Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 53: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 53: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 53: Công lược tình yêu cấm ky
Bóng đêm quạnh quẽ, một chỗ trong viện chợt vang lên tiếng đàn, tiếng đàn triển miên không dứt, người đánh đàn quả thực cũng có tài nghệ cao siêu, nhưng thật đáng tiếc, khúc nhạc này lại mang theo tâm tình ai oán, nghe một lúc cũng có thể khiến tâm tình tốt của người ta tiêu tan.
Quan trọng nhất chính là, tiếng đàn này quấy rầy giấc ngủ của Phong Quang.
Phong Quang lăn qua lộn lại trên giường không ngủ được, cô xuống giường, gọi một nha hoàn mang đàn của mình đến đây.
Cô hít sâu một hơi, một tay nhấn dây đàn, một tay nhẹ gảy, tiếng đàn phút chốc vang lên, lại không có quy tắc, không thành giai điệu, đơn giản là tùy ý gảy ra. Đột ngột nghe vào tai, chỉ cảm thấy đây là ma âm loạn nhĩ.
Nhưng khi tiếng đàn tùy ý tấu lên này tương ngộ với tiếng đàn cực kỳ ai oán kia, âm thanh ai oán lại bị quấy nhiễu từng chút một, cuối cùng khúc không thành khúc, điệu không thành điệu.
Lại nghe thấy từ nơi xa "Tranh!!!" một tiếng, người biết âm luật liền có thể nhận ra, đây là tiếng dây đàn bị đứt. Phong Quang vuốt lại cầm huyền trong tay, duỗi người vặn eo một chút, đắc ý cười,"Ai bảo người đang đêm quấy nhiễu người ta ngủ, bây giờ đàn cũng hỏng mất rồi!"
Đương nhiên cô biết người gãy đàn là Tạ Yêu Yêu. Nếu có thể, cô cũng sẽ không cố ý phát sinh mâu thuẫn với Tạ Yêu Yêu làm gì, rốt cuộc thì nguyên tắc từ trước đến nay của cô đều là khi có thể không dây dưa với vai chính thì liền tận lực không dây dưa, nhưng lần này là Tạ Yêu Yêu quấy rầy người ta ngủ trước, chuyện này không thể trách Phong Quang được.
Kỳ thật Tạ Yêu Yêu đàn khúc ai oán như vậy về tình cảm cũng có thể tha thứ. Hôm nay cô ta đi gặp Lạc Viễn Chi biết Lạc Viễn Chi bị thương, phải tĩnh dưỡng một thời gian nên mới không thể tới gặp cô ta được, cô ta tỏ vẻ thấu hiểu, lại đồng thời lo lắng cho vết thương của hắn ta.
Từ sau khi Tạ Yêu Yêu xuyên qua, dựa vào một thân tài hoa đã được không ít người tán thưởng, ngay cả người Tạ gia cũng không thể không lau mắt mà nhìn cô ta, nhưng khi Phong Quang xuất hiện, ánh mắt mọi người đều dồn về phía Phong Quang, bao gồm cả Tạ Trạm.
Nếu nói đến người duy nhất ở Tạ gia khiến Tạ Yêu Yêu có thiện cảm, thì cũng chỉ có Tạ Trạm mà thôi. Tạ Trạm đối với ai trong Tạ gia cũng đều rất tốt, nhưng Tạ Yêu Yêu phát hiện, Tạ Trạm đối tốt với Phong Quang theo một cách hoàn toàn khác biệt.
Cảm điác hu† hãng nhất thời thêm sự lo lắna dành cho Lac Viễn Chi khiến Tạ Yêu Yêu liền bất giác đàn ra khúc nhạc ai oán như vậy. Cô ta đang chìm trong thương cảm, lại không ngờ sẽ gặp phải tiếng đàn gây nhiễu loạn của Phong Quang. Tiếng đàn của Phong Quang nghe như không hề có kết cấu, nhưng không hiểu sao lại dẫn dắt lạc hướng tiết tấu của cô ta, Tạ Yêu Yêu muốn tìm lại tiết tấu của mình, nhưng dây đàn đã bị chính tay cô ta làm đứt.
Trong lòng Tạ Yêu Yêu tức giận thế nào, Phong Quang không quản được, cô chỉ biết là mình có thể yên tâm ngủ một giấc. Cô vừa mới xoay người đi về phía giường, liền thình lình thấy được nam nhân không biết đã đứng sau lưng mình bao lâu .
Cô hoảng sợ, lui về sau một bước thì đụng phải bàn, là hắn vươn tay ôm eo cô mới không khiến cô ngã trên mặt đất .
Mùi hương quen thuộc của nam nhân ùa đến, Phong Quang ngây người một lúc lâu, nhìn cửa phòng không hề bị mở ra, cô hỏi:
"Tam thúc vào phòng ta bằng cách nào?"
"Phong Quang không đóng cửa sổ."
Ngón trỏ Tạ Trạm điểm tên trán cô,"Ta vốn chỉ muốn nhắc nhờ Phong Quang đi ngủ phải nhớ đóng cửa sổ thôi, ai ngờ lại may mắn nghe được Phong Quang đánh đàn."
"Ta chẳng qua chỉ là... tùy tiện đàn chút thôi, đừng xem là thật."
Phong Quang vội vàng xua tay.
Tạ Trạm lại cúi đầu mỉm cười,"Nghe qua thì quả thực chỉ là tùy tiện diễn tấu, tiếng đàn cũng không có kết cấu gì, nhưng bản lĩnh đánh đàn của Phong Quang lại không thể nào che giấu được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận