Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 317: Thăng cấp bốn

Chương 317: Thăng cấp bốn Chương 317: Thăng cấp bốn
[Trời ơi, ra ngoài như vậy cũng quá thuận tiện đi2] [ Thật muốn một cái ba lô như vậy a... ] [ Trực tiếp miễu sát xe có gỗ!] [Xin xem Lý Ngôn Hè biểu diễn một nút thu phòng] [Ha ha ha ha... ]
Sau khi giết xong một đám tang thi chắn đường phía trước đường, Lý Ngôn Hề rõ ràng có cảm giác khác.
"Ngôn Hè có phải cô sắp thăng cáp rồi không?"
Tiểu Vũ Gia hỏi, nó không cần giết tang thi, cho nên mỗi làn Lý Ngôn Hè hơi có chút biến hóa nó đều có thể cảm giác được.
"Chắc vậy."
Lý Ngôn Hề mát hứng là giả, có lẽ là vừa rồi khi Phục Đình Du bị giật điện chết một lượng lớn tang thi, cô cũng có tham dự, cho nên được chia sẻ điểm kinh nghiệm.
"Chúc mừng chúc mừng."
Tiểu Vũ Gia chiếp chiếp nói.
"Mau chóng rời khỏi nơi này, ở lại tiếp sẽ có nguy hiểm."
Lý Ngôn Hề đột nhiên nói với Phục Đình Du, vị trí hiện tại của bọn họ là huyện Tây Ngô, nơi này rõ ràng không có dấu hiệu hoạt động của con người, xung quanh ngoại trừ tang thi cũng chỉ toàn là tang thi, trận chiến vừa rồi đã khiến cho tang thi xung quanh chú ý.
"Được."
Phục Đình Du gật đầu, lập tức nói đội viên đang đào tinh thạch nhanh chóng lên xe và rút lui.
"Đoàn trưởng, không đào tinh thạch sao? Có chút đáng tiếc."
Cổ Siêu Nhiên có chút không nỡ rời đi.
"Ừm, không đào nữa."
Phục Đình Du sắc mặt như thường, cho dù là không đào, Tiểu Vũ Gia cũng sẽ thu đi toàn bộ.
Nhưng mà Cỏ Siêu Nhiên cùng hơn một trăm người đi theo lại cảm động.
Doanh trại trưởng cùng đoàn trưởng đặt an nguy của bọn họ lên hàng đầu, lại một lần nữa vứt bỏ tinh thạch, bọn họ còn có lý do gì mà không có gắng?! Còn có lý do gì mà không thể chét đi theo?...
Bên ngoài một chiếc xe buýt, Hạ Dũng cũng đi theo phía sau Vạn Sự Hưng lên xe. bon ho †uv rằng không phải: là đôi viên binh đoàn: nhưng khi dừng lai aiết tand thi cũng sẽ xuông giúp mọi người cùng nhau giêt mây con.
"Không biết tên Trình Hòa kia có thể làm xong tờ báo tiếp theo hay không."
Vạn Sự Hưng ngồi ở chỗ ngỏi, lầy máy ảnh mang theo bên người lật xem ảnh vừa chụp của mình, anh ta vẫn có chút lo lắng cho Trình Hòa.
Lần đi theo này là anh ta xin xỏ Lý Ngôn Hề, mà Lý Ngôn Hề không nói hai lời lập tức đồng ý.
Nếu như có thể, anh ta muón làm cho tạp chí doanh trại thành phố Thanh ngày càng tốt hơn, tốt nhát là phía trên không chỉ có tin tức doanh trại thành phó Thanh, còn có thể có thông tin của các doanh trại khác, như vậy mới có thể biểu hiện ra tầm nhìn rất rộng của tờ báo.
"Yên tâm sư phụ, anh Trình rất ỏn định, còn có máy người Bạch Vân cùng Trần Tĩnh hỗ trợ."
Hạ Dũng an ủi, cậu ta biết cha mẹ mình cũng sẽ lo lắng nhưng vẫn đi theo, hiện giờ xem ra lựa chọn của cậu ta cũng đúng, đi theo mấy người trưởng doanh trại láy sinh mệnh của mọi người làm trọng, căn bản sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì.
Tuy nhiên, vào đêm hôm sau, nguy hiểm đã xảy đến với tất cả mọi người.
Trong hai ngày này thường xuyên dừng lại giết tang thi khiến Lý Ngôn Hè tiến vào trạng thái thăng cáp vào đêm hôm sau.
Nơi họ nghỉ ngơi là trong một khu vực danh lam thắng cảnh đền thờ ở rìa quận Tây Ngô.
Trong ba phòng ngủ trong nhà gỗ lần lượt có Lê Hiểu Tình, Lý Ngôn Hè và Có Dao, còn hai chiếc ghé sa lon trong phòng khách là Phục Đình Du và Trương Đào đang ngủ cùng nhau.
Nhưng cho dù có người canh đêm, Phục Đình Du vẫn luôn đề phòng. Khi nghe được tiếng gầm tang thi truyền đến từ xa, hắn lập tức mở mắt ra.
Lý Ngôn Hè thăng cáp bón đại khái kéo dài bón giờ, khi cô mở mắt ra cảm giác không ồn.
"Ngôn Hè Ngôn Hè! Chúng ta bị tang thi vây quanh rồi!"
Tiểu Vũ Gia cứ chạy vong quanh Ngôn Hè, có thể cảm giác được nguy hiểm nên nó sót ruột hơn bất cứ ai.
"Sao lại có nhiều tang thi như vậy?!"
Lý Ngôn Hè bỏ Tiểu Vũ Gia vào túi để bên cửa sổ, sau đó đeo túi trên lưng chạy ra bên ngoài.
Phục Đình Du và Có Dao đã chiến đấu ở bên ngoài một lúc, mà Lê Hiểu Tình đang ở trong nhà gỗ bên oạnh trị liệu thương binh.
"Em tỉnh rồi."
Lôi quang quanh người Phục Đình Du còn đang lưu chuyển, anh thấy Lý Ngôn Hè tỉnh lại, cũng yên tâm. "“Ưm, xung quanh còn có hơn một vạn tang thi. ˆ
Lý Ngôn Hề nhíu mày, nếu như cô không thăng cấp vào ban đêm thì tốt rồi, có thể phát hiện nguy hiểm trước tiên.
"Từ từ đến, ít nhát hiện tại phòng ngự đã làm tót rồi."
Phục Đình Du vừa nói vừa háp thu tinh thạch hệ lôi trong tay.
Xung quanh chùa miều có tường vây có thể ngăn cản một thời gian, mà bọn họ trước khi nghỉ ngơi cũng dựa theo yêu cầu của Phục Đình Du làm thêm máy tàng tường phòng ngự hệ thỏ và hệ kim, hiện tại người được Lê Hiểu Tình trị liệu là bị dị năng của tang thi ngoài tường đả thương, cũng không trí mạng.
Còn chưa muộn, còn kịp.
Lý Ngôn Hề nghe xong cũng có chút an ủi, dị năng hệ tinh thần cấp bón lại rất khác với cấp ba, bởi vì tình huống khẩn cáp, cô dứt khoát đem hơn một ngàn lưỡi đao trong ba lô đều thử khống chế, đánh về phía tang thi bên ngoài tường phòng ngựi
Lưỡi đao cắt qua bầu trời đêm, kèm theo các loại ánh sáng phản xạ của các loại dị năng, từng lưỡi đâm vào đầu tang thi.
Thành công rồi!
"Doanh trại trưởng thăng cấp thành công?"
Vạn Sự Hưng nhìn Lý Ngôn Hè đã tham chiến, lập tức kích động.
"Cô ấy thật lợi hại."
Hạ Dũng không biết trong bóng tối đã ngã xuống bao nhiêu tang thi, nhưng cậu ta có thể cảm giác được áp lực mà tang thi ở hàng trước mang đến cho bọn họ trong nháy mắt giảm bớt không ít.
Ràm!
Tường phòng ngự bị một con tang thi hệ thổ cấp bón phá hư nửa mặt, chỗ lỗ hồng trong nháy mắt tràn vào lượng lớn tang thil
"Tôi đến đối phó nó."
Phục Đình Du ngăn cản tang thi hệ thổ cấp bốn kia, lôi quang kiếm trong tay dùng sức chém về phía nói
Lý Ngôn Hè gật gật đầu, tiếp tục dùng lưỡi đao tập kích tang thi đang xông vào.
Dị năng tinh thần cáp bốn giống như có năng lượng vô cùng, làm cho Lý Ngôn Hè trong lòng cảm thấy kinh ngạc và vui mừng, cô thậm chí có thể nhắm mắt lại khóng ché các loại vũ khí đi đánh giết tang thì.
"Ahll"
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Lý Ngôn Đảo quay đầu phát hiện là một đoàn viên binh đoàn bị một con tang thi đánh ngã xuống đát!
Đó là điều cô không muốn tháy nhát. đánh ngã chi cảm thây mùi tanh hôi đem theo một trận áp lực nặng nê mà đên, tang thi trước mắt thế nhưng đình chỉ gầm gừ hơn nữa vô lực nằm sắp trên người mình...
Là ai cứu hắn?
Lý Ngôn Hề cũng khiếp sợ nhìn chỗ đó, cô vừa mới giết một con tang thi xuyên khoảng không?
"Cần thận."
Phục Đình Du một tay đỡ lấy vai Lý Ngôn Hè, bảo vệ cô ở bên cạnh mình, mà tang thi đánh về phía Lý Ngôn Hè cũng bị một trận sét công kích đâm thủng đầu.
"Cám ơn."
Lý Ngôn Hè hiếm khi sơ suất một lằn, thật sự chuyện vừa rồi khiến cô nhát thời không tiêu hóa được.
"Là tinh thần đâm thủng, loại công kích này có thể trực tiếp phá hư đại não người hoặc tang thi."
Phục Đình Du sau khi nghe Lý Ngôn Hề nghỉ vấn thì giải thích. Trong lòng anh cũng kinh ngạc, không nghĩ tới Lý Ngôn Hè đã xuất hiện loại kỹ năng này sớm như Vậy.
"Nhưng đối với tôi bây giờ mà nói thì quá tiêu hao dị năng."
Lý Ngôn Hề cười khổ, quả nhiên chiêu thức lợi hại đều có khuyết điểm. Nhưng cô đã cứu ít nhất một thành viên trong nhóm.
"Ngôn Hè, cậu không sao chứ?"
Có Dao chạy tới quan tâm hỏi.
"Không có việc gì, tiếp tục đi."
Lý Ngôn Hề sửa sang lại cảm xúc, từ giờ trở đi, cô không cho phép có một người nào bị thương nữal
Bạn cần đăng nhập để bình luận