Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 58: Tách Ra Ăn Riêng

Chương 58: Tách Ra Ăn RiêngChương 58: Tách Ra Ăn Riêng
Vật tư khan hiếm, tất cả mọi người đều là một chậu rửa mặt dùng nhiều chức năng.
Phong Tri Ý khiếp sợ mà lại không thể tưởng tượng nổi nhìn những người này, làm quen? Chuyện này có thể quen nổi sao?
Rốt cuộc là cô quá giả tạo, hay là thói quen ở nơi này là không cẩn thận?
Dù sao cô không chịu nổi, như thế nào cũng không tiếp nhận được thói quen này.
Chỉ cần nghĩ đến, toàn thân cô liên nổi da gà, dạ dày liền buồn nôn đến co rút!
Cho nên cô kiên quyết quyết định:
"Vậy sau này tôi sẽ không ăn cùng mọi người nữal"
Dù sao có Hạ Mai ở đây, cô cũng không có ngày nào được thuận lợi ăn cơm ngon lành.
Sắc mặt Phạm Khải Minh hơi thay đổi, anh ta nhíu mày nhìn chằm chằm cô một lúc.
Thấy thái độ kiên quyết của cô, anh ta khó chịu gật đầu, yên lặng lấy chìa khóa tủ lương thực ra:
"Vậy tôi đưa lương thực còn lại phân ra cho cô một phần."
"Không cần."
Dù sao cũng sắp cuối tháng, lương thực không còn bao nhiêu.
Hơn nữa những lương thực thô đó, Phong Tri Ý cũng không ăn.
Hơn nữa tháng sau mọi người đều có công điểm, có thể đi đổi lương thực với đại đội, cô chỉ làm một ngày mới có 3 công điểm, không có cách nào đổi được.
Nếu lại tiếp tục ăn cùng bọn họ, vậy thì phải đi huyện thành mua lương thực cho bọn họ ăn chung.
Như vậy mình mua lương thực tỉnh ăn không được bao nhiêu, còn lại là phải ăn lương thực thô, như vậy mình vừa chịu thiệt lại ăn không ngon.
Phong Tri Ý không phải nhất định phải so đo chút lương thực này, vật tư trong không gian của cô chất đống thành núi.
Lúc nào cũng đang trồng trọt sản xuất lương thực, lương thực của cô nhiêu đến mức không có chỗ để.
Nếu không phải biểu hiện hai ngày nay của đám người này làm cho cô quá sợ hãi, thì cô thật sự không ngại nuôi bọn họ.
"Còn có dầu và muối..."
Phạm Khải Minh chần chừ hỏi.
Hạ Mai lập tức phản đối:
"Dầu muối đó là mọi người cùng nhau góp mua, Trần Tố Tố lúc trước cũng không góp tiền! Còn về bình dâu chưa mở, đó là bồi thường cô ta tặng cho mọi người cơ mài"
Nói xong cô ta quay đầu cảnh giác trừng mắt nhìn Phong Tri Ý"
"Không phải là cô muốn lấy lại đấy chứ?"
Phong Tri Ý không nói gì chỉ khẽ cười:
"Yên tâm, tôi không có thói quen lấy lại đồ đã cho đi." Hơn nữa nguyên thân lúc trước tuy rằng không có tiền góp phần mua dầu muối, nhưng cô ay đưa lương thực!
Được chia hai mươi cân lương thực thì cô ấy lấy ra năm cân cho mọi người ăn chung.
Có điều cô thấy tất cả mọi người im lặng không lên tiếng, chắc bọn họ đều lựa chọn quên đi điểm này rồi nhỉ?
"Vậy thì tốt!"
Hạ Mai nghĩ đến cái gì, còn không yên tâm nhắc nhở:
"Còn có sau này cô tự mình nấu nướng thì củi và nước trong phòng bếp, cô cũng không thể dùng."
Củi và nước hầu như đều là nam thanh niên trí thức lên núi nhặt, đi trong thôn gánh, trước kia nguyên thân hoàn toàn không làm được hai việc này, cho nên đây là Hạ Mai cố ý nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận