Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 487: Làm Bài Kiểm Tra

Cũng không còn khó ngủ vì phải ngủ một mình nữa.
Nhưng mà, khi về đến nhà, anh không thấy Tần Dư, bởi vì Tần Dư đã đi ngủ rồi.
Anh chỉ biết được chuyện Tần Dư trở về từ miệng vợ anh.
Sáng hôm sau mới gặp được em trai.
Anh dậy sớm, Tần Dư cũng dậy rất sớm.
“Anh cả.”
Tần Dã nhìn thấy cậu ấy: “Em thế này tốt lắm.”
Tần Dư nhếch miệng cười nói: “Anh cả, em sắp đi chạy bộ, anh có muốn chạy bộ chung với em không?”
“Được.” Lần này Tần Dã trả lời rất dứt khoát.
Điều này khiến Tần Dư rất vui mừng.
Thế là hai anh em cùng nhau bước ra ngoài... Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ cùng nhau chạy bộ.
Nửa giờ sau, hai anh em trở về, người đầy mồ hôi.
Mẹ Dung nhìn thấy hai người, liền vội vàng nói: “Hai đứa mau đi tắm rửa đi.”
Hai anh em vội vàng gật đầu.
Khi bọn họ tắm rửa xong và bước ra khỏi phòng tắm, những người khác đều đã thức dậy rồi.
“Lão Dung, tôi nghĩ ngày mai ông có thể đi chạy bộ rèn luyện sức khỏe với con rể và Tiểu Dư.”
Dung Văn Minh cảm thấy may mắn vì lúc này ông ấy không ăn cái gì, nếu không thì ông ấy đã phun ra ngoài rồi.
Để ông ấy chạy bộ à? Chuyện này nghiêm túc sao?
“Tôi ở nhà đánh quyền là được rồi… Đủ người rồi, tôi đi bưng đồ ăn sáng lên.”
Miễn cho vợ ông ấy lại nói ra lời nào khiến người khác giật mình nữa.
Mẹ Dung chỉ tiện miệng nói như vậy mà thôi.
Bữa sáng khá phong phú, mẹ Dung cho Tần Dư hai quả trứng luộc.
“Ăn cái này có chất dinh dưỡng, còn nữa, cháu ăn cháo đậu đỏ nhiều chút nhé...”
“Cám ơn thím.” Tần Dư vội vàng nhận lấy: “Thím, cháu tự làm được, thím không cần phải bóc vỏ trứng cho cháu đâu.”
“Được.”
Sau khi mọi người ăn sáng xong, người đi làm thì đi làm, người đi chợ thì cũng đi chợ rồi.
Trong nhà chỉ còn lại hai anh em Tần Dư và Tần Mai.
“Anh hai, chúng ta đọc sách nhé? Tối hôm qua chị dâu cả nói sẽ kiểm tra anh mà, bây giờ anh tranh thủ đọc sách thêm chút đi.”
Bây giờ chị dâu cả còn chưa dậy, một khi chị ấy ngủ dậy thì chắc chắn sẽ thực hiện lời nói hôm qua.
Bởi vì chị dâu cả là người nói như thế nào thì làm thế đấy.
Tần Dư:……
Cậu ấy mới về nhà tối hôm qua, không thể để cho cậu ấy nghỉ ngơi hai ba ngày sao?
“…Chuyện này thật ra có thể không vội mà.”
“Không được đâu, chị dâu cả nói muốn kiểm tra, vậy thì chắc chắn sẽ kiểm tra anh đó, nếu anh không đọc sách.. Anh có thể thi tốt không vậy?”
Tần Mai không nhịn được mà cảm thấy lo lắng cho anh hai.
Tần Dư: “...Chuyện này, chắc chị dâu cả cũng không thể ra đề nhanh như vậy đâu!”
Đúng lúc này, giọng nói của Dung Yên vang lên: “Chuyện này em không cần phải lo đâu, bởi vì thật ra chị đã mua một bộ bài kiểm tra ở nhà sách cho em từ sớm rồi. Đang chờ em về làm đó.”
Chuyện sai nhất mà cậu ấy đã làm… Vậy thì chính là tại sao lại về sớm như vậy chứ? Cậu ấy hoàn toàn có thể đợi đến một ngày trước khi khai giảng mới về nhà mà.
Nụ cười dần biến mất.
“Chị dâu cả...”
“Gọi chị dâu cả cũng vô dụng, đi chuẩn bị đi, nửa giờ nữa chị sẽ kiểm tra bài vở của em.” Lúc này Dung Yên đã hóa thân thành ác ma hoàn toàn vô cảm.
Dung Yên quay đầu nhìn Tần Mai: “Tần Mai cũng đi chuẩn bị, cùng làm bài kiểm tra đi.”
Tần Mai:……
Có người cùng cậu ấy chịu khổ, Tần Dư lập tức giống như sống lại rồi.
Dù sao cũng phải kiểm tra, không trốn được, vậy thì chỉ có thể tích cực lên thôi: “Em gái, bây giờ chúng ta đi đọc sách nhé.”
Tần Mai: “...Được!”
Dung Yên nhìn hai anh em rời đi, mới chậm rãi đi vào phòng bếp.
Sau khi ăn sáng xong, cô lại ngồi một lúc rồi mới đưa cho hai anh em mỗi người một đề thi.
Khi Tần Dư nhìn đề thi cậu ấy nhận được, rồi liếc nhìn đề thi của em gái, cậu ấy đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
“Chị dâu cả, sao đề thi của em gái lại không giống với đề thi của em vậy?”
“À, đề thi của em ấy là chị chuẩn bị cho việc lên lớp tám, còn đề thi của em, cũng chỉ là trình độ lớp bảy mà thôi. Hai đứa em phải học khác lớp rồi. Đương nhiên, nếu em có thể làm được đề thi lớp tám, vậy thì chị cũng có thể cho một đề.”
Tự dưng cảm thấy đau lòng quá.
Bởi vì, nếu làm đề thi lớp tám thì cậu ấy thật sự không thể làm được
Đã hứa sẽ cùng sau đi học và học chung một lớp, nhưng em gái lại bí mật lên lớp rồi.
Lúc này, Tần Mai mở miệng: “Anh hai, thật ra anh không nhất định phải làm bài thi này, dù sao cho dù chúng ta cùng khối thì cũng chưa chắc sẽ học chung một lớp đâu, chị dâu cả nói rồi, trường này rất lớn và có nhiều học sinh, mỗi khối sẽ được chia thành nhiều lớp, không giống như trường cũ của chúng ta lúc trước, rất nhiều học sinh khác khối đều học chung một lớp.”
Cám ơn, cậu ấy không cảm thấy được an ủi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận