Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2513. Hài Tử Thế Nào



Chương 2513. Hài Tử Thế Nào




Tứ Nương cười mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không sợ ăn no chết luôn, tu vi của đạo nhân kia đúng là cực kỳ cao thâm, ngươi một lần ăn hết cũng không sợ xảy ra chuyện hả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại nói, chúng ta cảnh giới của chúng ta bị kẹt, trừ phi tìm được một túi máu thích hợp giống A Minh, bằng không ngươi cũng chỉ ăn cho miệng đã nghiện thôi... Hả? Sao lại thế... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trùm sáng mà Ma Hoàn ợ ra, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
lúc này đang xoay vòng vòng ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, lại chui vào phần bụng đang nhô cao của Tứ Nương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói một cách chính xác, là bị đứa nhỏ ở trong bụng nàng chủ động hút vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hê hê... Hê hê... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn thấy vậy, thì vui sướng giống như đã phát hiện một đại lục mới vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay, vỗ vỗ bụng mình, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ợ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại phun ra một trùm sáng không cách nào tiêu hoá được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó trùm sáng lấp lánh này, lại xoay xoay ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc nó sắp bị kéo xuống, Tứ Nương búng ra một chuỗi ngân châm, tạo thành một kết giới, mạnh mẽ xua tan trùm sáng này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn có chút không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương thì mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ ngươi đút cái gì mà đút, muốn hại lão nương sinh non hả! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn không dám động đậy, hắn không sợ Tứ Nương, nhưng rất sợ hài tử trong bụng Tứ Nương xảy ra chuyện, bằng không, lúc hắn đối mặt với sáu vị Ma Vương khác, thậm chí là cả cha đẻ cũng có thể phát hoả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương đưa tay đặt lên bụng mình, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa cưỡng ép trấn an thai nhi đang quậy trong bụng, vừa tự giễu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc thì ta mang thai… hài tử thế nào vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra ngày hè đã trôi qua, thu vàng đã đến từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ở Tấn đông này, bốn mùa lại không quá rõ ràng, thể hiện ở chỗ xuân thu rất ngắn, hè đông lại rất dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa mới nóng đổ mồ hôi, đột nhiên liền trở lạnh, Đang lạnh run nói nóng liền nóng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Hữu Đạo từng nhận chức tể phụ Đại Thành quốc, từng lưu truyền ra một đoạn đối thoại với Tư Đồ Lôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là thế này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tư Đồ Lôi hỏi: Vì sao văn mạch của Tấn địa không sánh được với Càn quốc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Hữu Đạo đáp: Càn địa bốn mùa rõ ràng, mà Tấn địa không có. Không cảm nhận được bốn mùa rõ rệt, tương đương với việc không trải nghiệm hết cay đắng ngọt bùi, đặc biệt là ít đi ý xuân dạt dào, sầu thu hiu quạnh. Thiếu mất này hai vị này, còn có thể làm thơ được hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, hoàng hôn hôm đó, sau khi vương gia đi vào tiểu viện tử sát vách của Kiếm Thánh, Lưu Đại Hổ bưng tới cho hắn chính là nước ô mai ướp lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Băng đương nhiên là lấy từ hầm băng của vương phủ. Mỗi ngày Tiếu Nhất Ba đều sắp xếp người đưa sang nhà Kiếm Thánh một số lượng tương ứng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói chung, sinh hoạt trong nhà Kiếm Thánh rất đơn giản, nhưng lại không có nửa điểm liên quan đến hai từ túng quẫn. Tương đương với…cuộc sống điền viên mà người đời sau tưởng tượng ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một con vịt đi đến trước mặt vương gia, ưỡn cổ, cong người, giống như muốn triển lãm bản thân một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia chỉ vào con vịt này, nói với Kiếm Thánh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Từng ăn cổ vịt cay tê chưa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Con vịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong viện có một cái nôi, tiểu nhi tử của Kiếm Thánh tiểu đang vịn lan can, mở mắt to nhìn chằm chằm vào Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại phải ra ngoài rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng rất nhanh, Trịnh Phàm lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này không cần làm phiền ngươi đi theo, chuyện cũng không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao cũng người ta cũng mới xuất chinh trở về, mới ở trong nhà được bao lâu chứ. Giờ lại để người ta cùng ngươi đi một chuyến, không được đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nhìn Trịnh Phàm, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi lại tiểu nhi tử của mình một chút, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu không... Vẫn là bồi ngươi đi ha? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh quen quá rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm chậm rãi xoay người, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này sẽ không đi quá lâu, đến Tuyết Hải quan, sau Tuyết Hải quan thì lại đến Trấn Nam quan một chuyến, lòng đám hạ nhân có vẻ hoang dã quá rồi, để ta đích thân đến một chuyến, nhổ cỏ cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Há, vậy à. Về nhà mấy ngày nay, ta nghe nói lần này xuất chinh không mang theo quân Tấn đông, phía dưới có không ít lời oán hận đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là việc khó tránh khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhấp một hớp nước ô mai: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chế độ này ta đã định ra lâu rồi, chính là để ứng phó với việc chiến sự liên tục phát sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chế độ quản lý của Bình Tây Vương phủ, từ lúc ở Thịnh Lạc thành đã sớm có hình thái đơn giản, đến khi ở Tuyết Hải quan thì đã hoàn toàn thành hình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2513.



Bạn cần đăng nhập để bình luận