Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2517. Bình Tây Cải Trang Vi Hành Ký



Chương 2517. Bình Tây Cải Trang Vi Hành Ký




- Nghĩa phụ không chỉ là quân thần Đại Yến, khi nghĩa phụ xuống ngựa còn có thể trở thành đại tể phụ của Đại Yến chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại tể phụ, là một địa vị nội các do Cơ lão lục tạo ra. Sau khi hàng này cất cao phẩm cấp của nội các, vì ngăn chặn và giữ cân bằng, những đại quan trong nội các tiến hành phân biệt phẩm cấp để phòng ngừa bọn họ kết bè. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Trần Đạo Lạc cười nói: bày đặt không cần quân đội Tấn đông trung thành với mình, bày đặt không cần địa bàn quản lý, nhất định phải đi vào kinh thành làm đại tể phụ cái gì đó, trừ khi là Vương gia nhà mình điên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Xuân Lai thì nghĩ một bước sâu hơn, y cẩn thận theo Vương gia, vào kinh thành cũng không thể nào là một mình vào kinh, cũng không phải là khinh kỵ binh vào kinh thành, rất có thể là mang theo đại quân vào kinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu thật sự tới lúc đó, vào kinh thành làm đại tể phụ hoặc là thừa tướng gì đó, thật ra thì cũng rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm thì nhếch miệng mỉm cười, ngược lại nhìn về phía Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên hồi đáp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắc tiên sinh đã nói, hàng hóa, bạc, điều quan trọng nhất là lưu thông, chỉ khi có lưu thông mới có thể sinh ra giá trị, hài nhi nhìn thấy thương nghiệp mậu dịch phát triển, nhìn thấy lưu thông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật đầu, không có nhận xét gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, bên ngoài có một đội giáp sĩ tuần phố ngang qua, nhìn thấy cả đám người ngồi nơi này, đầu lĩnh khẽ nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Minh An huyện thành, không, nói một cách chính xác là phía đông Phụng Tân thành, căn bản không tồn tại loại ‘du khách’ này, hoàn toàn là hình dạng của một thương đội, nhưng người trước mắt rõ ràng không phải thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này đội giáp sĩ làm bộ muốn vào kiểm tra, Hà Xuân Lai chủ động tiến lên, móc ra lệnh bài của cẩm y thân vệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu lĩnh thấy lệnh bài này, đầu tiên khuôn mặt nghiêm nghị lại, sau đó nhìn về phía cái bàn kia một lúc, vừa vặn Vương gia cũng xoay người lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu lĩnh giáo úy muốn quỳ, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Xuân Lai duỗi tay, đỡ hắn lên, cũng nháy nháy mắt với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tên giáo úy này gật đầu, ý bảo mình đã biết rồi, lập tức xoay người mang theo thủ hạ rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện nay, có thể lên làm đầu mục địa phương ở địa giới Tấn đông, căn bản đều là lão tốt, mà lão tốt cũng từng cùng với Bình Tây Vương gia xuất trận xung phong liều chết, nhận ra Vương gia cũng chẳng có gì lạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đứng dậy, ra hiệu Trần Đạo Lạc tính tiền, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, chúng ta lên đường thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như đã bị nhận ra ở đây, thì Tuyết Hải quan, phải đi sớm một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người lên xe ngựa, hai cỗ xe ngựa chạy ra khỏi huyện thành, lúc vừa mới ra cửa thành, Trịnh Phàm ra hiệu dừng xe. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm dẫn đầu xuống xe, Thiên Thiên và Cơ Truyền Nghiệp cũng cùng theo xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia đối diện với cửa thành, trên tường hai bên cửa thành treo từng dãy thi thể, không dưới trăm bộ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng qua, chỉ có năm bộ là còn mới, còn lại căn bản đều đã phơi khô rồi, có phần chỉ còn lại một cái đầu lâu treo ngược trên đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thi thể đã qua xử lý, thế nên không cần lo lắng có ôn dịch gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không đi che mắt của hai đứa nhỏ lại, cứ để cho bọn họ đứng ở chỗ này, nhìn thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đứa nhỏ này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một là thế tử của lão Nam vương, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một là thái tử Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như điểm cảnh tượng này cũng không nhìn nổi, thật sự rất mất mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xuân Lai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Xuân Lai bước lên trước hai bước, chỉ vào một vài cái thi thể treo trên tường thành kia, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị điện hạ, những người này cơ bản phân làm ba loại: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một loại là quản sự giở trò với các trận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một loại là quan lại ở huyện thành này làm trung gian kiếm lời vào túi tiền riêng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một loại là chưởng quỹ thương đội trốn thuế lậu thuế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Theo như pháp lệnh của Bình Tây Vương phủ, thương đội muốn qua lại ở Tấn đông, cần tuân thủ luật pháp Vương phủ, người vi phạm, nghiêm trị! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Theo pháp lệnh của Bình Tây Vương phủ, quan lại do Vương phủ quản lý ăn hối lộ trái pháp luật, giết không tha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Thiên Thiên và thái tử nghe xong thì cùng nhau gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn những thi thể này một chút, treo trên đó sớm nhất thì đã qua rất nhiều năm, mới nhất thì da thịt vẫn còn mềm mại, ta hỏi các ngươi, các ngươi có cảm thấy người ăn hối lộ trái pháp luật trên thế gian này, có thể giết sạch hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2517.



Bạn cần đăng nhập để bình luận