Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2534. Không Chỉ Là Tình Cảm



Chương 2534. Không Chỉ Là Tình Cảm




Sau khi khơi ra động tĩnh, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ cửa sổ lầu một bị đá văng, các giáp sĩ ban đầu là ở đây cảnh giới bảo vệ vương gia chen chúc mà ra, trực tiếp xua tan dòng người vây cô gái mặc áo tím lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lầu hai, Bình Tây Vương gia cầm chén trà trong tay, vừa mới răn dạy xong Thái tử một quốc gia, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt tức khắc tìm kiếm bóng dáng của Kiếm Thánh, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phát hiện không biết lúc nào Kiếm Thánh đã đứng ở bên cửa sổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm thủ thế bình tĩnh đừng nóng, bảo bọn Kim Thuật Khả không nên cử động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia bưng chén trà, giống như người không có chuyện gì đi tới bên cạnh Kiếm Thánh, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao lại không thông báo chút nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh liếc mắt nhìn Trịnh Phàm, giống như trước mà nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang dạy đứa trẻ, nên không quấy rối ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại bổ sung: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiếm khách thất phẩm, ngươi cũng đánh thắng được nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bắp thịt trên mặt vương gia triệt để lỏng lẻo đi, khuỷu tay chống lên cửa sổ, vừa uống trà vừa nhìn phía dưới, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất đẹp đẽ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quần áo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay Lưu Hạ trấn đồng thời phát sinh án ám sát bên đường, sào bảo chủ Điền Vinh bị đâm, trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
May mắn thế nào chính là, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc thích khách ám sát, đúng lúc gặp Tổng binh đại nhân của Trấn Nam quan là Kim Thuật Khả ở trong tửu lâu bên cạnh đang ‘vi phục xuất tuần’, lúc này thích khách bị hộ quân của Tổng binh đại nhân bắt sống, bỏ tù. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kim tổng binh động viên đoàn người, còn nói chuyện với một số người, nói mọi người chỉ cần đến nơi này, bất luận là binh người Sở hay là Phượng Sào nội vệ người Sở, đều không tư cách lại làm càn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban ngày gây nên sóng lớn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hình như vào đêm cũng được an ủi xíu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tối nay, trăng sáng sao thưa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm và Kiếm Thánh, hai người ngồi ở trên một toà lầu tháp ở sào bảo Lưu Hạ trấn, trước mặt hai người bày ra một bàn cờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia chấp trắng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh chấp đen, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một phen chém giết, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đôi nước rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh gật gù, một cái cờ năm quân (caro) này, hắn thua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ và Thiên Thiên đi lên, Kiếm Tỳ bưng ấm trà, Thiên Thiên bưng mâm trái cây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp không nối đuôi tiến lên theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm để ý đến, nhưng hắn không có hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử Đại Yến, nếu như bởi vì ban ngày bị mình giáo huấn hắn, bây giờ liền không chịu tới gặp mình, cái Thái tử như kia, không khỏi cũng quá thiếu trải nghiệm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ gia cũng không tệ, không đến nỗi bỗng nhiên đến một đời này là vỡ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên trước tiên mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân, đệ đệ đi tìm Kim tướng quân xin lỗi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban ngày là ban ngày, Buổi tối là buổi tối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một người trước, một người sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như chỉ là ở bề ngoài không có trở ngại gì, vậy thì ban ngày là có thể, nhưng mà vấn đề là, tiếp theo Kim Thuật Khả là sư phụ của bọn họ, buổi tối làm việc lén lút, nhất định phải bổ khuyết thêm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên gia vô tình, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng một mực thứ mà Thiên gia coi trọng nhất là lễ, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là lễ nghĩa của Thiên gia, người bình thường không có tư cách hưởng dụng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh một vừa đưa tay nhặt về quân cờ vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải ban ngày ngươi hơi nghiêm khắc rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cũng ở nhặt cờ để đánh, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sợ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở chỗ này mà sợ, chắc chắn không phải chỉ có Kiếm Thánh sợ, kiếm khách giang hồ đỉnh tiêm, tuy nói không có cách nào có thể khuấy gió nổi mưa đi chống lại làn sóng chân chính, nhưng ít ra có thể làm được việc lùi một bước trời cao biển rộng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sợ, ý tứ là Kiếm Thánh sợ thay mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứa bé kia lòng dạ sâu, là có thể nghĩ rõ ràng sự tình, hắn biết ngươi là vì muốn tốt cho hắn, nhưng dù sao cũng là hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị hoàng đế, sau đó nghĩ lại tới tình cảnh ngày hôm nay, sẽ có cảm giác như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lắc đầu một cái, cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta và hắn, ta và lão tử của hắn, đi đến một bước này, tình cảm, là có, nhưng đã sớm không phải thật sự chỉ nhìn tình cảm, ta không phải loại người như vậy, nhưng cờ ở trên mặt bàn này, thì nhất định sẽ vận chuyển theo cái quy luật này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu thật sự là ta không góc cạnh, trung thành tuyệt đối với triều đình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2534.



Bạn cần đăng nhập để bình luận