời đại này, kết hôn sớm, mười ba tuổi đã có con cũng không tính là hiếm lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam cười cười đung đưa chân, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nói như vậy, danh tiếng này, còn có thể làm cho chúng trở nên phổ biến ah? ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực dùng sức, ͏ ͏ ͏ ͏
Kéo một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ A!!! Ngươi muốn chết à!!! ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chướng mắt quá. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Quân Yến đang trên đường tiến lên hướng đông bắc, từ từ đến Lương địa Triệu địa để tiếp ứng cho nhánh quân của Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tinh nhuệ Càn quốc không chọn khai chiến nữa, mà cố ý bảo tồn thực lực, dưới sự suất lĩnh của Mạnh Củng, sau khi thoát khỏi dây dưa với quân Yến, vòng về nước từ phía nam, nói không chừng còn phải mượn đường của Sở quốc. Chẳng qua lúc này, người Sở không thể không tạo thuận lợi cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
La Lăng suất quân tiến lên phía trước hộ tống. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đầu khác, Nhậm Quyên thì lại điều động binh mã, bắt đầu tới tiếp ứng Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi đang đến gần địa giới Lan Dương thành, ͏ ͏ ͏ ͏
Càn quân vẫn đi theo phía sau đại quân của Bình Tây Vương cũng dừng lại, ngừng hộ tống người Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào lúc này cục diện của chiến trường hình thành vòng tròn ăn ý. Sau khi song phương đều không muốn tiếp tục đánh nhau nữa, giữa hai bên đã hiện ra một loại khắc chế có thể nói là khoa trương. ͏ ͏ ͏ ͏
Một bên hộ tống một bên, bên nào về nhà bên đó, mỗi bên đều bình an, khoẻ mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Càn phải trở về liếm láp vết thương, người Yến, đã đói bụng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù hoàng đế đã nhiều lần hạ chỉ, nhưng vận chuyển lương thảo từ Nam Môn quan đến phía nam, cũng đang không ngừng giảm bớt cùng kéo dài thời hạn , thì lấy lương thực từ kẻ địch, căn bản là đã không có cách nào thoả mãn nhu cầu cần thiết của đại quân nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2446.



Bạn cần đăng nhập để bình luận