Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2798. Mời quan gia thoái vị đi



Chương 2798. Mời quan gia thoái vị đi




Bách Lý Hương Lan nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia nở nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm còn muốn ngắm trăng tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tối nay trăng rất bình thường mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia khẽ lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ra mỗi đêm đều là một vầng trăng, đẹp hay xấu, tịnh hay đạm, cũng không quan tâm, mà chính là người đứng trên mặt đất ngẩng đầu nhìn nó, không thể tiếp cận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia, trời lạnh rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào đông rồi, tại sao lại không lạnh được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia tiếp tục ngồi, không động đậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Lý Hương Lan nhìn quan gia, nhưng không nói gì nữa, sau đó lui về phía sau vài bước rồi đứng ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia nhìn nàng, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam phẩm rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Con đường ca ca của ngươi đi không dễ đi chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiếm sắc bén nhất thế gian chỉ có một thanh, Hương Lan không có ý định tranh lấy đệ nhất kiếm kia có lẽ,con đường ca ca đi không phải là tốt nhất, nhưng ít nhất chứng minh là có thể đi. Đa tạ quan gia, cho mượn vận khí, giúp Hương Lan phá cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ca ca ngươi cũng có thể mượn, tại sao làm muội muội như ngươi lại không thể mượn? Không cần phải tạ ơn. Năm đó ca ca ngươi mặc bạch y vào Thượng Kinh, làm phong hoa của kinh sư lay động, nhưng nói cho cùng hắn tiêu sái. Cũng giống như Diêu Tử Chiêm, kiếm là một phần mặt mũi hư danh, thật ra chính là chuyện vụn vặt, bọn họ chẳng muốn đi làm. Trái lại là ngươi, những năm gần đây đã vất vả cho ngươi rồi, Hương Lan! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Lý Hương Lan không nói gì nữa, dáng người lại lui về phía sau vài bước, ản vào trong bóng tối, để lại một phần ánh trăng không nhiều lắm này cho quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một đội kỵ binh đang thúc ngựa chạy, quy mô hoành tráng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đi đầu là một đại tướng trung niên mặt chữ điền, mày kiếm mắt sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người tới là ai! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người tới là ai! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới chân núi, cấm vệ quân lập tức kết trận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cây đuốc sáng lên, xua tan bóng tối chung quanh, làm hiện ra dung mạo tướng lĩnh trung niên kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Là phò mã gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến phò mã gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thủ tướng chân núi lập tức hành lễ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phò mã có việc quan trọng muốn gắp quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin phò mã gia đợi một chút, ty chức liền đi bẩm báo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện của phò mã rất gấp, không kịp chờ bẩm báo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phò mã gia, đây là chức vụ của ty chức, xin phò mã gia không nên làm khó ty chức, ty chức...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phốc! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đao của Chung Thiên Lãng đã đâm vào ngực vị tướng lĩnh thủ sơn này, sau đó rút ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, giáp sĩ phía sau lập tức rút đao xông lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Căn bản cấm vệ quân ở chân núi cũng không ngờ vị phò mã gia của Đại Càn được quan gia coi trọng nhất này, lại có thể tạo phản, vả lại Chung Thiên Lãng còn mang theo biên quân tinh nhuệ, cấm vệ quân dưới chân núi bị đánh tan, thương vong thảm trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Thiên Lãng cầm đao, không ngừng chém cấm vệ quân trở ngăn trở trước người mình, nhanh chóng tiến lên, dần dần, giáp sĩ cũng lập tức đi theo, hơn nữa không ngừng vượt qua hắn, mở đường cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều, giết chóc dưới chân núi vẫn chưa kéo dài đến sườn núi, nhưng phía trên đã không ít sĩ tốt cấm vệ quân bỏ lại binh khí, đứng ở một bên, trên mặt đất cũng có một vài thi Thế tửớng lĩnh cấm vệ quân đã ngã xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử râu tóc hoa râm mặc ngân giáp đang đứng ở nơi đó, mỉm cười nhìn Chung Thiên Lãng không ngừng đi tới, ở bên cạnh còn có một người nam tử và một thái giám trẻ tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy hai người này, ánh mắt Chung Thiên Lãng hơi ngưng tụ, nhưng cũng không tiếp tục, lạnh giọng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lạc đô đốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lạc Minh Đạt, nắm trong tay ngân giáp vệ hai mươi năm, ở Đại Càn là một ma đầu có thể làm cho tiểu nhi ngừng khóc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phò mã gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lạc Minh Đạt rất khách khí hành lễ với Chung Thiên Lãng. Lúc này, thái giám trẻ tuổi bên cạnh dường như không cam lòng việc mình không được nhìn tới, chủ động tiến lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến phò mã gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Thiên Lãng gật gật đầu với hắn, Tôn công công, ba năm trước trở thành thân tín của quan gia, tuổi còn trẻ thăng tiến rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiển nhiên trong chuyện tối nay, hắn cũng phản bội quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tôn công công phản bội vốn làm cho người ngoài cảm thấy rất bất ngờ, thậm chí còn có đưa cách nói Tôn công công dựa vào Tấn phong mới có thể thượng vị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một khi hai người này lựa chọn phản bội quan gia, như vậy trên cơ bản phòng vệ bên trong Thanh Tâm các đã mở ra hơn một nửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Thiên Lãng không hàn huyên cùng hai người này, mà nói ngay: ͏
- Đi xin quan gia thoái vị đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2798.



Bạn cần đăng nhập để bình luận