Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 158: Nước Gừng

Chương 158: Nước GừngChương 158: Nước Gừng
Chờ sau khi thấy có người đào được khoảng một sọt, Phong Tri Ý cũng tạm hiểu được có lẽ đối với những người này thì đây là một khoản thu nhập không hề nhỏ.
Thấy cũng đã sắp đến giờ, Phong Tri Ý dặn bác Bành một câu, về đun nước nóng cho bà ta và Nha Nha trước, để họ về là có thể tắm rửa ngay.
Chờ bác Bành mang theo Nha Nha và thu hoạch tràn đầy về, lúc họ đang tắm rửa, Phong Tri Ý nhận được một sọt to toàn củ sen chất lượng tốt Mạnh Tây Châu lặng lẽ đưa cho cô, còn có nửa chậu lươn và cá chạch.
Nhưng lươn với cá chạch này Phong Tri Ý cho vào không gian, thứ này tốn dầu, tốn củi, bác Bành không nỡ bỏ nhiều, nấu lên ăn thì không ngon.
Bản thân kĩ năng nấu nướng của cô cũng rất bình thường, cô không muốn lãng phí đồ ăn, nên định để đầu bếp AI trong không gian nấu.
Làm xong cô sẽ tìm cơ hội gửi một ít cho Mạnh Tay Châu và mấy người ở chuồng bò.
Đợi bác Bành tắm xong ra nhìn thấy củ sen, bà ta ngạc nhiên hỏi:
"Ở đâu ra đây?"
"Cháu đổi với người khác đó ạ."
Phong Tri Ý cười nói, thực ra lần này cô chưa hề đổi đồ gì với Mạnh Tây Châu, mà chỉ cho anh một ít trà gừng do mình tự tay chế ra, để anh mang về uống tiêu hàn, cũng tiện nấu cho bác Bành và Nha Nha một bát lớn:
"Hai người mau uống hết trà gừng nóng này, tránh để khí lạnh xâm nhập vào cơ thể."
Bành Nha Nha nghe nói có đồ uống còn tưởng là thứ tốt gì, nhào đến bên bàn uống một ngụm lớn sau đó lè lưỡi:
"Ối, cay quái"
Bác Bành cười ha ha cũng bưng lên uống một ngụm, chỉ cảm thấy khí lạnh toàn thân bị xua tan đi ngay, toàn thân ấm áp, dễ chịu:
"Bác với Nha Nha lần này đào được không ít, đủ cho chúng ta ăn, sao cháu còn lãng phí tiền này."
"Cháu nghe mấy thím nói mài thành bột củ sen cũng rất tốt, nên cháu cũng muốn thử."
Thực ra hai người bác Bành đào không được nhiều lắm, cũng chỉ được một sọt thôi, sao cô có thể không biết xấu hổ lãng phí thức ăn được:
"Nhưng cũng không biết có thể thành công hay không."
Bác Bành quả nhiên bị lái sang chủ đề khác:
"Bột củ sen làm dễ lắm, để lúc nào bác dạy cháu làm."
"Vâng."
Phong Tri Ý nhớ đến chủ đề mà các xã viên nói nhiều nhất mấy ngày qua chính là:
"Nghe nói hai ngày nữa sẽ phân chia lương thực, tính công điểm cả năm ạ?"
"ừỪ" Bác Banh đang cầm trà gừng chậm rãi uống cho ấm người:
"Hàng năm sau khi đào củ sen xong, trong đại đội sẽ không còn thu hoạch thêm được lương thực nữa.”
"Thế nên mấy ngày này sau khi đại đội bàn giao xong hết củ sen rồi thì có thể phân chia lương thực dư."
Nói đến chuyện này, mặt bác Bành hiện lên sự vui mừng rõ ràng:
"Năm nay hoa màu thu hoạch không tệ, biết đâu có thể chia được không ít lương thực và tiên công."
Phong Tri Ý lặng lẽ nhẩm tính điểm công của mình, cô đến vào tháng ba, tính từ tháng tư:
Cô ở đây tháng tư và tháng năm, đầu tháng sáu bị bắt đi, cuối tháng chín mới về, tháng mười tháng một cô cũng chăm chăm chỉ chỉ ra đồng làm việc, tháng mười hai có mấy ngày bận, trừ đi số ngày mưa hẳn là cũng được chín mươi ngày nhỉ?
Cô chia đều mỗi ngày được khoảng năm công điểm, vậy thì được khoảng 450 công điểm? Không biết có thể được chia cho bao nhiêu lương thực và tiền.
Nhưng Phong Tri Ý đã hy vọng nhiều quá, hai ngày sau lúc chia lương thực và tính công điểm, cô mới biết mình chỉ được 320 điểm.
Tuy không biết là tính thế nào nhưng đội trưởng Vương rất quan tâm đến cô, hẳn là sẽ không lừa gạt cô, chắc chắn là phép tính của cô sai rồi, dù sao cô cũng không hiểu lắm về chế độ tính điểm ở đây, cũng không muốn hiểu.
Cuối cùng, trừ đi phân lương thực cơ bản được cấp, đừng nói thừa tiền, cô còn thiếu của đại đội hơn một trăm điểm công.
Vì 320 điểm công của cô, vốn không đủ cho khẩu phần ăn cơ bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận