Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 12: Ba Cào Chết Mày

Chương 12: Ba Cào Chết MàyChương 12: Ba Cào Chết Mày
Nói xong, bà ta hung ác chop tới phía cô gái tết bím tóc:
"Xem bà mày có cào chết mày không."
Cô gái tết tóc nhanh chóng trốn trong đám đông.
"Náo loạn cái gì đấy?!"
Đột nhiên có tiếng quát giận dữ, đại đội trưởng đại đội sản xuất không biết từ khi nào xuất hiện trong đám đông, ông ta đi ra uy nghiêm nhìn quanh một vòng:
"Không cần làm việc nữa sao?"
Thấy đại đội trưởng đến kiểm tra công việc, quần chúng vây xem lập tức như chim vỡ tổ, tất cả đều nhanh chóng chạy mất.
Ngay cả thím Thiệu cũng tranh thủ lúc hỗn loạn mà lặng lẽ chuồn đi.
Chỉ còn lại một mình Phong Tri Ý, nhìn thoáng qua là thấy.
Đại đội trưởng nhìn thấy cô, ông ta nhíu mày khó chịu theo bản năng:
"Cô lại náo loạn cái gì vậy?!"
"Đại đội trưởng!"
Cô gái thắt bím tóc còn chưa rời đi, cô ta lập tức tiến lên giải thích:
"Chuyện này không liên quan đến thanh niên trí thức Trân, là thím Thiệu lại muốn giở trò vô lại."
Nói xong, cô ta đại khái kể lại những chuyện đã xảy ra một lân.
Đại đội trưởng nghe xong nguyên nhân của sự việc, sắc mặt của ông ta với Phong Tri Ý vẫn không tốt:
"Được rồi, nếu không có việc gì thì đi làm đi!"
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Cô gái thắt bím tóc cười ôn hòa với cô:
"Phong... À không phải, thanh niên trí thức Trần, chúng ta cũng mau đi làm thôi, nếu đến trễ sẽ bị trừ công điểm đó."
Phong? Tên của nguyên thân cũng giống cô, đều gọi là Phong Tri Ý, người này chẳng lẽ biết thân phận thật sự của nguyên thân sao?
Phong Tri Ý nhíu mày, mặt thản nhiên che đi sự kinh ngạc, cô xoay người cùng cô ta đi xuống ruộng:
"Hôm trước là cô đưa tôi đang ngất xỉu về ký túc xá, còn cho uống nước đường hở?"
Cô gái thắt bím tóc gật gật đầu:
"Lúc đó vừa vặn tôi đi ngang qua.”
"Vậy thật sự là cám ơn cô."
Phong Tri Ý tỏ ra có lỗi:
"Lúc ấy tôi hôn mê không biết gì, sau đó cũng không có ai nói với tôi. Tên của cô là gì, hôm nào tôi đến nhà cô để cảm ơn."
"Ôi chao, không cần, không cần!" Cô gái thắt bím tóc vội vàng xua tay:
"Lúc đó ai nhìn thấy tình huống này đều sẽ thuận tay giúp đỡ một phen, cô đừng để ở trong lòng."
"Nếu cô có việc gì cần hỗ trợ, có thể tới tìm tôi, tôi là Hứa Lê Hương."
Không cần để trong lòng sao? Vậy cô còn ở trước mặt nhiều người như vậy cố ý nhấn mạnh là một bát nước đường của cô đã cứu mạng tôi làm gì?
Phong Tri Ý chẳng nói đúng sai, chỉ cười cười:
"Dù như thế nào thì tôi vẫn phải cám ơn cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận