Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 57: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 57: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 57: Công lược tình yêu cấm ky
Tạ Kết tức giận,"Ta đã nói ở đây nhiều người phức tạp, bảo nàng ta đừng có đi loạn rồi! Phong Quang, muội chờ ở chỗ này, để ta đi gọi nàng ta!"
"ờ,"
Phong Quang nhìn Tạ Kết đi xa, mấy ngày gần đây cảm xúc của cô đều là lãnh đạm, làm gì cũng không có nổi chút hứng thú.
Ngõ nhỏ bên cạnh bỗng có một bàn tay vươn ra bắt lấy cổ tay cô, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị người kia kéo vào trong ngõ nhỏ, đụng vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân. Khi cô ngước mắt nhìn, một nụ hôn nhẹ rơi xuống má cô .
"Vốn muốn hôn chỗ này của Phong Quang..."
Lòng bàn tay nam nhân lướt qua môi cô, hắn tiếc nuối nói:
"Nhưng đối với Phong Quang thì chỗ này còn quá sớm."
"Tam thúc thúc."
Phong Quang kinh ngạc, không biết là nên kinh ngạc với nụ hôn vừa rồi kia, hay với người đã đi lại trở lại.
Hắn cười khẽ,"Đi đến nửa đường, tưởng tượng đến cảnh trong hội đèn lồng Thất Tịch không lâu sau sẽ có người chú ý tới Phong Quang, ta lại không nhịn được mà vòng trở về đế đô. Phong Quang... đèn trong tay nàng đưa cho ta được chứ? Đổi lại, ta tặng hoa đăng của ta cho nàng."
"Đợi đã... Tam thúc thúc. ."
Trao đổi hoa đăng là có ý gì, cô đương nhiên cũng biết.
Tạ Trạm nhìn ra vẻ không chắc chắn của cô, hắn cúi đầu, dán bên tai cô mà nói:
"Phong Quang, nàng không cần lo lắng gì cả. Dù nàng có muốn cố ky cái nhìn của thế tục... ta cũng sẽ không thu tay."
Hơi thở của hắn sát bên tai cô, khiến cả khuôn mặt cô đều đỏ bừng, độ nóng trên người cũng không ngừng tăng lên, tim cô đập nhanh như nai con chạy loạn. Cô nắm chặt góc áo hắn, đôi mắt nhìn hắn không rời, tuy nhiên, giọng cô vẫn cực kỳ thấp thỏm,"Ý thúc là... Ý thúc là...."
Nếu không xác minh lại, cô vẫn không dám tin tưởng.
Tạ Trạm đã cầm lấy đèn hoa đăng trong tay cô, khẽ mỉm cười, nâng mu bàn tay cô, đặt lên đó một nụ hôn nữa. Hắn nói nhẹ: trở về."
Đến lúc đó, giữa bọn họ sẽ không có bất cứ trở ngại gì.
Đây là lời hứa hẹn của hắn.
Phong Quang không dám tin, cô che kín miệng mình, mở to hai mắt nhìn hắn, sau một lúc lâu vẫn không nói nên lời.
Đôi mắt Tạ Trạm như đêm tối, tuy rằng nhìn không thấy đáy, nhưng cũng bởi vậy mà càng thêm mê người.
Hắn đưa tay vén tóc của cô ra sau tai, lại cười nói:
"Ta thật sự lo lắng, nếu ta không trở lại, nếu Phong Quang vẫn không hiểu tâm ý của ta, rồi bởi vậy mà thích nam nhân khác thì biết làm sao bây giờ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận