Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 189: Muốn Đi Cùng Với Con Gái

Dung Yên không biết về chuyện xảy ra ở bên này.
Năm nay, cô sống rất thoải mái, ngoại trừ mỗi ngày châm cứu cho ba cô một lần thì thời gian còn lại cô thường dẫn theo Tần Dư chạy ra ngoài.
Dẫn Tần Dư đi xem rất nhiều danh lam thắng cảnh di tích cổ, dạo chơi đường lớn hẻm nhỏ.
Gần như đi dạo hết phân nửa thủ đô.
Hôm nay là ngày mồng bảy âm lịch, cô nhận được thư của Tần Dã.
Mặc dù thư mà Tần Dã gửi đến rất nhanh, nhưng vẫn bị chậm vài ngày do Tết Nguyên Đán.
Từ trong thư thì cô biết Từ Khả lại được ra ngoài, hơn nữa có lẽ sẽ trở về thành phố.
Điều này khiến cô thật sự không ngờ… Ai giúp Từ Khả?
Điều khiến cô có chút khó hiểu chính là, Từ Khả trở về thành phố, vậy tại sao lại không đến đây tìm cô?
Chẳng lẽ là vì muốn trốn tránh cô sao?
Nhưng mà, hiện giờ cô không có thời gian đi tìm người phụ nữ này, bởi vì cô đã mua vé tàu cấp tốc ngày mai phải đi về, nói chính xác là ngày tám trở về.
Đương nhiên là phải quyết định ngày trở về.
Tần Dư biết sắp trở về thì cậu ấy rất hào hứng nhưng vẫn có chút không nỡ xa chú thím.
Họ đối xử với cậu ấy thật sự rất tốt.
Tương tự như vậy, mẹ Dung và ba Dung càng không nỡ xa con gái của họ.
“Yên à! Năm nay thi đại học con nhất định phải thi cho tốt, đại học rất quan trọng, con có thể để con rể đi thi cùng.” Ba Dung không muốn ở cách xa con gái ông ấy quá.
Nếu sớm biết bệnh của ông ấy có thể chữa khỏi thì ông ấy đã không bán đi công việc của mình, như thế có thể dùng chức vụ công việc của ông ấy để đổi một công việc cho con gái của ông ấy.
Dung Yên gật đầu, “Vâng, con biết rồi, ba cũng nên chú ý đến sức khỏe, trong khoảng thời gian này nghỉ dưỡng trước, đừng tùy tiện đi ra ngoài, đợi sau khi ba khỏe lại, lại đi ra ngoài một chút cũng không sao.”
“Ừm, hiểu rồi!” Đôi mắt của ba Dung hơi đỏ lên, thật sự là ông ấy không nỡ.
“Được rồi, ông đừng nói nữa, cũng không phải con gái tôi không trở về nữa, nếu thật sự không được, vậy đến lúc đó cả nhà chúng ta cùng về quê với con gái?”
Mẹ Dung vừa nói, đôi mắt bà ấy bỗng nhiên sáng ngời, “Hay là, chúng ta cùng đi theo con gái về quê? Dù sao hai người chúng ta đều không có công việc, đúng lúc về quê nghỉ dưỡng, đây là đến nhà con rể, sẽ không ai ngăn cản.”
Ba Dung cũng cảm thấy ý tưởng này rất được.
Vì thế liền nhìn sang Dung Yên, “Yên à! Con có chỗ ở không?”
“Mọi người muốn đi sao?” Dung Yên có chút kinh ngạc.
“Ba nghĩ, chúng ta chỉ có một người con gái, sau này chắc chắn là phải ở cùng các con, bây giờ làm quen trước cũng được.”
Dung Yên:……
Người vui vẻ nhất chính là Tần Dư ở bên cạnh.
Cậu ấy nhanh chóng nói: “Chú, thím, còn có phòng trống đấy ạ, nhà mới của chúng con có phòng trống để ở…… Nếu anh cả và em gái biết mọi người đến nhà chúng ta, cả nhà họ rất vui mừng”.
Dung Yên suy nghĩ, ở đây có Từ Khả ở.
Không biết người phụ nữ này dùng thủ đoạn chết tiệt nào để đi ra, nếu người phụ nữ này ở đây…… Lỡ như làm hại cha mẹ cô thì sẽ ngoài tầm với của cô.
“Được rồi, để con đi đặt vé lần nữa, mọi người thu dọn chút đồ đạc, đến ngày mai chúng ta cùng trở về, còn về phần sức khỏe của ba…… Có con ở đây, mọi thứ đều không vấn đề gì”.
Mẹ Dung vốn dĩ cũng chỉ lo cho sức khỏe của ông già, nếu con gái đã nói có cô ở đó thì không thành vấn đề, vậy không còn gì để lo lắng.
“Được rồi, vậy con lại đi mua vé xe lửa đi, mẹ ở nhà thu dọn đồ đạc của mẹ và cha con một chút, đến ngày mai chúng ta cùng nhau đi.”
Đời người vô thường, đúng là ruột già đùm ruột non, thật sự không ngờ đến ba mẹ cô lại muốn cùng cô về đại đội nhà họ Tần.
“Mọi người lấy sổ hộ khẩu, với lại, mẹ mẹ đến ủy ban làm giấy chứng minh.”
Mẹ Dung vỗ nhẹ đầu mình, “Đúng rồi! Sao mẹ lại quên mất chuyện này chứ, con chờ mẹ một lát.”
Bà ấy về phòng lấy sổ hộ khẩu.
Sau đó hai mẹ cùng nhau ra cửa.
Hai người đi vào văn phòng ủy ban…… Cũng may là chỗ này mùng sáu đã có người đi làm, vì thế giấy chứng minh được đánh rất nhanh.
Dung Yên cầm chứng minh mới mở và sổ hộ khẩu, “Mẹ, chuyện mua vé con đi là được, mẹ về đi!”
“Được.” Mẹ Dung cũng không muốn đến nhà ga, hiện giờ bà ấy về nhà còn rất nhiều chuyện để làm.
Ngoại trừ việc thu dọn đồ đạc thì còn có chuyện khác.
Ví dụ như, sau khi bà ấy về nhà, liền lấy lương thực ra, đi đến nhà thím Kim bên cạnh.
“Bà nói muốn tôi mỗi tháng thay bà lãnh phiếu gạo sao? Bà muốn cùng con gái của bà đi về quê à?” Thím Kim thực sự kinh hãi.
Mẹ Dung gật đầu, “Đúng vậy, bà lãnh giúp tôi với.”
“Việc này không thành vấn đề, giao cho tôi làm là được, nếu có phiếu sắp hết hạn thì tôi có thể đổi trước cho bà. Nhưng mà……” Thím Kim có chút lo lắng, “Cơ thể ông Dung nhà bà có khỏe không?”
Vốn bà ấy nghĩ rằng sức khỏe của ba Dung Yên không thể qua được năm mới.
Vì thế, bà ấy còn lo cho hai mẹ con nhà này, lại không ngờ rằng, không chỉ có thể ráng qua được năm nay, nghe nói, cơ thể còn dần dần tốt lên.
Chuyện này đúng là một chuyện vui bất ngờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận